Yêu Đương Với Ảnh Đế Pháo Hôi Nổi Đình Đám

Chương 69



...Đợi em ở nhà.

Câu nói này giống như có ma thuật, Ân Bắc Lâm đi rồi, câu nói ấy vẫn quanh quẩn trong đầu Lộ Nhâm mấy vòng.

Khiến cậu quay về, lần quay đầu bị hỏng, đến lần thứ hai mới nhập tâm được.

Khi cảnh quay kết thúc, Trần Tư Vũ không nhịn được cười khi thấy Lộ Nhâm đang ngồi ngây người trên ghế.

"Không phải chứ, anh Bắc Lâm vừa rời đi, cậu đã thành hòn vọng phu rồi."

Lộ Nhâm lại xấu hổ.

Thực ra, cậu không phải không nỡ rời khỏi Ân Bắc Lâm... Đương nhiên, nếu cậu phải nói gì đó thì đúng là có chút không nỡ.

Đây có chút không nỡ, nhiều nhất là năm phần trăm!

Chín mươi lăm phần trăm còn lại là những thứ khiến mặt người ta chuyển sang màu vàng.

Những nụ hôn độc đoán và mạnh mẽ, sự thân mật và tiếp xúc.

Lộ Nhâm cho rằng mình như bị Ân Bắc Lâm nuốt trọn.

Chỉ cần nhớ đến, mặt đều đỏ bừng.

...May mắn thay, nghệ sĩ có nhà vệ sinh riêng. Nếu không, cậu đỏ mặt bước ra khỏi nhà vệ sinh, kẻ ngốc cũng biết họ đã làm gì bên trong.

Thực sự không thể chịu đựng được!!

Sau khi quay xong cảnh buổi chiều và buổi tối, Lộ Nhâm trở về khách sạn, tắm rửa sạch sẽ rồi lại ngồi vào bàn làm việc.

Theo lịch trình trước đó, lẽ ra cậu phải đọc kỹ bộ phim sẽ quay vào ngày mai.

Nhưng Lộ Nhâm ngồi trước bàn hồi lâu, vô thức xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út mà không đọc được chữ nào.

Lộ Nhâm lắc đầu, trong lòng chợt tỉnh táo lại, số trang bên trên dừng lại ở 107, mười mấy hai mươi phút cũng không động một chữ.

Thôi rửa mặt sớm xong đi ngủ cho rồi.

Lộ Nhâm xấu hổ, ngừng giãy dụa.

Trong đầu cậu đang phát lại câu nói "đợi em ở nhà" của Ân Bắc Lâm, cậu thật sự không thể đọc được.

Lộ Nhâm thu dọn bàn, bỗng nhiên sững sờ.

Hôm qua Ân Bắc Lâm hình như đã đem một trong hai con búp bê đôi đi rồi.

Và nó là của cậu.

Trên bàn chỉ còn lại con búp bê vải của Ân Bắc Lâm. Nó đang ngồi trên bàn làm việc, mặc một bộ đồ nhỏ, nhìn cậu đầy lạnh lùng.

Lộ Nhâm bật cười, vươn tay chọc vào mặt Ân Bắc Lâm nhỏ một cái.

...Cái gì chứ, ra ngoài còn đem theo búp bê.

Thật là trẻ con.

Nhưng đêm đó.

Vị trí của Ân Bắc Lâm nhỏ chuyển từ trên bàn đến trên giường, Lộ Nhâm ôm lấy, ngủ thiếp đi.

Trên Weibo, chuyện Ân Bắc Lâm đi tham ban đoàn phim của Lộ Nhâm đã ở trên hotsearch cả buổi trưa, đến ban đêm vẫn chưa xuống.

Và khi ngày càng có nhiều người đưa tin, quảng trường càng trở nên náo nhiệt hơn.

[Nhất Lộ Hướng Bắc ngọt quá luôn hehe, công khai cp thoải mái thế này sao? Yêu quá yêu quá]

[Tôi đã nói không thể chia tay được mà, mới yêu chưa bao lâu, còn đang trong giai đoạn ngọt ngào, muốn chia tay cũng phải hai tháng [châm thuốc jpg]]

[Vậy khi nào mới chia tay]

[Điên à? Người ta chia tay liên quan gì đến cậu, ép cũng chẳng chia tay]

[Đm, tôi ghen tị quá, tôi có một người bạn là người trong đoàn phim Triêu Sinh, hộp quà nhận được là một sợi dây chuyền, còn là saturn, sợi dây chuyền đó thường không rẻ đâu...]

