Yêu Trong Thù Hận (H+)

CHƯƠNG 85: HÔN LỄ





Quảng trường Rose hôm nay trải đầy thảm đỏ, hoa tươi rực sắc cả một vùng trời bởi buổi tiệc thành hôn của hai nhân vật tầm cở nhất nhì trong thành phố.

Cô dâu hôm nay, buổi lễ hoành tráng này vốn dĩ thuộc về cô gái tên Mộc Ly Tâm, nhưng trớ trêu thay vì một cơn cuồng phong ập tới lại thổi bay hết tất cả mọi thứ tốt đẹp của cô ấy.

Trên màn hình LED, tên chú rể vẫn là Lăng Thanh, nhưng cái tên sánh vai bên cạnh lại không phải người hắn muốn cưới làm vợ.

Một hôn lễ sắp đặt vội vàng, nên cả tấm ảnh cưới của cô dâu, chú rể cũng không có. Nhưng cũng chẳng ai thắc mắc gì mấy, bởi vì quan viên hai họ đã đến đông đủ. Bên nhà trai chỉ thiếu mỗi Trữ Ngọc Anh và chú rể Lăng Thanh.

Mọi thứ đều được sắp xếp chu toàn, giờ lành cũng đã tới, nhưng kỳ lạ thay nam nhân vật chính trong hôn lễ lại chẳng thấy đâu, khiến quan khách bắt đầu bàn tán xôn xao.

"Tiểu Na, con có chắc cậu ta sẽ tới không vậy? Sắp qua giờ làm lễ luôn rồi."

Từ Dịch nóng lòng, cứ chốc lát lại hỏi han Từ Lê Na khiến cô ta cũng phát bực.

"Ba yên tâm đi, anh ta nhất định tới."

"Sao con lại khẳng định chắc chắn như vậy? Nói không chừng giờ này hắn và con nhỏ kia đã làm hòa với nhau rồi."

Nghe Từ Dịch nói xong, Từ Lê Na liền cau mày:

"Ba biết gì mà nói."

Cáu kỉnh xong, cô ta nhìn sang mẹ mình, rồi nói:

"Mẹ, đưa điện thoại cho tôi."

Sau khi nhận được điện thoại, Từ Lê Na thản nhiên mở album ảnh riêng ra, rồi đưa cho ba mình xem.

Bên trong chứa toàn là ảnh chụp khá thân mật giữa Mộc Ly Tâm và Bắc Đình Nhan, khiến Từ Dịch không khỏi ngạc nhiên:

"Chuyện này?"

"Ba thử nghĩ đi, nếu anh ta biết mình bị phản bội thì có còn luyến tiếc con nhỏ đó nữa không? Và dĩ nhiên dưới sức ép của Lăng Kiến Dụ, anh ta nhất định phải thỏa hiệp thôi."

Từ Dịch lúc này mới biết được toàn bộ mưu kế của con gái, nên lập tức bật cười khoái chí.

"Hóa ra con chơi trò đánh úp từ hai phía. Như vậy nắm chắc phần thắng trong tay rồi."

"Chứ sao nữa!"

"Ơ nhưng mà con lật bài ngửa toàn bộ với Lăng Thanh hết rồi thì sau này làm sao chiếm được tình cảm của cậu ta?"

Từ Lê Na khinh khỉnh cười, trào phúng nhìn Từ Dịch rồi hỏi:

"Ba tưởng tôi cần tình cảm của anh ta à? Thứ tôi muốn chính là nhìn thấy hắn ta đau khổ, nếm trải mùi vị mất hết tất cả tình yêu thương là thế nào. Vả lại đợi sau khi tôi gom được một số vốn ở Lăng gia rồi cũng sẽ tìm đường thoát thân thôi. Lúc đó, ba đừng có nói tôi không biết kiếm tiền, suốt ngày bòn rút của ba nữa à."

"Rồi rồi, con muốn quậy thế nào tùy con. Nhưng quan trọng bây giờ là cậu ta phải có mặt đã."

"Lo gì, tới rồi kìa."

Từ Lê Na hất cằm về hướng chiếc siêu xe Lamborghini màu đen bóng nhoáng vừa dừng lại trước cổng vào.

Lúc này, Từ Lê Na đang đứng cùng song thân phụ mẫu tại khu vực riêng, để chờ đến khi chú rể lên sân khấu đón dâu, thì cô ta mới sải bước đến bên cạnh hắn, bắt đầu nghi lễ.

Trong khi ai cũng háo hức chờ đợi dáng vẻ tuấn tú, lịch thiệp của nam chính xuất hiện, thì bấy giờ tất cả đều sững sờ khi thấy Lăng Thanh bước ra khỏi chiếc xe của mình trong bộ quần áo hết sức đơn điệu.

Quần âu, áo sơ mi đen, chân đi giầy, tay cầm chai rượu, và tóc tai thì ôi thôi chẳng đi nào nếp. Nhìn hắn phong trần, lãng tử, chẳng có tí nghiêm túc nào trong vai trò của một chú rể.

