Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 2 - Chương 83: Đội ngũ.



Ngồi ở trên lưng Allen, từ trên trời cao cúi xuống nhìn hết thảy dưới đất, tuy rằng không phải lần đầu tiên nếm thử phi hành như vậy, nhưng mà đột nhiên Liễu Thư liền chỉ có một loại cảm giác quen thuộc, đúng rồi, thời điểm lần đầu tiên ngồi trên lưng thú nhân, chính là loại cảm giác này, có loại hương vị tự do bay lên, trong lòng nhảy loạn bùm bùm, đầu óc cũng không biết suy nghĩ cái gì, đương nhiên duy nhất thay đổi không chỉ là hoàn cảnh, người cũng là đang biến hóa.

Một nhóm hai mươi thú nhân, mà chỉ có tám giống cái, Liễu Thư Alice Kathy Laura, bốn người các cô tự nhiên không cần nhiều lời, từng người ngồi ở trên lưng thú nhân nhà mình, mấy cô Mia cũng chưa nghe nói qua cô nàng nhìn trúng ưu ái thú nhân nào, cuối cùng nhìn bản thân cô nàng tuyển một thú nhân, ngạch, đây cũng không phải người khác, là Noah.

Noah năm nay không chuẩn bị đi, trong nhà có hai giống cái a mẹ và muội muội ở nhà hắn lo lắng, nhưng mà Noreen tích góp từng tí một rất nhiều thứ, vết thương Sander vừa mới tốt, nhưng là bị thương nguyên khí không thể đi được, càng nghĩ vẫn là Noah thích hợp nhất, hơn nữa thân thể Sander tuy rằng còn yếu, nhưng tóm lại vẫn mạnh hơn giống cái, chiếu cố ha mẹ con trong nhà không thành vấn đề, vì thế Noah liền như vậy thuận lý thành chương lại đây.

Thấy Mia tuyển chọnh mình, lúc ấy Noah còn sửng sốt một chút, mặt nhanh chóng liền đỏ bừng, chọc đến người ngoài nhìn cười đùa cái không ngừng, thú nhân đáng thương vừa trưởng thành tức thì bị cười mặt đỏ tai hồng, không dám ngẩng đầu nhìn người khác, trái lại Mia cũng là bình bình thản thản, lưng thú nhân dưới tình huống bình thường là không cho nhóm giống cái cưỡi, nhưng loại thời khắc tất yếu này phải ngoại lệ, cho nên Mia khá bình tĩnh, đương nhiên bản thân cô ấy phải xem nhẹ tim nhỏ đang nhảy bùm bùm loạn nhịp.

"Hừ hừ, tớ thấy Mia nhất định là thích tiểu tử Noah này." Ôm ngực tới gần, Kathy vô cùng nhìn ra chân tướng nói đúng trọng tâm.

Liễu Thư thật đúng không thấy ra hai người cơ tình, khinh bỉ nhìn cô nàng: "Mắt cậu cần sắc bén như vậy hay không, còn có... dù sao thì tớ không thấy được." Không cần nói mắt cô vụng về, cô vốn là kém —— 囧! .

Một trong hai giống cái khác đã là giống cái kết hôn, nhìn cô ấy sải bước ngồi trên thú nhân nhà mình, vẫn là thú nhân quen biết, là người kêu Lý Đạt, cô nhớ rõ ở thời điểm mùa đông đi 'Cô nhi viện' thì gặp được cô ấy, còn đưa hắn bát canh gừng, chính là bạn lữ của hắn.

"Đó là Elsa, bạn lữ Lý Đạt, hai người bọn họ đã ký khế ước đã nhiều năm, nhưng mà vẫn chưa có đứa nhỏ." Kathy thấy cô nhìn phía bên kia, hảo tâm giải thích, nói đến sau đó giọng nói của cô nàng cũng ảm đạm chút rồi, giống cái thú nhân sau khi ký khế ước, đều bức thiết hy vọng có một đứa nhỏ, đáng tiếc thú nhân dựng dục con nối dòng gian nan, có người cả đời không có cũng là chuyện thường, khó tránh khỏi trong lòng cất chứa mong đợi.

Liễu Thư vốn đối với việc đứa nhỏ này cũng chính là ôm quy tắc có thì có, không có hiện tại cũng không gấp gáp, nhưng mà nhìn bộ dạng Kathy, cô cũng bắt đầu không yên, luận trình độ thân thể cường kiện, cô phải thừa nhận là vẫn khỏe hơn giống cái bản bản địa, hiện tại ngay cả bọn họ đều như vậy, cho nên cô càng không tin tưởng rồi.

