Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 142: Anh trai, máu anh quá ngọt 1



<< Vị diện nì đam mỹ, đam mỹ, đam mỹ nhoa~ Chuyện quan trọng nói 3 lần!>>

Chúa tể hệ thống giận muốn bay lên, sau đó nói, 【 làm sao giờ, làm sao giờ, cô gây động tĩnh lớn như thế, nhất định sẽ bị đám phiền chết người mấy bộ môn đó phát hiện. 】

Mộ Ngôn hết sức bình tĩnh, "Phát hiện thì sao."

Chúa tể hệ thống: 【 thì chết a! 】

Mộ Ngôn càng bình tĩnh, "Chết thì chết thôi."

Chúa tể hệ thống thấy cả con thống đều hết khỏe, 【 một số kẻ điên trong đó sẽ bắt cô đi nghiên cứu đó. 】

Cái này thì Mộ Ngôn trầm mặc rồi, thật lâu, thật lâu sau, nhướng nhướng mắt đẹp, "Linh hồn cũng có thể nghiên cứu?"

【 vô nghĩa! 】

"Cậu không phải chúa tể hệ thống sao? Chúa tể muôn vàn hệ thống? Hệ thống bộ hạ của cậu đâu?" Mộ Ngôn chẳng chút vội vàng.

【......】 thần con mẹ nó hệ thống bộ hạ, lão tử chỉ nổ thôi nhìn không rõ sao a! Ngu xuẩn!

Chúa tể hệ thống giận tới hết muốn nói chuyện, sau đó đá Mộ Ngôn vào vị diện.

*

"Ngô vương, chúng thần cung nghênh ngài thức tỉnh."

Vừa mới ráp vào thân thể xong, chung quanh bỗng vang lên một chuỗi tiếng chú ngữ trầm trọng.

Theo linh hồn từng chút một dung nhập vào cơ thể, xúc giác của cơ thể cũng trở nên nhạy bén,

Lạnh, một cơn lạnh thấu xương.

Mộ Ngôn mở mắt ra, đập vào mi mắt là sàn nhà cổ xưa, trên sàn trải rộng những hoa văn kỳ lạ.

Mộ Ngôn ngửi thấy mùi máu, cô nhìn xuống cổ tay của mình, nơi đó có một vết thương dữ tợn.

Máu men theo những khe rãnh hoa văn.

Chảy dài đến quan tài nằm ở trung ương.

Mặt Mộ Ngôn tái đi từng chút một, nhưng lại có một sức ép khổng lồ ở trên mình, ép cô không sao nhấc người lên nổi.

Mặc người bài bố.

Thế giới này có chút thần kỳ.

Thế giới này có vampire trong truyền thuyết.

Kể về câu chuyện tình yêu giữa nữ chính và nam chính huyết tộc.

Vị diện này có vampire cũng có huyết săn.

Mà không khéo, nữ chính là truyền nhân của huyết săn, trong khi nam chính lại là bá tước của huyết tộc.

Cố tình, hai người có lập trường như nước với lửa đó lại yêu nhau, bước tiếp theo chính là tương ái tương sát.

Cuối cùng, nữ chính vì tình yêu, trợ giúp nam chính bước lên đỉnh cao của cuộc đời, diệt sạch huyết săn.

【 nhiệm vụ chủ tuyến: Chúng ta là nhân loại! Phải giữ gìn nền hoà bình cho nhân loại! Xin hãy trở thành một huyết săn hợp cách. 】

【 nhiệm vụ chi nhánh: Cầm tù huyết tộc chi vương. 】

Nhiệm vụ này, còn có thể tiếp thu, rốt cuộc cũng không phải nhiệm vụ đặc biệt vĩ đại gì.

Có điều......

Nhiệm vụ chi nhánh là cái quỷ gì thế này?

Thân thể của Mộ Ngôn tên gọi Đường Kha, là một người thường.

Nhưng cái người thường này cũng chả bình thường.

Bởi vì máu đặc biệt, nên hắn bị huyết tộc bắt đi hiến tế để giải trừ phong ấn cho huyết tộc Vương.

Kết quả, một thế hệ huyết vương trèo ra ấy vậy mà lại là một thằng nhóc.

Không chỉ thế, vì máu, nên thằng nhóc này rất dính Đường Kha.

Thế cho nên, Đường Kha tự nhiên mà vậy trở thành quản gia nô bộc cho huyết vương nhỏ này.

Đồng thời, cũng là lương thực dự trữ của huyết vương.

Một đám huyết tộc đều thèm nhỏ dãi máu của hắn, nhưng Đường Kha đã bị đóng mác của huyết vương, nên dù có thèm, huyết tộc cũng không dám động đến Đường Kha.

Đường Kha chăm chút huyết vương cho đến lớn, huyết vương ở tuổi thiếu niên, dung nhan càng thêm tuấn mỹ và tinh tế, lạnh lùng như băng sương, ngũ quan hoàn mỹ hoàn toàn thuyết minh sức cám dỗ trí mạng của huyết tộc.

Thế nên, Đường Kha dần đà, cong.

Cong veo với thiếu niên huyết tộc, nhưng, huyết tộc chi vương tôn quý há để cho hắn mơ ước?

Thế là, Đường Kha bị pháo hôi.

Cốt truyện mới tiếp thu đến đó, vầng sáng khế ước bỗng loé lên.

Phong ấn khế ước đã giải trừ thành công.

Tiếng niệm chú trầm trọng ngừng lại, sức ép nặng nề trên người Mộ Ngôn cũng tan biến theo.

Mộ Ngôn ngồi bệch dưới sàn nhà, ngó xuống cổ tay mình.

Vừa ngước mắt lên, đã đụng phải những ánh nhìn tham lam và thèm thuồng của những huyết tộc ở xung quanh.