Xuyên Nhanh: Cứu Mạng, Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ!

Chương 84: Ta, là người nối nghiệp xã hội chủ nghĩa 16



Edit by AShu ^_^.

________________

"Ương Ương, tôi hỏi cậu một lần nữa. Lời của Ôn Dĩ Lam nói, đến tột cùng là thật hay là giả?"

Tô Đường bị hắn ôm đến phát đau, nhưng lại không dám giãy giụa, chỉ có thể rầu rĩ nói: "Tôi nghe không hiểu cô ấy nói cái gì."

Yến Sâm lại liên tưởng đến lúc trước, nàng đáp ứng làm bạn gái của chính mình, mặt ngoài hai người không thường xuyên gặp mặt, nhưng vào những thời điểm tra cha cùng mẹ kế của hắn làm ít động tác nhỏ, hắn đều được nhắc nhở, như có như không, làm hắn cho rằng đây là chỉ là trùng hợp, hơn nữa lúc đó hắn vội vàng đối phó với hai người kia, nên cũng không suy ngẫm lại.

Nhưng hôm nay xem ra, có rất nhiều chuyện liền có thể giải thích ở một mặt khác.

Nàng giúp chính mình, rồi lại không định cho hắn biết.

Như vụ tai nạn xe cộ kia!

Hắn rũ mắt, nhìn tiểu cô nương nhu thuận trong lòng ngực của mình, ánh mắt liền âm trầm: "Tôi mặc kệ lời nói của Ôn Dĩ Lam có thật hay không, nhưng là những ý tưởng đó của cậu, hiện tại đều có thể thu hồi."

Ý tưởng của nàng, nàng còn có thể có ý tưởng gì? Nàng hiện tại đi theo hướng Phật hệ, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, diễn kịch nàng cũng bồi diễn, yêu đương nàng cũng bồi nói, đã tới bước như vậy rồi, con mẹ nó còn có thể kích phát hình thức hắc hóa của hắn!

"Yến Sâm, cậu bình tĩnh một chút, tôi đâu có không muốn chạy......"

Yến Sâm lại ngắt lời nói: "Nếu không định chạy trốn, vậy cùng tôi về Yến gia."

Tô Đường vừa định phản bác, vừa nhấc đầu liền nhìn đến một đôi đồng tử sâu thẳm, mà sâu trong ánh mắt như phát ra những tia lửa, phàm là nàng dám cự tuyệt, ngọn lửa này tuyệt đối sẽ đốt tới người nàng.

Cự tuyệt thì không được, nghĩ đến nhiệm vụ, nàng cũng chỉ có thể cắn răng, "Tôi có thể cùng cậu trở về Yến gia, nhưng chúng ta nên nói trước với Hứa gia, tôi không muốn làm lớn chuyện, cậu cũng không thể miễn cưỡng tôi."

Yến Sâm, "Có thể."

Ôn Dĩ Lam thấy hai người đạt được nhận thức chung, chậm nửa nhịp mới phát hiện chính mình tựa hồ thúc đẩy tình cảm của bọn họ, đối với sự tình ở kiếp trước kỳ thật nàng biết cũng không nhiều, đại bộ phận đều dựa vào những tin đồn, thật thật giả giả, nàng cũng không có biện pháp mà phân biệt. Lúc trước còn nói chính mình là trọng sinh, nên dự định mưu toan leo lên Yến Sâm, nhưng hiện tại, nàng đã thu hồi cái ý tưởng này.

Mặc kệ là kiếp trước Yến Sâm hay hiện tại, người nào nàng cũng không thể chọc vào được.

Nàng run bần bật, thậm chí bắt đầu nghĩ mà sợ hãi......

Yến Sâm lại không rảnh mà quan tâm đến cô ta, hiện tại trong đầu hắn đều là nghĩ về Tô Đường, nàng cùng Hứa Hi Chi yêu nhau, nàng chạy trốn khỏi chính mình, nàng...... Không cần hắn.

Tim lại nhói nhói đau, như thế nào hắn cũng đều luyến tiếc buông tay.

Rốt cuộc thì đây cũng là lễ trưởng thành của Hứa Hi Chi, động tĩnh bên này lại nháo lớn đến như vậy, đám người Hứa phụ đương nhiên cũng sẽ chú ý tới.