[Có thể chia sẻ một ít cho sinh viên nghèo này được không??]

[Tôi ở Triêu Sinh đây, thật sự, không phải ai cũng là dây chuyền đâu! Ví dụ, bản thân tôi nhận được một bộ trang điểm, tuy đồ của mỗi người một khác nhưng giá cũng ngang nhau]

[Đm, đồ của một người đắt đến vậy sao? Đoàn phim có bao nhiêu người đó!]

[Phòng làm việc của Ân Bắc Lâm chịu chi thật, chẳng trách không PR, chiến lược này thật là tuyệt vời]

[sos, tôi cũng muốn làm nhân viên, không cần quà, chỉ cần bắt tay với ông Lâm và chị dâu là được rồi]

[Cạn lời, đây không phải là khoe khoang sự giàu có của bản thân sao? Thật kinh tởm]

[Ừ, có cần thiết phải tặng món quà đắt tiền như vậy cho đoàn làm phim không? Tỏ vẻ cái gì...]

[Nhớ vợ thì đi tham ban? Cứ phải lên mạng nói vớ vẩn, phải không?]

[Tức là, gửi quà đến nhân viên đoàn phim là chuyện bình thường mà, nói giả vờ là đang ghen ghét rồi, xin đấy, vốn dĩ nhà ông Lâm đã rất giàu rồi nhé]

Hoàng Oanh tiễn Ân Bắc Lâm xong, đã yêu cầu trợ lý chú ý đến xu hướng của dư luận.

Nhìn đi nhìn lại, cũng gần như là cô ấy mong đợi. Sau chuyến tham ban lần này, về cơ bản, vấn đề chia tay đã được sáng tỏ.

Mà người trước kia đồn chuyện chia tay, hiện tại lại bắt đầu nói đến Lộ Nhâm cùng Ân Bắc Lâm giả hoàn toàn không có chút tình cảm nào, còn có một số thuyết âm mưu nói rằng để kích doanh thu phòng vé của Triêu Sinh.

Ân Bắc Lâm Lộ Nhâm hợp tác đánh bóng tên tuổi cũng lọt vào top 10 hot search.

Hoàng Oanh cạn lời, Triêu Sinh là phim truyền hình không phải phim điện ảnh, doanh thu phòng vé ở đâu ra.

Tuy nhiên, Hoàng Oanh không mấy lo lắng về những lời bôi nhọ này. Cô vẫn giữ vẻ lạnh lùng trong phòng làm việc của Ân Bắc Lâm, im lặng trước những lời bàn tán trên mạng.

Mắt thấy tai nghe là lời phản bác tốt nhất.

Người trong đoàn phim không hề bị mù, mọi người đều nhìn thấy sự tương tác giữa Ân Bắc Lâm và Lộ Nhâm.

Lời "thanh minh" được nói ra bởi người có liên quan có sức thuyết phục hơn một tờ công văn giấy trắng mực đỏ.

Hoàng Oanh bình tĩnh giải quyết các công việc khác.

Dạy bạn làm thế nào để lập trang đọc sách, các bạn vào xem nhé!



Một lúc sau, trợ lý lại kêu lên, "Chị Oanh! x lại đăng Weibo rồi!"

Hoàng Oanh, "..."

Hoàng Oanh đau đầu xoa lông mày, mở mắt ra liếc nhìn, nhưng lại ngây ra một lúc.

Nhất bảng chính thức đã xác thực của Lộ Nhâm - x: "Luật sư Hàm cảnh cáo, ngày ngày hóng chuyện giải trí sao vẫn chưa đi chết…"

Khóe miệng Hoàng Oanh co giật, bất lực lại buồn cười nhìn về tài khoản Weibo này.

[Hahahaha, đại ca nhất bảng lại xuất đầu lộ diện, đúng là chân ái của Lộ Nhâm]

[Anh x của chúng ta giàu có, kiện đứa nào tung tin đồn thất thiệt]

[Không phải đương sự thì làm sao kiện được? Điên]

[Anh x của chúng ta là nhất bảng của Lộ Nhâm, cô cho rằng không quen anh ấy sao? [Đảo mắt]]

Nhất bảng của Lộ Nhâm vừa xuất hiện, trên Weibo lại náo loạn.

