Xuyên Không Được Thú Nhân Cưu Mang

Chương 12



Buổi tối Cesar ở lại ăn cơm tối, Lôi Triết cũng ké cơm. Trong lúc ăn cơm mọi người tò mò nhìn Bạch Mục cầm hai cái cây nhỏ, dài gắp thức ăn rất, ai cũng muốn thử dùng nó.

Bạch Mục đưa cho mỗi người một đôi đũa và một ống tre đựng nước. Cái bình nước này cậu mài mò cả buổi trưa, không có nút đậy nên rất dễ đổ nước.

“Các ngươi rãnh thì kiếm cái gì đó có thể đậy được thì nước sẽ không bị đổ ra ngoài, cái này khi đi đâu đó lâu cũng không lo thiếu nước". Bạch Mục giải thích bình nước sử dụng như thế nào cho mọi người.

“Cái này thật tiện lợi, vậy chúng ta có đi xa hay đâu đó cũng không lo khát nước". Cesar cầm bình nước yêu thích không thôi, Angelo cũng y chang.



Tiểu sư tử cũng thực thích, chuẩn bị ngày mai mang bình nước đi tìm mấy đồng bạn khoe khoang, nghĩ tới mấy đứa đó thèm thuồng bình nước của mình liền cười không khép miệng. Hai thú nhân kia tuy không biểu lộ gì nhiều, im lặng cất bình nước.

Nhìn mọi người ai cũng thích bình nước, Bạch Mục cũng vui vẻ không thôi. Sau đó nhìn mọi người vụng về dùng đũa, càng thấy buổi trưa cực nhọc cũng đáng giá.

Buổi tối Cesar về đến nhà liền khoe cái bình nước được Bạch Mục cho, khiến cho cha và cha nhỏ sốc nhiều chút. Không nghĩ tới sứ giả thần thú vừa xuống trần không lâu đã nghĩ ra biện pháp giải quyết nguồn nước khi đi săn. Xem ra sứ giả thật lợi hại.

“Cesar, cha nghe đại vu nói Bạch Mục chính là sứ giả thần thú. Con về sau nhớ phải tôn trọng ngài ấy, sẵn tiện ghé qua nhà Angelo chơi nhiều hơn đi biết đâu sứ giả chỉ dạy con vài thứ hữu dụng". Tộc trưởng Ngạch Nhĩ nhìn nhi tử nhà mình nghiêm túc nói. Nghĩ thầm hắn nên đi tìm sứ giả nói chuyện một chút, hy vọng cậu có thể chỉ dạy tộc nhân làm muối, còn ướp thịt nữa.

“Thì ra là thế, con cứ thắc mắc vì sao Bạch Mục ca ca lại giỏi như vậy hóa ra là sứ giả thần thú, con sẽ cố gắng học tập ạ". Cesar trưng ra khuôn mặt học sinh chăm ngoan rồi từ sau lưng lấy ra bình nước và cái đũa cho hai cha xem.

“Cesar, vậy con học được cách làm muối rồi sao?". Cha nhỏ nhìn con trai cứ nhảy cẫng lên vui sướng liền hỏi về muối.

“Con học xong rồi rất đơn giản, nhưng phải dùng nồi sắt mới làm được, Bạch Mục ca ca nói dùng bình gốm sẽ nứt không làm được". Cesar đối với cách làm muối mình đã thuộc nằm lòng mà đắc ý.

“Cesar nhà ta thật thông minh". Ivan khen ngợi khiến cho Cesar đỏ mặt ngại ngùng, cậu quyết định ngày mai phải chạy qua nhà Angelo để học tập, Bạch Mục ca ca hiểu biết nhiều như vậy không hổ là sứ giả thần thú.

Cùng lúc này, Bạch Mục lén lút vào không gian đi đến miếng đất trồng rau, rồi tiện thể sắp xếp các công cụ cần thiết để sau này dùng tới, may lúc xuyên không có xe tải cũng vào không gian theo, nếu không dù có lật tung nơi này cũng không có mấy thiết bị hiện đại.

Celtic đang ngủ bỗng hơi thở của cậu lại biến mất, hắn mở to mắt chờ đợi hơi thở của cậu trở lại. Còn nhớ lần đầu tiên phát hiện hơi thở lẫn mùi hương của cậu đột nhiên biến mất, lúc đó hắn lo lắng không thôi bởi cậu rất nhiều bí ẩn khó lời giải thích được. Cảm giác bất an ấy lan tràn khắp cơ thể của hắn.

Cứ nghĩ mình che giấu tốt, thần không biết quỷ không hay. Bạch Mục nhà ta đang cười khặc khặc nhìn đồng ruộng tươi tốt. Còn có đậu, lúa mạch, khoai lang đỏ cùng khoai tây, đậu tương, rau chân vịt, hành, tỏi, cải trắng, rau xanh. Mỗi một loại số lượng đều không nhiều lắm, giống như chỉ đủ cho một người ăn.

Hai miếng đất xa xa có trồng nào là cà chua và giàn dưa leo xanh mướt. Đợi một thời gian cậu tìm cách lấy khoai tây, khoai lang đỏ đem ra ngoài trồng, hai cái này đều là thức ăn sản lượng cao, nói không chừng cải thiện được một chút về thức ăn.