Thân phận của Yến Sâm lúc này khác với các nhị đại khác, người ta còn bám váy cha mẹ mà chờ kế thừa, hắn đã nắm lấy quyền kế thừa của Yến gia rồi, hắn như vậy, chính là một người hết sức quan trọng, không ai dám chậm trễ.

Hứa Hi Chi thấy nhiều người nhìn qua đây, phát hiện hắn cư nhiên còn ôm chính mình em gái kế nhỏ của chính mình, sắc mặt tức khắc liền không tốt, "Bạn học Yến, làm phiền cậu buông ra em gái của tôi ra."

Tình địch gặp nhau, hết sức đỏ mắt.

Yến Sâm khắc chế thần sắc trên mặt bất biến, thậm chí còn kéo lên một nụ cười, "Hôm nay tôi mới biết được, Ương Ương cư nhiên là ân nhân cứu mạng của tôi."

Hứa Hi Chi nhíu mày.

Yến Sâm, "Hơn bốn tháng trước, bất quá Ương Ương thật quá thiện tâm, đã cứu tôi lại không nói, hôm nay nếu không phải có người lỡ miệng nói, cũng không biết ngày tháng năm nào tôi mới có thể biết."

Hứa Hi Chi là bạn của hắn nhiều năm, vẫn là có điều hiểu biết đối với hắn. Yến Sâm người này, có thể không mở miệng tuyệt không vô nghĩa, hắn trải chăn lâu như vậy, tuyệt đối có hậu chiêu.

"Hứa gia cái gì cũng không thiếu, coi như là em gái tôi làm việc thiện không báo đáp."

Yến Sâm lại nói: "Hứa gia không thiếu, là Hứa gia. Ương Ương chính là họ Thẩm." Hắn cười như không cười nói, ôm tiểu cô nương trong lòng ngực lại dùng sức thêm vài phần, Hứa Hi Chi đáng chết này.

Edit by AShu

Hứa Hi Chi còn định nói cái gì nữa, nhưng cố tình Phương Nhạn lại nhảy ra ngoài, khác với người anh trai Hứa Hi Chi không cùng huyết thống này, bà ta chính là mẹ ruột của nàng, hắn đã mất quyền can thiệp vào việc này!

Phương Nhạn một lòng muốn cho con gái bước chân vào danh môn, hiện giờ thấy Yến Sâm, cảm thấy thật vừa lòng a.

"Hi Chi a, nhân gia báo đáp, cũng là muốn cho tâm mình an ổn. Chúng ta sao lại có thể cự tuyệt người khác báo đáp." Bà ta cười ngâm ngâm mà nói với Yến Sâm, càng nhìn càng vừa lòng.

Yến Sâm, "Chân của Ương Ương đến bây giờ còn chưa có lành hẳn, đoạn thời gian này liền tạm thời chuyển về Yến gia đi."

Hứa Hi Chi lập tức nhíu mày, "Hứa gia có tài xế, có bác sĩ gia đình, liền không cần bạn học Yến quan tâm."

Yến Sâm thấy hắn trăm phương nghìn kế mà ngăn trở chính mình, cười lạnh câu môi, "Cũng có thể giống nhau, tốt xấu tôi cũng là bạn trai của Ương Ương, huống chi, vị phu nhân này đã đồng ý." Nói, hắn liếc mắt sang Phương Nhạn, lần trước tìm người đâm vào bà ta cũng không nghiêm trọng lắm, cũng nằm ở bệnh viện mấy ngày, bà ta hiện tại tạm thời còn hữu dụng, chờ về sau lại chậm rãi thu thập.

Dám khi dễ tiểu bảo bối nhà hắn tiểu, tất cả đều không thể buông tha.

Có Phương Nhạn, Hứa Hi Chi cũng không thể ngăn cản quá nhiều, bất quá vẫn là hỏi ý kiến Tô Đường, "Em thật sự quyết định sống ở Yến gia sao?"

Tô Đường lại một lần nữa cảm thụ ánh hào quang mà mọi người quan tâm, sau đó nàng liếc nhìn mọi người, sau đó chậm rãi gật đầu, "Nguyện ý."