"Được rồi, tớ đang trêu cậu, chỉ cần chúng ta đều tốt đẹp, nhất định sẽ có cục cưng thú nhân và giống cái, a ba a mẹ xem Abby cùng Ngả Đạt thế nhưng liền sinh hai người, hơn nữa Allen cùng Oman cũng là giống vậy, tớ cũng không tin, chúng ta muốn một đứa còn không thành." Gắt gao nắm tay, Kathy một bộ dáng ý chí chiến đấu ngẩng cao, tựa hồ không sinh ra một đứa nhỏ là không được.

囧 囧 hữu thần nhìn cô nàng, Liễu Thư lau mồ hôi, nơi này... chẳng lẽ cũng lưu hành di truyền học à.

"Cậu nha, ít tưởng tượng những thứ này có được không, cục cưng tự nhiên sẽ có, tốt lắm đừng ngốc nữa, ngồi ổn đừng sai lệch, khó chịu chính là thú nhân dưới mông cậu." Alice chịu không nổi hai người bên cạnh, lắc đầu thở dài, cô thế nào lại thân thiết với hai hàng ngốc đây.

Đã không cẩn thận bị dán nhãn hàng ngốc Liễu Thư: "..."

"Allen." Thanh âm thực ủy khuất, nho nhỏ nói thầm: "Em... kỳ thực không ngốc." Thề với trời, cô vừa rồi thế nào lại...

"Ừ." Thú hình đầu không gật được, mở miệng ra, tiếng hổ khí thế: "Tiểu Thư em thông minh nhất, một chút cũng không ngốc." Tiếng hổ gầm rất lớn, dùng hổ khẩu nói chuyện như vậy liền không cần phải nói, nhất là ở dưới tình huống mọi người đều cùng một chỗ, còn thuận gió ~

"..." Vì sao cảm giác an ủi cũng nhưng không vậy, không khỏi cảm thấy vẫn là thực ngốc, ngã ~ nhất định là đến từ thế giới ác ý.

Khởi điểm vẫn là hoàn cảnh quen thuộc, bởi vì thu thập, mọi người cơ bản nhận thức hoàn cảnh quanh bộ lạc mình, đợi khi Liễu Thư ngắm nhìn hết vẻ đẹp động lòng người trong thiên địa, phong cảnh trước mắt các cô rốt cục thì có biến hóa.

Trong tầm mắt xuất hiện một con sông lớn quanh co kéo dài nhìn không thấy cuối cùng, đây là Xích Hà ở ngoài bộ lạc, Liễu Thư lần đầu tiên đến bờ sông còn phát hiện rau dại mã răng kiển và được gọi là quái cá nhiều xương, hiện tại lại trông thấy sông này, lần này bay rất cao xem càng rộng.

Mặt sông bình tĩnh hai bờ sông thực vật màu xanh bích lục, lộ ra sông lớn giống như một dải băng rơi vào trong vạn sơn xanh ngắt, nhìn đến Xích Hà bao la hùng vĩ như vậy, Liễu Thư không khỏi liền nghĩ tới sông Amazon, cũng bình thường như nó, mê mắt người như vậy, duy nhất không đồng dạng là Xích Hà còn muốn rộng lớn hơn sông Amazon, phương hướng chảy đi cuối cùng cũng càng thêm dài đằng đẵng, hơn nữa trọng yếu nhất là Xích Hà, sông như tên, một con sông lớn màu đỏ thắm.

"Thời điểm chúng ta ở bờ sông đến xem không phải thanh thủy bích lục sao? Vì sao hiện tại trên cao nhìn xuống chính là bộ dáng màu đỏ thắm." Liễu Thư khó hiểu, nhưng không tìm Allen hỏi, sợ quấy rầy hắn phi hành, đến loại hoàn cảnh này, đường đi khá dài, mang đến không riêng chỉ là phong cảnh ven đường biến ảo, đồng dạng còn có nguy hiểm không biết.

"Bởi vì dưới đáy lòng sông là bùn đất màu đỏ trải thành, thời điểm ở trên bờ nhìn còn không cảm thấy, nhưng mà một khi bay vào trời cao, từ trên nhìn xuống mà nói, cậu có thể nhìn đến bộ dạng Xích Hà như vậy." Alice cười giải thích cho cô, mà chính cô cũng là mắt không sai một chút nhìn ngắm hết thảy, đây là lần đầu tiên cô ra xa bộ lạc như vậy.

"Đúng vậy, thời điểm tớ lần đầu tiên thấy cũng kinh ngạc giống như cậu vậy, vẫn là Abby nói cho tớ biết." Bởi vì Alice nhắc nhở, cô nàng lúc này ngồi ngoan ngoãn, cũng không dám lộn xộn nữa, ừm, có vài thời điểm cô nàng coi như là rất săn sóc.

