Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 143: Ai hiểu con hơn cha chứ!



Vẻ mặt Lâm Phong vẫn như cũ, tiếp tục nói:

“Tôi cho cậu thêm một cơ hội, rốt cuộc là ai xúi cậu làm?”

“Tôi... Tôi...”

Trên mặt Chương Khâu xuất hiện những giọt mồ hôi lớn.

Mồ hôi hột và máu tươi trên mặt cậu ta hòa vào nhau, thoạt nhìn cực kì kinh khủng.

Ai hiểu con hơn cha chứ!

Thấy thằng con trai lo sợ không yên, trong lòng Chương Minh run rẩy!

“Bốp!”

Ông ta chợt cho Chương Khâu một cái tát, lạnh lùng nói:

“Thằng súc sinh này! Còn giấu diếm cái gì! Mau khai với cậu Lâm, xem ai sai khiến con?”

Chương Khâu bùng nổ, giận dữ hét lên: “Là... Là cậu chủ Tần! Là cậu chủ Tần bảo tôi làm!”

“Cậu chủ Tần nói nữ sinh này không nể mặt cậu ấy nên muốn tôi hôm nay tới đây, dạy cô ta một bài học!”

“Hu hu hu, tôi không biết gì hết! Nếu tôi biết Lâm Vân Dao là em gái của anh Lâm thì đánh chết tôi cũng không dám tới!”

“Tôi chỉ là một thằng vô dụng, anh Lâm, anh coi tôi như rác, vứt đi là được!”

Sau khi Chương Khâu nói xong, cả người xụi lơ quỳ rạp trên mặt đất, khóc. lóc bù lu bù loa.

Từ nhỏ tới lớn, cậu ta chẳng cần quan tâm chuyện cơm áo gạo tiền, đã bao giờ gặp phải trường hợp này?

Thấy người cha mà mình luôn dựa dẫm cũng phải quỳ trước mặt anh Lâm đây, cậu ta cảm thấy cả người không có sức, nhữn cả ra.

“Cậu chủ Tân? Cậu chủ Tần nào?” Vẻ mặt Chương Minh rất khó coi. “Là cậu chủ Tân Phong nhà họ Tần!” Chương Khâu run rẩy đáp lời.

Vừa nói xong, Chương Minh như muốn chết cho rồi, khiến cho Vương Xung đứng cạnh cũng căng thẳng!

Tân Phong?

Đây không phải là cậu chủ nhỏ của nhà họ Tần, một trong ba gia tộc lớn của thành phố Kim Lăng sao?

Đây là người đứng đầu đám cậu ấm cô chiêu ở thành phố Kim Lăng! Đúng lúc này, Tân Phong chậm rãi bước ra, vẻ mặt bỡn cợt khinh thường. “Không sai, là tao sai bảo đấy, thì sao?”

“Tao cũng biết là mày, xem ra hôm qua tao thân thiện với mày quá rồi à?” Lâm Phong bình thản nói.

Tân Phong nghe thế, gương mặt lập tức trở nên u ám!

Không đề cập tới chuyện hôm qua thì không sao, vừa nhắc tới đã khiến lửa giận trong lòng anh ta muốn bùng lên!

Lúc đó ở trước mặt bao người, anh ta bị Lâm Phong đẩy một cái là ngã, bị người qua đường chụp ảnh được, đăng lên diễn đàn của trường học, khiến anh

†a mất hết mặt mũi!

“Lâm Phong, tao mặc kệ mày có phải người của đại gia tộc nào không! Ở trong Kim Lăng này, đắc tội với Tân Phong tao thì kết quả của mày chỉ có chết!”

“Hôm qua tao một mình một ngựa, cho mày được làm anh hùng!”

“Mày cho rằng hôm nay khác rồi, tao vẫn phạm phải sai lầm đó ư?”

Tân Phong lạnh lùng nói mấy câu, sau đó vẫy tay.

“Rầm rầm rầm!”

Có mười mấy người đàn ông cao to vạm vỡ lao ra từ trong đám người, ai nấy đều cao trên mét tám, nặng gần trăm cân, thoạt nhìn như một ngọn núi nhỏ, cảm

giác cực kì áp lực!

Trong đó có một người đã đạt tới cảnh giới Hoàng Cảnh, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế kinh người!

Nhìn thấy vậy, đám người vây xem không dám thở mạnh một tiếng. 'Vương Xung, Chương Khâu và Chương Minh đều tái mặt. Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả xiết chặt tay, hơi lo lắng.

“Cậu Tần! Đáng lẽ cậu phải ra mặt từ sớm, sao lại để cho thằng nhãi kia lên mặt lâu như thết”

Lúc này, giáo viên phụ đạo Trần Lộ bò dậy khỏi mặt đất, đi tới bên cạnh Tân Phong, vẻ mặt âm u nhìn Lâm Phong.

“Giáo viên, thì ra cô cũng là người của Tần Phong!” “Khó trách, cô vừa ra mặt đã thiên vị Chương Khâu!” Lý Tiểu Khả thấy vậy, lập tức phẫn nộ nói!