Màn xuất hiện của Lăng Thanh không chỉ khiến khách khứa bàn tán xôn xao, mà Lăng Kiến Dụ cũng phải méo mặt, trong khi Đào Lâm San đứng bên cạnh lại đang mím môi cười thầm.

Từ Lê Na đứng nhìn hắn sải bước đi vào với dáng vẻ bỡn cợt, cũng không thể tránh khỏi nét mặt nhăn nhó cáu kỉnh.

Hắn thế này thì có khác gì Từ Lê Na cô đang kết hôn với một tên bợm rượu.

"Tiểu Na, sao...sao cậu ta lại ăn mặc thế này chứ?"

"Làm sao tôi biết được."

Lúc này, người đàn ông ấy đã tiến lên sân khấu, giật lấy micro trên tay MC, rồi nói:

"Chắc mọi người chờ lâu rồi nhỉ? Tại đây, Lăng Thanh tôi chân thành xin lỗi!"

Nói xong, hắn còn cúi đầu trước tất cả mọi người để tỏ lòng thành kính. Sau đó, hắn giương mắt nhìn xuống Từ Lê Na đang đứng phía dưới, ung dung cất lời:

"Cô dâu thì phải mau lên đây với chú rể đi chứ! Muộn giờ làm lễ rồi."

Câu nói của người đàn ông tuy nhẹ nhàng hờ hững, nhưng âm thanh vang vọng thực chất là luồng hàn khí văng vẳng bên tai Từ Lê Na, khiến cô ta nhất thời lo âu.

Nhưng chỉ ba giây sau thôi, cô ta đã trở lại nét kiêu kỳ của mình, rồi di chuyển về phía người đàn ông ấy.

Tất cả khách khứa hiện tại chưa từng xuất hiện một nụ cười chúc phúc, hay tràn pháo tay nào, bởi vì ánh mắt đỏ au phủ đầy sắc lạnh của người đàn ông trên sân khấu khiến họ kiêng dè.

Lăng Kiến Dụ rất không hài lòng, nhưng cũng chỉ bất lực đứng nhìn.

Sau vài chục bước chân, Từ Lê Na đã có mặt trên sân khấu, sánh vai cùng Lăng Thanh.

"Được rồi, tiến hành nghi thức thôi."

"Đầu tiên là rót rượu mừng nhỉ?"

Lăng Thanh hoàn toàn làm chủ sân khấu, tay hắn cầm micro phát ra lời nói vang vọng. Tay còn lại dùng lực, kéo Từ Lê Na đi về phía bánh kem và tháp rượu.

"MC đâu, qua đây khui sâm banh."

Khi đến nơi, hắn còn ra lệnh cho MC khui rượu. Và dĩ nhiên trước thái độ lãnh khốc của hắn, tên MC đành răm rắp nghe theo.

*Bùm.

Không lâu sau tiếng chai rượu sâm banh đã bật nắp, vang lên âm thanh lớn khiến mọi người giật mình, chỉ có Lăng Thanh là bật cười. Sau đó, hắn tự tay rót đầy tháp rượu, tự cắt bánh kem, sẵn tiện nếm thử chút mùi vị của loại bánh ấy, xem bánh cưới có khác gì với bánh sinh nhật hay không.

Một loạt hành động và thái độ quỷ dị ấy của hắn, làm tất cả mọi người đều méo mặt, nói không thành lời.

Lúc này, hắn lại nâng micro lên môi, dõng dạc nói:

"Tới lúc phải trao nhẫn cưới rồi."

Nói xong, hắn trực tiếp ném micro sang một bên, rồi đưa tay ra chờ người mang hộp nhẫn cưới tới.

Hiện tại, Từ Lê Na nằm trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Kể cả khi có tức điên lên thì cô ta vẫn phải dằn xuống.

Nhận được nhẫn cưới, hắn nhanh chóng cầm tay Từ Lê Na lên. Trong một giây ngắn gọn, chiếc nhẫn cưới từ tay Lăng Thanh vậy mà lại thẳng thừng rơi xuống mặt đất, khiến tất cả quan khách một phen sửng sốt. Còn hắn thì thản nhiên nhếch môi cười khinh bỉ.

Hắn làm vậy dĩ nhiên là vì không thể trao nhẫn cho người hắn không hề yêu thích.

Ngay lúc này, Từ Lê Na đã tức đỏ mặt. Trong khi đó Lăng Thanh lại đang dành cho ả nụ cười khinh bỉ, rồi ung dung rời khỏi sân khấu.

Hắn đã có mặt và cũng hoàn thành đầy đủ nghi thức cần có trong một hôn lễ. Chỉ là cách hắn thực hiện, thiếu một chút nghiêm túc, thiếu hẳn chân tình.

Hắn không cần biết ai đang nhìn mình với ánh mắt như thế nào, sắc mặt ra sao. Hắn chỉ biết từ lúc này, trò chơi của mình sẽ chính thức bắt đầu.