"Hắc hắc, Gina là lần đầu tiên đi." Thanh âm tiện hề hề, đề cao tám độ.

Liễu Thư ôm trán, —— 'con hàng này lại tới nữa' .

Đúng vậy, giống cái xinh đẹp nhất bộ lạc chúng ta, hiện tại an vị ở trên lưng Carmen là một thú hình hoa báo to lớn duy nhất trong đội ngũ, nhớ rõ vừa rồi Gina đứng ở trước mặt Carmen, khi đó ánh mắt người độc thân toàn bộ lạc hơn nữa có chút ý tứ theo đuổi Gina nhìn Carmen, chậc chậc, nếu không phải đang xuất hành đi xa, có lẽ tránh không được một trận vật lột, ngạch, đương nhiên, trong hai mươi thú nhân đó, ánh mắt các thú nhân độc thân nhìn hắn cũng là rất nguy hiểm.

Gina trước kia chưa bao giờ đã ngồi qua bất luận thú nhân thú hình gì, cho nên Carmen cũng là 'Lần đầu tiên' của cô ấy, khụ khụ, đương nhiên không chừng thú nhân cũng là như vậy nói cũng không chính xác, cho nên chưa từng xem qua toàn cảnh Xích Hà là có thể khẳng định, hiện tại trong lời Kathy nói, hiển nhiên là muốn trêu chọc cô ấy vài câu.

"Đúng vậy, tôi chưa thấy qua, bởi vì tôi mới lần đầu tiên ngồi trên lưng thú nhân bay về phía thiên không, sao so được với cô chứ, nói vậy cô không hề thiếu kinh nghiệm đi." Gina nghiêng đầu hướng về phía Kathy cười cười, thân mình hơi hơi phục thấp, hai tay nắm chặt mao lông thuận trơn trên lưng hoa báo, để ngừa gió thổi bị khó chịu.

Miệng há thành hình chữ 'o', Kathy nhanh mồm nhanh miệng ở trong lúc này hoàn toàn không phát huy ra được, đóng đóng mở mở vài cái, mới tức giận phun ra: "Cô... nói hươu nói vượn cái gì?"

Liễu Thư cũng vô cùng bội phục, hôm nay Gina đây là sức chiến đấu xông ra sao, miệng sắc bén như vậy, những lời này một khi nói ra, chẳng những chứng minh với mọi người rằng mình là giống cái tốt, chưa bao giờ loạn ngồi lưng thú nhân, cũng biểu đạt với Carmen một cái, tin tức anh chính là của ta 'Duy nhất', còn thuận tiện tổn hại Kathy, đào cái hố cho cô nàng, 'Không ít kinh nghiệm' cái gì kinh nghiệm, đương nhiên là cùng thú nhân khác... khụ khụ, bên kia Abby mặt hổ tựa hồ càng hổ.

"Cô biết cái P." Kathy bị tức đến miệng thô đều tuôn ra.

"Nói hươu nói vượn?" Nhíu mày nghiêng nhìn về phía Kathy: "Tôi cảm thấy mình lại quá thành thực, ha ha, còn P tôi đương nhiên không biết, cái khác, nói vậy Abby sẽ rất muốn đây." Nói xong, ngón tay thon dài khe khẽ vén tóc dài đến thắt lưng một chút, hơi hơi lắc đầu, sửa sang lại sợi tóc bị gió thổi loạn, cô an tâm ghé vào trên lưng thú nhân, nhìn điểm điểm báo văn trước mắt, trong lòng vui sướng, nhàm chán mà bắt đầu điếm điếm... 囧 chết người!

Trận này, Kathy hoàn bại, còn ra vẻ chọc mao lông thú nhân nhà mình ăn dấm chua, kế tiếp dọc theo đường đi đều là im lặng không ít, hình như đang trấn an ai đó.

Thời gian bay vừa đến buổi trưa, đợi cho mọi người đều cảm thấy đã đói bụng, mới tìm chỗ đất trống trên mặt đất, bắt đầu nhóm lửa nấu cơm, thuận tiện nghỉ ngơi một chút, các thú nhân cũng mệt mỏi lâu như vậy, nên nghỉ ngơi mới đúng.

Nấu cơm nhóm giống cái tự nhiên anh dũng, các thú nhân đều đang nghỉ ngơi tại chỗ, xem bộ dáng cũng muốn hỗ trợ, nhưng đều bị giống cái cự tuyệt, cơm cho hai mươi mấy người các cô vẫn chuẩn bị được, muốn cho thú nhân trước nghỉ ngơi một chút. Đề nghị này là không sai, đáng tiếc các thú nhân đều không muốn, đều tỏ vẻ, bay nửa ngày đối với bọn họ mà nói đều là chút cỏn con, sau đó vài thú nhân bắt đầu nhìn về phía Phách Nhĩ mang đội, ý tứ thực xác minh, cậu tới phân công đi.

