Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 842: Sóng gió bốn phương



Nhưng ngay lúc Hàn Phỉ đang suy nghĩ phải dùng cớ gì để từ chối, Tiếu Tiếu đã trực tiếp há miệng nuốt thìa cháo xuống bụng.

Hàn Phỉ bị dọa sợ vội vã chạy đến kiểm tra cho bé con, sau khi không phát hiện bất cứ vấn đề gì mới an tâm, chỉ là cũng không dám cho bé con ăn nhiều, uống mấy thìa liền dừng lại, sau đó kiếm cớ ôm Tiếu Tiếu rời đi.

Đợi đến khi bốn bề vắng lặng, Tiếu Tiếu mới oa một tiếng nhổ ra toàn bộ cháo vừa mới ăn vào, nôn đến sạch sành sanh, sau đó cầm lấy tay Hàn Phỉ gọi: "Mẹ.. Đói bụng.."

Hàn Phỉ vô cùng đau lòng, vội vã nhét mấy viên tinh thạch cho bé, nhìn bé con vui vẻ gặm, trong lòng không nhịn được mà mềm mại xuống. Tiếu Tiếu còn ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn so với nàng nghĩ rất nhiều, cũng rất thông minh, biết ở trước mặt người khác ăn thức ăn, nỗ lực biểu hiện ra dáng vẻ của một đứa trẻ bình thường.
Đợi Tiếu Tiếu ăn đủ, Hàn Phỉ mới định mang bé trở lại, có điều vừa quay người, đã nhìn thấy Độ Ngân Thân đứng ở phía sau, vô thanh vô tức.

Trong lòng Hàn Phỉ thầm kêu không ổn, cũng không biết tình cảnh vừa rồi có bị hắn nhìn thấy hay không, đồng thời thầm cảm thán khinh công của Độ Ngân Thân thật quá cao cường! Hơn nữa vừa rồi là nàng sơ sẩy, vậy mà hoàn toàn không nhận ra được có người đứng phía sau!

Hàn Phỉ thầm hoảng loạn một hồi, nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ tự nhiên, nói: "Sao huynh lại ra đây?"

Độ Ngân Thân cũng không có bất kỳ dị thường nào, nói: "Ta thấy muội rời đi quá lâu, sợ muội có vấn đề gì, liền tới xem một chút."

Hàn Phỉ cười cười, nói: "Không có chuyện gì, chỉ là có chút buồn bực, vì thế muốn đi ra hóng mát một chút."

Độ Ngân Thân thở một hơi, nói: "Vậy được, ta chỉ sợ muội có chuyện gì, cha ta quá kích động, ông ấy luôn luôn yêu thích tiểu hài tử."
Hàn Phỉ thấy vẻ mặt hắn không giống giả bộ, vui mừng vì không bị phát hiện, nói: "Cậu yêu thích Tiếu Tiếu, ta cao hứng còn không kịp đây."

Ánh mắt Độ Ngân Thân nhìn về phía Tiếu Tiếu, nói: "Đứa bé này.. gọi là Tiếu Tiếu sao? Đại danh là gì?"

Hàn Phỉ trầm mặc một hồi, nói: "Đại danh chưa đặt, nhũ danh là Tiếu Tiếu."

Độ Ngân Thân thoáng ngừng lời, ngữ khí trầm xuống, nói: "Là định chờ hắn trở về đặt tên sao?"

Hàn Phỉ khẽ 'ừ' một tiếng, ôm Tiếu Tiếu càng chặt chút, tiểu mập mạp tựa hồ nhận thấy mẫu thân không vui, tay chân vụng về ôm lấy cổ Hàn Phỉ, a a động viên.

Hàn Phỉ sờ sờ đầu con gái, nói: "Chúng ta trở về đi thôi."

Đợi đến khi Độ Ngân Thân cùng Hàn Phỉ một lần nữa trở lại bữa tiệc, phát hiện mọi người đều uống khá nhiều, ngay cả Hác lão bản cùng Trì Tư cũng hơi mặt đỏ, thật sự là rượu của biên ngoại quá mạnh, vừa uống một li đã cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Hồ Ba Quận lại càng bởi vì uống nhiều, thả xuống cảnh giác vốn có, cùng Độ Tái trò chuyện vui vẻ, còn được Độ Tái chỉ điểm chút chiến thuật tác chiến, khiến cho Hồ Ba Quận hài lòng không thôi. Nói chung, chủ khách đều vô cùng vui vẻ.

Hàn Phỉ nhìn tình cảnh này, cũng có chút hài lòng, buồn cười nói: "Xem ra, mọi người ở chung rất tốt."

Độ Ngân Thân ở phía sau đang muốn đáp lời, bên tai lại nghe thấy từng trận tiếng ồn ào kịch liệt.

"Không hay rồi! Là trống trận!"

Xoạt một tiếng, Độ Tái đột ngột đứng bật dậy, sắc mặt vừa thả lỏng lập tức biến thành nghiêm túc, ông ta lạnh lùng nói: "Kẻ địch tập kích! Làm càn!"

Hàn Phỉ cũng lên tinh thần, hỏi: "Là kẻ nào?"

Độ Tái quay về Độ Ngân Thân nói: "A Thân, bảo hộ cho Phỉ Phỉ cùng tiểu gia hỏa, đừng rời khỏi nơi này, chờ ta thu thập tên khốn không có mắt bên ngoài!"
Dứt lời, Độ Tái xoay người nhanh chân rời đi, tấm lưng kia nhiễm phải mấy phần khí tức túc sát.