Nhìn mấy cây trồng chán chê cậu bò vào xe tải dọn dẹp mấy thiết bị cho gọn gàng.

Bạch Mục chuẩn bị tốt tất cả sau đó xuống nước nóng ngâm mình rồi thoát khỏi không gian, Celtic cảm giác được Bạch Mục đã trở lại, cục đá treo lơ lửng trong lòng cũng được đặt xuống nhắm mắt lại tiến vào mộng đẹp.

Sáng hôm sau, tộc trưởng Ngạch Nhĩ mang theo Cesar tới thăm hỏi. Bạch Mục khá bất ngờ còn Celtic thì vẫn trầm mặc có lẽ đã đoán trước được. Nhớ tới Cesar là con của tộc trưởng có lẽ chuyện hôm qua cậu ta đã kể lại hết cho cha mình.

“Bạch Mục, ta hôm nay là đặc biệt tới tìm ngươi.” Tộc trưởng từ trên xuống dưới đánh giá giống cái trước mặt một phen, cảm thấy cậu là một giống cái xinh đẹp, cùng Celtic rất xứng đôi. Cha cùng cha nhỏ của Celtic là bạn tốt của hắn, trước lúc cha nhóc lâm chung đã gửi gắm hắn chăm sóc mấy đứa nhỏ.

Celtic vẫn luôn là dũng sĩ ưu tú của bộ lạc, cho nên hắn cũng hy vọng thằng nhỏ này có thể tìm được một bạn lữ tốt. Ngạch Nhĩ lúc đầu định đợi Cesar thành niên, hai bên đồng ý liền cho chúng kết thành bạn lữ. Bất quá bây giờ Celtic đã mê mẩn sứ giả thần thú rồi vậy Cesar cũng sẽ ở bên hai người cha này lâu hơn.

“Tộc trưởng tìm ta có chuyện gì?” Bạch Mục không biết tộc trưởng đến làm gì hoang mang hỏi.

“Bạch Mục, ngài có thể giúp ta dùng những thứ ngài hiểu biết dạy cho mọi người trong tộc, như cách bảo tồn đồ ăn, như vậy mùa đông tộc nhân của ta liền sẽ không có người chết đói.” Tộc trưởng thành khẩn nhìn Bạch Mục. Bạch Mục không hiểu vì sao hai cha con tộc trưởng nhìn mình như mấy fan não tàn nhìn thấy idol.

“Ta rất nguyện ý dạy mọi người, nhưng mà muốn làm thịt muối quan trọng nhất là có muối. Dùng bình gốm làm muối không được, ta nghĩ cần phải có nồi sắt". Ngày hôm qua trước khi ngủ, cậu cũng định dạy cho tộc nhân ở đây cách ướp thịt như vậy khi các thú nhân đi săn có dư thịt cũng không lãng phí thịt mà thịt cũng không hư.

Nhưng muốn rèn được nồi sắt cũng không phải dễ, cậu luôn suy nghĩ tìm cái gì đó có thể thay thế được. Hơn nữa địa điểm tìm là bộ lạc nguyên thủy, đột nhiên cậu cậu nhớ tới có một lần mình cùng bạn đi ăn cá người ta dùng nồi đá nấu, ha hả vậy chắc nồi đá cũng có thể làm muối.

Angelo cùng Cesar nghe được nồi đá có thể thay thế được hai mắt sáng lấp lánh nhìn Bạch Mục, làm Bạch Mục thập phần xấu hổ.

“Nồi đá là cái gì?” Tộc trưởng nghi hoặc hỏi.

Bạch Mục cũng không biết nên giải thích như thế nào nên cầm lấy cái nồi sắt đối tộc trưởng nói: “Chính là giống như này nhưng làm bằng cục đá, tìm tảng đá thích hợp cũng được".



Tộc trưởng trầm ngâm một hồi: “Nếu là cục đá thì không thiếu nhưng ta sợ cục đá thích hợp lại không dễ. Còn có muốn đem cục đá làm thành cái nồi sắt này chúng ta làm không được".

“Ta có thể dạy mọi người làm nồi đá". Bạch Mục nhớ trong không gian có cái chùy cùng cái đục lấy sức mạnh của thú nhân nơi này, chắc chắn là dễ như trở bàn tay.

“Vậy chiều nay ta sẽ phái người lại đây để đi tìm đá". Tộc trưởng thấy vấn đề được giải quyết êm đẹp cũng nhẹ nhõm, chuẩn bị ra về tìm vài tên mạnh mẽ trong tộc lại đây. Tộc trưởng nói xong lại đối với Celtic ngồi im thin thít một bên nói: “Buổi chiều ngươi cũng đi đi.”

“Được.” Cho dù tộc trưởng không có sai hắn đi, hắn cũng chuẩn bị đi theo. Hắn làm sao có thể để Bạch Mục cùng cái đám thú nhân thô kệch đi ra ngoài được, nếu như bị mấy tên đó dọa sợ thì biết làm sao.