Phách Nhĩ không phải lần đầu tiên đi bộ lạc khác, cũng là lần đầu mang đội, vì thế hắn vẫn thực khẩn trương, đương nhiên thời điểm trước khi đi đại thúc Chris được an bài cùng nhau lại đây, trong đội ngũ đều là thú nhân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, thực sự khó làm cho người ta yên tâm, cho nên vì cân nhắc an toàn, tộc trưởng vẫn phái đại thúc Chris rất có kinh nghiệm ra, cũng là cho Phách Nhĩ một trợ giúp chỉ điểm, vì thế, hắn vô cùng cảm tạ a ba của mình, thực sự khiêm tốn hỏi đại thúc Chris kinh nghiệm phong phú.

"Như vậy đi vài thú nhân lưu lại bảo hộ giống cái, còn lại chia làm hai nhóm, một đám đi lượm củi lửa cùng tìm hoa quả, còn lại theo ta đi đánh một ít con mồi trở về, tạm thời đầu tiên chúng ta không nên cử động đồ ăn mang trên người, để ngừa bất cứ tình huống nào."

Phách Nhĩ phân phối rất tốt, mấy người Liễu Thư hai mặt nhìn nhau, gật gật đầu với nhau chỉ lấy ra gia vị trong bao từng người, sẽ không cầm đồ ăn khô, hiện tại trời bắt đầu nóng, đồ ăn khô cũng phần lớn là mấy thứ thịt khô cá khô, khoai lang khô có thể để lâu, mọi người cũng không cần lo lắng.

Phách Nhĩ mang theo bảy tám thú nhân đi săn bắn, Allen cũng mang theo vài người đi lượm củi lửa cùng hái hoa quả, đại thúc Chris thì mang theo thú nhân còn lại ở lại tại chỗ bảo hộ tám giống cái các cô cũng thuận tiện hỗ trợ cho các cô.

Tám giống cái mọi người dọc theo đường đi trò chuyện trò chuyện, đối với hai giống cái khác, Liễu Thư cũng hoặc nhiều hoặc ít nhận thức rồi, Lisa bạn lữ Lý Đạt là một giống cái lanh lẹ, tính tình tùy tiện, nói chuyện cũng thẳng, được rồi, nói thẳng đã nói là trường hợp đặc biệt nơi này rồi.

Còn một giống cái, cô ấy kêu là Tháp Tháp, là một giống cái độc thân, a ba a mẹ đã sớm mất, cho nên tính cách mà nói liền có chút tự bế, đây là Liễu Thư nhìn ra, nói không nhiều lắm, không nói, đều sẽ quên mất người này. Cô ấy cho cô một loại cảm giác quen thuộc, giống như, thời điểm vừa tới, Alice cũng là cái tính tình này, hiện tại hẳn là nhiều bằng hữu hơn, còn cùng một chỗ với người yêu nhất, mới chậm rãi buông lỏng, như vậy rất tốt không phải sao.

Nhưng mà Tháp Tháp thực có khả năng, cô ấy thuộc loại loại hình cúi đầu làm việc không nói lời nào, mọi người vừa động tác, vừa nói cười vài câu, mà cô ấy ngậm miệng không lời nào, nhưng làm so với ai khác cũng không kém không nói, tốc độ cũng mau, cho nên nói, không thể xem thường người khác được.

Allen bọn họ trở về mau, chẳng những lượm không ít củi đốt, một đám đều bọc rất nhiều trái cây xanh hồng vàng vài loại màu sắc, mọi người vui cười ồ lên, rửa hoa quả, thú nhân còn lại đào lò nhóm lửa tại chỗ, chỉ còn chờ Phách Nhĩ bọn họ săn bắn trở về.

Mà đợi sau khi bọn họ trở về, không đợi Liễu Thư các cô động tác, các thú nhân liền đặc biệt lưu loát kéo con mồi vào trong rừng xử lý sạch sẽ, vùi lấp ngay tại chỗ tất cả vật bẩn, xong rồi mới rửa sạch con mồi, đặt trên giá nướng. Hiện tại đã cách bộ lạc có chút khoảng cách, mọi người đều cần cẩn thận, trong rừng rất nhiều mãnh thú thị huyết, không phải thú nhân không chống lại chúng nó, mấu chốt hiện tại bọn họ cũng không săn bắn, chỉ cần lấp đầy bụng, bọn họ không thể chọc phiền toái, nếu không sẽ tăng thêm rất nhiều phiền phức cho lữ trình.