Nhưng càng về tối, tin tức càng ngày càng nhiều, đoàn làm phim "Triêu Sinh" thậm chí còn chia sẻ hình ảnh và video của mình để làm rõ, còn có ảnh cánh săn ảnh có mặt trong nhà xe để chụp lại cảnh hai người ôm nhau.

[Tôi thực sự muốn biết ông Lâm đã nói gì, chị dâu đi lại trông giống sắp ngoẹo luôn rồi... hehe chị dâu ngại ngùng thật dễ thương... hehehehe]

[Má Lộ phế vật có thể bớt bớt đi được không? Ân Bắc Lâm cũng ghê tởm, tìm một người như vậy để xào cp, đúng là bại não]

[Lâm Ca Đối Tửu xong rồi, tỉnh lại đi, Ân Bắc Lâm là ai mà phải cần xào cp với Lộ Nhâm? Nếu muốn xào thật thì có cần phải đi làm txl?? Yêu Lạc Cửu Ca là được rồi, xào với ảnh hậu không phải hay hơn à? Tôi chỉ muốn nói fan Lâm Ca Đối Tửu cũng bớt bớt đi, bạn nói Ân Bắc Lâm với Lộ Nhâm đánh bóng tên tuổi, Lâm Ca Đối Tửu mới là thật, nhưng ông Lâm không chọn Cửu Nhi của các bạn mà lại chọn một người các bạn cho rằng là phế vâth, lẽ nào không phải một sự sỉ nhục với Cửu Nhi của các bạn sao? Thoải mái thừa thận người ta yêu nhau thật không được sao?]

[Fan Lộ Nhâm bị chửi nhiều hơn rồi, sắp nổi rồi sao?]

[Tôi cũng ở trong đoàn phim Triêu Sinh. Cậu Tiểu Lộ không phải là người vô dụng chút nào, trong thời gian ở trong đoàn, cậu ấy thường quay từ sáng đến tối, các nghệ sĩ khác phải đổi buổi quay, cậu ấy cũng thường giúp quay đến tận nửa đêm, cậu ấy chưa bao giờ than mệt, thái độ thế này đã tốt hơn rất nhiều nghệ sĩ rồi.

Và tại sao mọi người lại nói rằng chuyến tham ban lần này là PR chứ, thật ra thì anh Ân cũng đã đến tham ban một lần rồi, đây là lần thứ hai, nếu thực sự là PR thì đến đây một lần là được rồi, cần gì phải đến lần hai.

Nhân tiện, kể luôn lần tham ban thứ hai đó, bởi vì tôi thực sự ấn tượng. Lúc đó tôi đang lên địa điểm quay trên lầu để giao đồ thì ở thang máy đụng phải cậu Tiểu Lộ máy lần, tôi hỏi cậu ấy có sao không nhưng cậu ấy nói rằng cậu ấy vừa ăn rồi và muốn đi bộ.

Lúc đó tôi không nghĩ nhiều, nhưng sau đó tôi mới phát hiện ra rằng cậu ấy đang đợi ông Lâm ở cửa thang máy! Và lúc tặng quà sau đó, cậu ấy và Ân Bắc Lâm đứng cùng nhau, oa, cảnh tượng đó giống kiểu cặp đôi mới cưới phát kẹo cưới vậy, hai người thật sự rất ngọt ngào.]

[Tôi cũng muốn đến đoàn phim hít mùi cp (Tôi thề là tôi không muốn quà từ ông Lâm đâu [đầu chó]]

Với lại họ thực sự rất xứng đôi vừa lứa, ông Lâm thích vô tình tiếp xúc thân thể với cậu Tiểu Lộ, xoa đầu xoa cổ véo má cậu Tiểu Lộ... Thật sự rất ngọt ngào!! Đến mức tôi và bạn tôi đứng cạnh phải thầm hét lên! Đồng nghiệp nam thẳng tắp của tôi cũng bị đánh gục!]

