Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Chương 613



“Ha ha, tỉ số đều đã đuổi kịp nhau rồi, ông nghĩ rằng các ông có hy vọng không?”

“Cái này không cần ông lo lắng, ông hoàn toàn không biết về thực lực thật sự của Long Diệu rồi.” Ninh Vũ Phi thong thả nói.

“Ồ! Vậy để tôi xem xem, các người thắng thắng bọn tôi kiểu gì.”

Huấn luyện viên đối thủ cười lạnh, nghĩ bụng nếu Ninh Vũ Phi chọn không tham gia trận đấu nhất định là bị thương rồi. Chứ nếu không trận đấu đang nắm chắc phần chiến thắng rồi sao lại phải rời đi chứ.

Ông ta lập tức cổ vũ đội mình đánh cho tốt, giành chiến thắng cuộc chơi.

Ninh Vũ Phi nói: “Huấn luyện viên, tạm dừng cuộc chơi một lúc, để bọn họ chỉnh lại một chút.”

“Được!”

Huấn luyện viên Tằng lập tức kêu hoãn trận đấu, để người của mình vào trong nghỉ ngơi.

“Các cậu không cần phải đi theo tiết tấu của người khác, cũng không được nghĩ rằng tôi sẽ lên giúp các cậu, giống như lần trước là được. Thật ra không phải tôi đánh tốt, chỉ là lúc đó các cậu có tự tin, chỉ cần có tự tin và tiết tấu thì sẽ không có bất cứ chuyện gì.”

“Được!”

Mọi người điều chỉnh trạng thái lại vào cuộc chơi, bắt đầu tự tạo cơ hội tấn công.

Đường Phi Dương lấy được bóng liền chuyền cho Đỗ Đức Mạnh, ghi được 2 điểm.

Dẫn dần bắt đầu ghi điểm, Long Diệu có lại tiết tấu và động lực, bắt đầu từng chút một kéo lại điểm số. Mỗi quả đều đánh rất nhẹ nhàng.

Vì có thể lực phối hợp không hao sức quá nhiều.

Khi tỉ số lại lần nữa bị đảo ngược, đội đại học Nông Nghiệp bắt đầu vội vàng, nhưng cứ vội là lại loạn.

Không có năng lực tuyệt đối liền lựa chọn đánh đơn, quả thực là tìm chỗ chết.

“Thành viên đội đại học Nông Nghiệp trạng thái không được tốt ha.”

“Không phải chứ, hiệp 1 là do thành viên số một đánh tốt nên mới có kết quả như vậy, nhưng thành viên đó không có ở đó, Long Diệu đánh cũng không tệ, lẽ nào Long Diệu năm nay lật ngược thế cờ rồi sao?” Hai người bình luận biên kinh ngạc liên hồi.

Năm trước đại học Long Diệu đến vòng hai cũng không vào được, nhưng năm nay gần như đảo ngược tình thế rồi.

“Các cậu đang làm gì vậy?” Huấn luyện viên đội đối thủ vô cùng hấp tấp.

Huấn luyện viên đối phương không hiểu làm sao mà cục diện lại thay đổi ngược lại trong chốc lát như vậy? Với tình hình bây giờ đội của ông ta thua là cái chắc.

Rất nhanh, trận đấu thứ ba đã kết thúc.

Long Diệu lại dẫn trước 6 điểm, huấn luyện viên Tằng nói: “Rất tốt! Cứ đánh như vậy, đạt lấy thành tích mà các cậu nên nhận được.”

“Ừm!” Không có Ninh Vũ Phi, mấy người họ cũng đã dần dần lấy lại được sự tự tin.

“Trận cuối cùng các cậu cần kết hợp lại phòng ngự theo sự công kích của đối thủ.”

Ninh Vũ Phi không nói gì, dù sao bản thân cũng không phải là huấn luyện viên, chỉ cần bảo họ cố lên là được rồi.

Trận đấu cuối cùng bắt đầu, Long Diệu đánh ngay ngắn trật tự đâu ra đấy. Chỉ cần bảo vệ điểm số hiện tại. Đội bên đối phương thì vội vàng loạn xạ.

Thời gian từng chút trôi qua, điểm số vẫn như cũ không có gì thay đổi, ngược lại vì căng thẳng đội kia còn dẫn đến mất một lần bóng.

Bây giờ khoảng cách đã bị kéo thành 8 điểm.

Năm phút cuối chơi vô cùng kịch liệt. Tiếng còi lại một lần nữa vang lên, đội đại học Nông Nghiệp đã bị 4 lần phạm quy, chỉ cần một lần vi phạm nữa sẽ có quả phạt.

“Cố lên, cố lên!” Huấn luyện viên Tằng đã không còn quan tâm đến hình tượng nữa rồi, liên tục hét cố lên.

Tức khắc kéo theo toàn bộ học sinh của Long Diệu, đều hét lên cổ vũ cho đội mình, không khí vô cùng náo nhiệt.

Thậm chí bình luận viên cũng không nhịn được nói một câu: “Long Diệu cố lên!”

“Long Diệu cố lên, Long Diệu cố lên!”

Âm thanh vang dội khắp nhà thi đấu, ép đội đại học Nông Nghiệp không có cách nào phản công.

Có lẽ là tiếng cổ vũ của mọi người, đội trên sân cũng bắt đầu toả ánh hào quang, mỗi người đều đang ghi điểm.

Vào rổ, 3 điểm, 2 điểm, thậm chí còn xuất hiện cú úp rổ.