Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 456: Phủ Nhận Chính Mình, Mất Đi Tất Cả



Sau khi Hàn Phỉ trở lại phòng công tác của Phạm giáo sư lập tức vùi đầu vào đống tư liệu, khi nàng nhìn thấy bút kí mới nhất của Phạm giáo sư, dù cho Hàn Phỉ đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng nhưng vẫn bị mạnh mẽ kinh ngạc một phen. Phía trên ghi chép tất cả mọi chuyện, chính là những chuyện đã từng xảy ra khi nàng còn ở thế giới kia, thậm chí những chuyện đối với Phạm giáo sư mà nói là lịch sử, thì đối với Hàn Phỉ lại chính là chuyện của tương lai. Nhưng tương lai này, Hàn Phỉ lại thà rằng không biết.

Giờ khắc này tư liệu nàng đang xem là một bản chép tay, trên đó là tràn ngập kết quả mà Phạm giáo sư dựa trên căn cứ từ tư liệu lịch sử mà suy đoán ra, kết quả này đối với Hàn Phỉ mà nói không thua gì sấm sét giữa trời quang. Dựa theo Phạm giáo sư từng nói, sau này ở thời đại kia phát sinh quá nhiều chuyện. Hàn Linh bị Vân Hỏa nuốt hết, cũng biểu tương cho toàn bộ triều đại bắt đầu hỗn loạn. Tung tích của Minh Quốc cũng bị truy tung ra, trở thành quốc gia mạnh thứ hai sau Vân Hỏa, mà Thanh Nguyên và Côn Bằng vì quan hệ tốt mà cùng tồn tại như một quốc gia, nhưng chuyện này cũng không phải là một phát triển tốt, dựa theo tư liệu lịch sử ghi chép, hai nước kết hợp chính là vì chống lại sự xâm phạm của Minh Quốc.

Minh Quốc trừ không thể siêu việt chiếm đoạt Hàn Linh Vân Hỏa ra, ở thời đại kia đã hoành hành bá đạo, bản đồ cũng không ngừng mở rộng, thậm chí hết lần này tới lần khác công kích Côn Bằng quốc hơi nhỏ yếu hơn, là nước huynh đệ, Thanh Nguyên tự nhiên sẽ tận hết sức lực hỗ trợ, điều này cũng dẫn đến quốc lực Thanh Nguyên vẫn không thể đề cao, hai quốc gia cũng lưu lạc trở thành Nhược Quốc, nếu không phải dựa vào tích lúy lâu dài trước đây, chỉ sợ cũng sẽ chắc chắn bị diệt.

Hàn Phỉ nhìn thấy đoạn lịch sử này không nhịn được mà kinh hãi đến biến sắc, nàng biết thời đại kia, nàng nhớ lại Nữ Hoàng Trì Tư của Côn Bằng, một người phụ nữ kiêu ngạo như vậy làm sao có thể thừa nhận mình là Nhược Quốc, tiếp thu sự trợ giúp từ người khác? Chỉ có một khả năng, tình hình quá nghiêm trọng.

Hàn Phỉ không thể chờ đợi được nữa tiếp tục lật qua, nhưng phần sau của bản chép tay đã trắng xóa, nàng lo lắng quay đầu nhìn về phía Phạm giáo sư, nói: "Giáo sư, mặt sau đâu? Tại sao không có phía sau?"

Phạm giáo sư trầm mặc rất lâu.

Sắc mặt Hàn Phỉ dần bình tĩnh lại, nói: "Giáo sư? Làm sao vậy?"

Phạm giáo sư thở dài, cầm chén trà trên bàn lên, nhấp một ngụm, mới chậm rãi nói tới: "Không có phía sau, mà sau đó đều là ta suy đoán, cũng không tính là lịch sử chân chính, thậm chí ngay cả một chút chứng cứ cũng không có, vì thế ta không viết ra."

Hàn Phỉ sững sờ, nói: "Sau đó.. Rốt cuộc là cái gì?"

Phạm giáo sư liếc mắt nhìn Hàn Phỉ, thấy sắc mặt nàng vô cùng bức thiết cũng không giống như làm bộ, liền nói: "Sau đó.. Liền bạo phát đại chiến."

"Đại chiến?"



Danh từ xa lạ này khiến Hàn Phỉ đặc biệt lưu ý.

Phạm giáo sư tìm một tờ giấy trắng, viết xuống hai chữ đại chiến, bên cạnh kéo ra rất nhiều nhánh, nói: "Đây đều là do ta sắp xếp từ những gì đã tìm hiểu được, cũng không có căn cứ lịch sử, nhưng cá nhân ta cảm thấy phi thường thỏa đáng, bởi vì lịch sử sau này chính là một hồi chiến tranh cực lớn."

"Chiến tranh?"

"Tất cả đều trở nên hỗn loạn, các quốc gia giống như địch lại giống như bạn bè, hôm nay còn có thể kề vai chiến đấu, ngày khác chính là địch nhân cũng là có thể, còn lại còn có các tiểu quốc cũng gia nhập vào trận đại chiến này, toàn bộ thế giới sinh linh đồ thán, bách tính trôi giạt khắp nơi, mọi tư liệu lịch sử liên quan với bộ phận này đều không có ghi chép, bởi vì Văn Hóa truyền thừa cũng bởi vì trận đại chiến này mà gián đoạn."