[Ai đó trong nhóm tám đã tung tin rằng Ân Bắc Lâm đến trung tâm mua sắm gần nơi quay phim của Lộ Nhâm và mua một đôi nhẫn, mẫu nam nên chắc là tặng cho Lộ Nhâm. Nhưng đó không phải là vấn đề Vấn đề là khi ông Lâm thanh toán hóa đơn, có thể là chị dâu tìm anh ấy, nên anh ấy mới nhìn điện thoại cười một hồi]

[Đm, vậy, hai người họ thực sự đeo nhẫn trong ảnh, nhưng lúc gửi quà vẫn chưa có.]

[Lúc ở nhà xe ông Lâm còn vùi vào vai Lộ Nhâm, huhu, mỹ nhân tôi đây cũng muốn được trai đẹp vùi đầu vào vai]

[Hihihi, này, cặp đôi này ngọt chết ruồi rồi]

[Có lẽ... ông Lâm đến tham ban để tặng nhẫn cho chị dâu? Những người khác chỉ là bình phong?]

[nsdd, tôi cũng muốn.]

Chuyện chiếc nhẫn được bàn tán nổi lên, cư dân mạng đã xác nhận từ ảnh sân bay của Ân Bắc Lâm và ảnh trực tiếp của Lộ Nhâm, đó thực sự là nhẫn đôi.

Chuyện này càng chứng minh việc đánh bóng là giả, cuối cùng, mấy blogger gió chiều nào xoay chiều ấy cũng đổi phe, bắt đầu tổng kết những khoảnh khắc ngọt ngào của Nhất Lộ Hướng Bắc.

Một cơn bão lại kết thúc quá bình yên.

Lúc Lộ Nhâm tỉnh lại, nếu không phải ngày hôm sau đoàn phim có rất nhiều người quan tâm cậu, cậu cũng không biết đêm qua Weibo vì cậu mà đánh nhau một trận.

Nhưng cho dù cậu thật sự nhìn thấy, có lẽ cậu cũng sẽ chẳng có tâm trí mà quan tâm.

Gần đây trong đầu cậu chỉ có hai chữ "về nhà".

Cậu chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành bộ phim, sau đó đợi Ân Bắc Lâm về nhà, vì vậy cả người luôn ở đoàn phim. Nếu ai đó có việc gì đó có thể bỏ đổi cảnh, cậu sẽ quay ngay lập tức.

Mặc dù cậu đang ở trong đoàn phim nhưng không lạt mềm buộc chặt như trước đây.

Kể từ khi xác nhận mối quan hệ, Lộ Nhâm sẽ luôn kiểm tra điện thoại di động của mình mỗi, chiều rảnh rỗi.

Gần đây "Đao Phong" lọt vào liên hoan phim quốc tế Venice, Ân Bắc Lâm chạy xong sự kiện giao lưu ở Bắc Kinh lại phải đến Ý, mấy hôm nữa Đỗ Hoài cũng phải qua.

Nên cậu với Ân Bắc Lâm cách nhau bảy giờ đồng hồ.

Ban ngày cậu làm việc, trước mặt nhân viên, cậu cũng không dám nói chuyện nhiều với Ân Bắc Lâm.

Nhưng đợi đến khi cậu sắp đi ngủ, chỗ Ân Bắc Lâm lại là trưa, cũng có việc.

Tuy cứ nói chuyện câu được câu mất nhưng Lộ Nhâm vẫn rất vui.

Vì để không bỏ sót thông tin của công chúa Ân, lúc đầu Lộ Nhâm không mang điện thoại của mình vào phim trường, nhưng sau đó cậu đã mang theo vào, lúc cậu không có cảnh quay, sẽ nhìn một cái.

Hôm nay Lộ Nhâm vừa hay về sớm hơn, vừa nhắn tin với Ân Bắc Lâm, điện thoại đột nhiên rung lên, Ân Bắc Lâm gọi video.

Lộ Nhâm vội vàng nhận.

Ngay lập tức, khuôn mặt được phóng to của Ân Bắc Lâm hiện ra trên màn hình.

"Chào buổi tối."

Giọng nói của Ân Bắc Lâm truyền qua điện, khàn khàn hơn bình thường một cách khó hiểu.

Lộ Nhâm lỗ tai nóng ran.

"…Chào buổi tối."

"Em đang làm gì."