Lúc này, mọi người cũng bị tiếng trống trận kíƈɦ ŧɦíƈɦ, mỗi người đứng dậy, duy trì tỉnh táo, Trì Tư quay về phía Hàn Phỉ nói: "Chúng ta phải làm gì?"

Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, nói: "Án binh bất động."

Đối với Độ Tái, Hàn Phỉ rất có niềm tin, mấy ngày qua nàng ở đây cũng hiểu được cái gì gọi là quân đội 5 sao, nơi này người nào cũng được tuyển chọn tỉ mỉ, đều đã trải qua thực chiến tôi luyện, tùy tiện xách ra ngoài cũng đều là tinh binh, thêm vào việc năng lực lãnh đạo của Độ Tái rất cao siêu, hầu như không có kẽ hở để bắt bẻ. Vì thế Hàn Phỉ rất có niềm tin, nhưng dù vậy nàng vẫn có chút bận tâm.

Độ Ngân Thân an ủi nói: "Đừng sợ. Những việc này thường xuyên xảy ra, biên ngoại có rất nhiều bất mãn với vị thế của cha, thường bày ra mấy trò đùa trẻ con cũng là chuyện thường tình, không bao lâu liền sẽ bình phục lại, mọi người cứ ở lại đây đi."
Hàn Phỉ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa. Tất cả mọi người lưu lại tại chỗ, án binh bất động, không có ai nói chuyện, bên tai thỉnh thoảng lại truyền đến từng tiếng ầm ầm, dường như chiến sự vô cùng kịch liệt.

Thời gian từng chút trôi qua. Vẻ mặt Độ Ngân Thân càng ngày càng kém. Bởi vì, trước nay những trận chiến như thế này, cha hắn không cần bao lâu là có thể giải quyết, dù sao cũng chỉ có ba đội quân có thế lực ngang với Độ Tái mà thôi, thế nhưng mấy đội quân 5 sao kia đều quản thúc lẫn nhau, mọi người cũng ngầm duy trì thế thăng bằng này, không có ai nóng đầu đi đông thủ với đội quân 5 sao khác, bởi vì nếu làm như vậy thì hậu quả chính là lưỡng bại câu thương, sau đó tiện nghi cho đội quân còn lại. Thế nhưng hiện tại.. Thời gian đã trôi qua quá lâu.
Đúng lúc này, một tràng tiếng bước chân vang lên, một phó tướng toàn thân chằng chịt vết thương chạy vào, vẻ mặt hoang mang nói: "Tướng Quân lệnh cho ta thông tri với các ngươi, lập tức rời khỏi nơi này! Đi tới hậu viện tránh né!"

Sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi, Độ Ngân Thân lại càng là khó có thể tin hỏi: "Làm sao có khả năng! Ngươi nói cho rõ ràng! Tình hình trận chiến hiện tại thế nào?"

Phó tướng tràn ngập kinh hoảng nói: "Hình, hình như quân đội của Gân Bác liên hợp với Lính Đánh Thuê đánh lén! Tướng quân sắp không thủ được! Hiện tại muốn mọi người rút lui, Tiểu tù trưởng, nhanh, nhanh đi hậu viện! E rằng không lâu nữa nơi này sẽ bị phá!"

Sắc mặt Độ Ngân Thân lập tức tráng bệch, cả người đều lảo đảo, hắn làm sao cũng không nghĩ đến kết quả này!
Thấy đám người Hàn Phỉ có vẻ còn không hiểu, Hồ Ba Quận rõ ràng thế cục nơi biên ngoại run rẩy giải thích: "Gân Bác.. Lính Đánh Thuê.. đây, đây là hai đội quân 5 sao khác a! Tại sao lại như vậy.. sao họ lạ liên thủ với nhau! Quân đội 5 sao đều là độc quân, xưa nay chưa từng nghe nói sẽ liên thủ a!"

Sắc mặt ba người Hàn Phỉ, Trì Tư cùng Hác lão bản lập tức thay đổi. Hai đội quân 5 sao liên hợp? Cuối cùng là thủ đoạn thế nào?

Hô hấp Độ Ngân Thân nặng thêm mấy phần, hắn siết chặt nắm đấm, trầm giọng nói: "Đi! Đi với hậu viện của ta! Nơi đó có một thông đạo an toàn!"

Hàn Phỉ ôm Tiếu Tiếu, hiểu được đây là chủ ý tốt nhất lúc này, liền nhịn xuống nội tâm xao động, sau đó mấy người theo phó tướng đi tới hậu viện. Vừa ra đến liền phát hiện, bên ngoài đã sớm lửa đỏ trùng thiên, bên tai đều là tiếng hò hét chém gϊếŧ. Toàn bộ thế giới, đột nhiên hoảng loạn.
Phó tướng thúc giục nói: "Nhanh! Còn không đi thì sẽ không kịp nữa! Tuyến đường kia đã bị phá, chúng ta phải đi đường khác!"

Phó tướng mang theo mọi người tránh né chiến hỏa, đi theo một hướng khác, lúc này Hàn Phỉ nhìn chằm chằm thân ảnh người phó tướng kia, ngạc nhiên phát hiện ra gì đó, hô to một tiếng: "Chờ chút!"