"Thế giới đại loạn.." Hàn Phỉ tự mình lẩm bẩm.

"Đúng vậy, toàn bộ thế giới đều loạn, vì thế phần lịch sử này trống không, ta cũng vì vậy mà không viết xuống."

"Vậy sau đó thì sao? Sau đại chiến thì sao?" Hàn Phỉ bức thiết truy hỏi.

Phạm giáo sư suy nghĩ một hồi, nói: "Sau khi Đại chiến kết thúc, thần nữ xuất hiện."

"Thần nữ?"

"Đúng, còn nhớ ta đã từng nói, thần nữ kỳ thực có hai người, dùng đại chiến mà phân chia, một người là thần nữ thống nhất chính quyền trước khi đại chiến, một người là thần nữa xuất hiện sau đại chiến, thế giới hỗn loạn, chính là thần nữ mà trên sử sách xưng là trường sinh bất lão, mà sau khi xuất hiện, thần nữ một lần nữa tập kết hậu nhân chín quân, chinh chiến sa trường, một lần nữa công phá Minh Quốc, nắm giữ đại quyền."



Hàn Phỉ vô thức cảm thấy những đoạn lịch sử này tựa hồ rất quen.

Quả nhiên, Phạm giáo sư liền nói: "Chuyện phát sinh sau này không khác nào chính là sự cứu vãn thương sinh, giống như lịch sử về thần nữ trước đại chiến, nhưng khác nhau là người thời đại sau càng cường hãn hơn, văn minh thời này rất cao, ta thậm chí có thể dùng từ kỳ tích để hình dung nền văn minh của thời đại kia, rất nhiều hành động cùng công cụ tuy ghi lại rất ít, nhưng đều không có ngoại lệ, cực kì đáng khiếp sợ! Nhất là trong những cổ vật mới khai quật được này có một phần đồ vật xuất hiện, nếu như không phải là do hạn chế tài liệu, e là có thể sánh ngang với công nghệ hiện đại."

Phạm giáo sư vừa nói vừa lộ ra ánh mắt si mê, như đang vô cùng than thở thời đại kia.

Hàn Phỉ đột nhiên sản sinh một loại cảm giác kỳ dị, nàng như đang sống ở thế giới mà Phạm giáo sư nói tới, nàng đột nhiên nói: "Giáo sư, thần nữ hậu thế kia.. Có miêu tả gì không?"

Hàn Phỉ không biết hình dung như thế nào về sự khủng hoảng của bản thân vào lúc này. Nhân tuyển thần nữ của tổng hệ thống có ba người, nói đúng hơn, hiện tại nàng biết chỉ có ba người, một là nàng, một là Hàn Yên, người còn lại là Đồ Mộng Hàm, như vậy.. cuối cùng ai là thần nữ?

Trong lòng Hàn Phỉ giống như bị móc ra một khoảng không, nàng bắt đầu kinh hoảng, nếu như cuối cùng người hoàn thành không phải là nàng, như vậy, nàng, sẽ ở nơi nào? Phạm giáo sư nghe được Hàn Phỉ đưa ra vấn đề này, đột nhiên liền sững sờ một hồi, hắn đẩy đẩy gọng kính mắt, nói: "Cái này cũng không rõ ràng, trên tư liệu lịch sử cũng không có ghi chép, sao ngươi lại hiếu kì vấn đề này?"

Hàn Phỉ hỏi thêm: "Như vậy.. Thần nữ có tên tuổi không? Nếu có thì tên là gì?"

Thanh âm Hàn Phỉ có chút run rẩy, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Phạm giáo sư, giống như chờ mong lại giống như sợ Phạm giáo sư nói ra khỏi miệng.

Phạm giáo sư lắc đầu một cái, nói: "Rất đáng tiếc, phương diện này vẫn là một bí ẩn, những có một điểm rất kì quái là, tư liệu lịch sử về hậu nhân của thần nữ khá nhiều, nhưng liên quan đến tên họ của thần nữ thì lại trắng xóa."

"Một chút ghi chép đều không có sao? Dù chỉ có một chút cũng được."

Hàn Phỉ lo được lo mất, nếu như cuối cùng thần nữ là người khác, như vậy Tần Triệt thì sao? Kết cục của Tần Triệt sẽ là như thế nào? Nàng thật vất vả một đường tìm đến thôn dân thônThủy Biên, người nhà họ Dư, đội quân khô lâu, những người kia, nàng từng bước một mang họ ra, cuối cùng đều thành sở hữu của người khác, cảm giác này chẳng khác nào bị phản bội. Nếu như Tần Triệt, Tiểu Bạch, Trì Tư, Tinh Uyên, đều là hậu nhân của Thần Vệ, vậy bọn họ chỉ tôn sùng thần nữ. Chỉ là thân phân thần nữ này mà thôi. Cũng như nữ tử áo đỏ từng nói. Một khi ngươi không chịu thừa nhận thân phận mình, vậy tất cả những gì thân phận này mang đến, ngươi cũng đều sẽ mất đi. Phủ nhận chính mình, mất đi tất cả. Hai ý niệm này quay cuồng trong đầu Hàn Phỉ, sắc mặt nàng càng ngày càng kém.