"Em đang đọc kịch bản," Lộ Nhâm thành thật nói, "Em vừa mới chuẩn bị học thoại."

Ân Bắc Lâm nhướng mày, như có hứng thú, "Vậy khớp thoại với anh. "

Lộ Nhâm sửng sốt một lát, "Anh không phải đi ra ngoài sao."

"Ra ngoài rồi, chiều nay không có việc gì."

"Ồ..."

Ân Bắc Lâm liếc mắt, "Làm sao, không muốn sao?"

"Không phải…" Lộ Nhâm xấu hổ nói, "Chỉ là cảnh tình tứ, còn đánh nhau nữa."



Cậu đóng vai Sở Thừa Quân yêu đơn phương Kim San do vms thủ vai, đây cũng là lý do khiến Sở Thừa Quân cứ phải chống đối với Hà Triêu Sinh.

Trong phần trước của mình, anh ta cũng đã ám chỉ rằng anh ta thích Kim San.

Tuy nhiên, vì phần diễn của cậu sắp hoàn thành nên lần này là sự bộc phát hoàn toàn, ngửa bài với Kim San.

"Thoại này phải hung dữ," Lộ Nhâm yếu ớt nói, "Làm sao em có thể hung dữ với anh được…"

"Không sao," Ân Bắc Lâm khẽ nhún vai, "Anh muốn nhìn thấy em hung dữ ra sao."

Lộ Nhâm xấu hổ.

Hết cách, cậu chụp lời thoại của Kim San cho Ân Bắc Lâm và tập với Ân Bắc Lâm.

Lộ Nhâm hắng giọng cố gắng nhập vai.

Nửa đầu cuộc cãi vã kéo dài năm sáu phút, một lúc lâu trôi qua, cuối cùng cũng đến đoạn anh ta sắp bày tỏ.

"Đủ rồi!"

Lộ Nhâm hét lên một tiếng, một lúc sau mới hít sâu một hơi, cố nén xúc động nói: "Hà Triêu Sinh Hà Triêu Sinh Hà Triêu Sinh! Em nói đủ rồi!"

"…Trưởng nhóm Sở." Ân Bắc Lâm nói, "Anh bình tĩnh đi."

Tiếng gọi nhóm trưởng Sở hoàn toàn khác với giọng nói ngọt ngào thường ngày của vms, Ân Bắc Lâm thấp giọng đọc lên, còn đem theo chút cảm giác dịu dàng do dự.

Lộ Nhâm nghe xong suýt chút nữa thoát ra khỏi vai diễn.

Cậu dừng lại, nhanh chóng bắt nhịp, cười nhạt một tiếng, "Có phải là do Hà Triêu Sinh, đến lời của giám đốc Vương cũng không nghe nữa rồi?"

"…Nhóm trưởng Sở." Giọng nói của Ân Bắc Lâm thận trọng, "Em nghĩ là có lẽ anh đang suy nghĩ quá nhiều. Việc em từ chối anh không liên quan gì đến Triêu Sinh, với lại cha em cũng không quản được việc em thích ai."

"Có lẽ vì cách cư xử bình thường của em mà anh có chút hiểu lầm."

Ân Bắc Lâm nói với giọng điệu trầm thấp, khàn khàn - không phải cảm giác của vms.

Khi anh nói lời này, đôi lông mày xinh đẹp của anh cũng hơi nhăn lại, nhìn cậu với vẻ nghi hoặc và khó hiểu, và cả một cảm giác xa cách khó tả.

"Em biết anh luôn quan tâm đến em..." Ân Bắc Lâm khó xử nói, "nhưng em thực sự không có cảm giác với anh, đây không phải có thể thử một chút là được... Em không thích đem quá nhiều cảm xúc cá nhân vào công việc."

"Ồ," Lộ Nhâm chế nhạo, "Không thích đem quá nhiều cảm xúc cá nhân vào công việc, vậy Hà Triêu Sinh là gì?"

"Trưởng nhóm Sở," anh dừng lại, cau mày, "Em và Triêu Sinh chỉ là bạn bè thôi. Nếu anh cứ nghĩ như vậy, em chỉ có thể đổi nhóm."

Lộ Nhâm hoảng hốt khi thấy Ân Bắc Lâm cau mày.