Thanh âm nàng nho nhỏ, gương mặt trắng nõn càng ửng lên màu hồng, như là không thói quen bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, lỗ tai đều bắt đầu đỏ lên.

Yến Sâm cười nhẹ một tiếng, thật là quá mẹ nó đáng yêu.

"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm 30%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 60%."

Tô Đường thở phào nhẹ nhõm một hơi, vào nhà giáo bá ở thật ra không đáng sợ, rốt cuộc hiện tại hầu hết thời gian của nàng đều trọ ở trường, hơn nữa nàng còn chưa thành niên đâu, nàng cũng không tin Yến Sâm sẽ làm những chuyện cầm thú đâu!

Càng thích một người, liền càng không nghĩ thương tổn nàng, người máu lạnh như Yến Sâm, mà lúc này chỉ nghĩ làm cách nào sủng nàng lên tận trời mà thôi.

Yến hội bởi vì một màn nhạc đệm này, trọng tâm tiếp theo liền có chút chuyển hướng, từ nguyên bản Hứa Hi Chi, biến thành kế nữ lúc trước luôn không có gì người chú ý. Không ít người đều bắt đầu cố ý vô tình hỏi thăm, Hứa phụ từ lúc bắt đầu kinh ngạc, đến cuối cùng mặt mày đều tươi cười.

Đó chính là Yến gia, Yến Sâm cùng cữu cữu hắn đều đến đây, mặc kệ tương lai như thế nào, dù sao hiện tại bọn họ cùng Yến gia là đang cột vào nhau.

Hứa Hi Chi phi thường có cốt khí, hắn không bị tiền tài quyền thế mê hoặc, nhưng mà hắn lo lắng nhất vẫn là Thẩm Vị Ương, liền lôi kéo nàng dặn dò vài câu, "Tuy rằng thời gian chúng ta ở chung không nhiều lắm, nhưng mà anh thật tình coi em là em gái, nếu ở Yến gia không vui, hoan nghênh em tùy thời trở về."

Tô Đường không có không biết tốt xấu, Hứa Hi Chi thật sự thực hảo, cho nên nàng cũng thực nghiêm túc gật đầu. Sau đó, còn không đợi nàng nói cái gì, đã bị khuôn mặt âm trầm đứng bên cạnh Yến Sâm kéo đi.

"Yên tâm, sẽ không có như hôm nay."

Yến Sâm ném xuống những lời này, liền mang theo người nghênh ngang mà đi. Đương nhiên, trước khi đi hắn còn bắt Ôn Dĩ Lam nhổ tiền mà hắn đưa lúc trước ra, đùa à, tiểu ngồi cùng bàn liều mạng cứu hắn, cô ta cũng xứng lấy tiền?

Đương nhiên, tiểu ngồi cùng bàn cứu hắn vui vẻ là một chuyện, Hứa Hi Chi lại là chuyện khác, hắn tựa như một thứ gì đó trát lên trên người, tưởng tượng đến liền cả người không thoải mái.

Bên trong xe, Yến Sâm đột nhiên trầm khuôn mặt mở miệng, "Ương Ương."

Tô Đường nghiêng đầu, "Làm sao vậy?"

Yến Sâm, "Phải quên đi Hứa Hi Chi, về sau không được nhớ đến hắn, không được nói chuyện với hắn, càng không được cùng hắn gặp mặt!"

Tưởng tượng đến những lời nói mà Ôn Dĩ Lam nói, nàng thiếu chút nữa cùng Hứa Hi Chi đính hôn, nội tâm ghen ghét nồng đậm liền đem tất cả lý trí của hắn đều thiêu đốt hầu như không còn.

Hứa Hi Chi có phải hay không cũng từng ôm nàng, hay không cũng từng đụng vào làn da tinh tế kia, càng sâu đến......

Hốc mắt dần dần chuyển thành màu đỏ tươi, hắn rõ ràng biết chuyện đó đều là chuyện của đời trước, còn khắc chế không được suy nghĩ, sau đó phát điên muốn làm cái gì đó.

Cảm ơn hạ y vũ mi tiểu thiên sứ đánh thưởng, sao sao trát.

___________________

( tấu chương xong)

Đã beta

Edit by AShu