Cậu biết Ân Bắc Lâm thích cậu, nhưng nhìn vẻ mặt như thế này của anh lại mang đến cho cậu một cảm giác xa lạ khó tả.

Sở Thừa Quân hẳn là rất đau.

Lộ Nhâm lẩm bẩm nói: "Cút đi."

Đọc xong, Lộ Nhâm ngây ra một chút.

Cậu vốn tưởng rằng chữ cút vừa rồi nên chất chứa đầy lửa giận, nhưng sau khi đối mặt với Ân Bắc Lâm, cậu đột nhiên cảm thấy chữ cút này thật sự nên như thế này.

Thấp giọng, như thể đang đọc cho chính mình nghe.

Ân Bắc Lâm vẫn đang nhìn cậu, Lộ Nhâm xấu hổ nói: "Anh, em tập xong rồi."

"Anh biết." Ân Bắc Lâm lười biếng nói, "Vừa rồi rất tốt."

Lộ Nhâm "Hả?" một tiếng, cậu vẫn chưa phản ứng lại, liền nghe Ân Bắc Lâm nói tiếp.

"Lời thoại chính là sinh mệnh của một nhân vật. Đối với một nhân vật tiêu cực như em, khiến mọi người cảm thấy căm ghét là tầng đầu tiên và cơ bản nhất." Ân Bắc Lâm nhẹ nhàng nói, "Để thực sự diễn tốt, điều quan trọng hơn là khiến mọi người có cảm xúc khác ngoài căm ghét."

"Em đã làm được."

Đây là lần đầu tiên Ân Bắc Lâm nói lời khen như vậy với cậu, Lộ Nhâm cảm thấy có chút xấu hổ, "Vậy, vậy sao."

Người đối diện nói "ừm".

Lộ Nhâm còn đang không vui, Ân Bắc Lâm nhếch lên khóe môi, lười biếng nói: "Bởi vì nhìn thấy vẻ mặt này của em, anh rất muốn..."

Ân Bắc Lâm nói ba chữ cuối cùng, giọng thấp xuống, nhưng Lộ Nhâm vẫn nghe thấy.

Trong giây tiếp theo, mặt cậu bốc hỏa.

Cmn, tên này lại bắt đầu không nghiêm túc rồi.

Lộ Nhâm đỏ mặt, nhịn một hồi lâu mới lẩm bẩm nói: "Tại sao anh cứ nói những câu như thế này..."

"Ừm, anh chỉ thành thật mà thôi."

Lộ Nhâm, "..."

Tình yêu không trong sáng chút nào. Lộ Nhâm muốn dập máy.

Công chúa đối diện đột nhiên nheo mắt lại, "Lộ Nhâm, anh muốn ngủ trưa."

Lộ Nhâm nghe vậy liền nói: "Ồ, chờ em một chút."

Cậu xuống giường, lấy cuốn truyện cổ tích lúc trước hay kể cho Ân Bắc Lâm.

Đây là chuyện trước đây cậu phát hiện ra - Ân Bắc Lâm ngủ không ngon ở Venice, lúc Lộ Nhâm nhìn thấy quầng thâm mắt của anh, mỗi ngày cậu đều dành thời gian thu trước vài câu chuyện cổ tích.

Tuy không biết nó có công dụng hay không, nhưng có lẽ công chúa Ân nghe quen rồi, dù sao cũng có tác dụng thôi miên.

Cuộc gọi video biến thành lời nói, Lộ Nhâm chậm rãi nói.

Đến khi hơi thở đều đặn truyền đến từ phía đối diện, cậu mới xuống giường.

Sau khi thu dọn, Lộ Nhâm từ từ chìm vào giấc ngủ với tiếng thở bên tai.

Chỉ là một câu chuyện cổ tích trước khi đi ngủ, mà cả đêm ngủ rất say.

Chuyện dấu chấm lửng Ân Bắc Lâm, xuyên suốt đêm của Lộ Nhâm.

Dẫn đến khi Lộ Nhâm tỉnh lại vào ngày hôm sau, cậu lập tức lao từ trên giường vào phòng tắm.

Giặt quần với khuôn mặt đỏ bừng, Lộ Nhâm xấu hổ đến mức không nói nên lời.

Cơ thể này! Sao lại thế cơ chứ!