Vũ Toái Hư Không

Chương 300: Khúc mắc của Mặc Ly (1)



- Ha ha, ngươi thật là có ý tứ. Chúng ta đang ở Đoạt Nhật Lâu, diễn vở Chân Long này thật đúng là càng tăng thêm sức mạnh.
Lập tức Mạnh lão cho người đi chuẩn bị.
Đám quan lớn cũng hứng thú, ồn ào dựa theo thân phận ngồi xuống. Trong lúc Trầm Côn còn đang tìm chỗ thì Cơ Na đã nhiệt tình kéo tay hắn lại để cho hắn ngồi cạnh mình. Hắn chợt cả kinh khi nhận ra mình đang ngồi ngang hang với Lệ Cửu Thiên và Hoàng Kim Tam đại chiến tướng, chỉ ngồi sau vị trí của Đông Ca.
Thấy Trầm Côn ngồi ở vị trí đó, Hoàng Kim Huyết tộc có những trạng thái khác nhau, có người thở dài, có người ghen tị, có người ao ước. Biểu tình của Đông Ca cũng rất thú vị, hắn liếc nhìn Cơ Na rồi nói khẽ với Lệ Cửu Tiêu.
- Cô gái nhỏ của chúng ta cũng hiểu biết đôi chút rồi.
Lệ Cửu Tiêu nhướng mày.
- Thánh nhân, công chúa chính là người mà ngài cùng ba thánh nhân chọn làm nữ hoàng. Việc nàng quá thân cận với một tên heo da vàng như hắn thì….
- Cửu Tiêu tầm nhìn của ngươi không nhìn ra xa a.
Thanh âm của Đông Ca nhẹ nhàng nói:
- Cho đến ngày nay cây đám heo da vàng đã chiếm nửa giang sơn Cửu Châu. Vị thế của chúng ta đã không còn như trước đây nữa. Muốn vững chắc địa vị làm chủ thiên hạ của Đại Chu thì Cơ Na nhất thiết phải gần gũi với một tên heo da vàng. Có như vậy thì những heo da vàng khác mới an tâm không ít đấy .
Lịch Cửu Tiêu im lặng gật đầu.
Vũ kịch Chân Long này nội dung cũng được đơn giản hóa rất nhiều, một cái phông sân khấu, hơn chục diễn viên.
Nhưng Trầm Côn lại không dám khinh thị vũ kịch này, hắn đang nghĩ mình sẽ biết được bí mật gì qua vở kịch này.
- Màn thứ nhất, Thiên môn chi thượng.
Biểu diễn bắt đầu, mây mù dâng lên, đem toàn bộ sân khấu trở thành tiên giới mà ngay tại trung tâm sân khấu có một đại môn dáng vẻ cổ xưa hiện lên.
Đây là đích đến của tất cả những người theo võ đạo, là ranh giới giữa người và thần, Thiên Môn.
Trầm Côn trợn mắt nhìn, vũ kịch này cũng quá cường hãn mà. Màn mở đầu đã nói lên tất cả điều mà Cửu Châu mong muốn Tiên Giới Chi Môn. nhưng chúng cũng rất mờ mịt Trầm Côn chỉ có thể nhìn thấy số lượng mười mấy chứ không thể nhìn được tên cùng hình dáng.
Bỗng nhiên chợt xuất hiện mấy diễn viên đóng giả làm võ giả ở bên ngoài Thiên Môn. Bọn họ oán độc nhìn lên Thiên Môn, bỗng nhiên gầm lớn nói.
– Mở cửa, mở cửa.
Cánh cửa Thiên Môn vẫn như vậy, đóng chặt…
- Vì cái gì không mở cửa?
Đám vũ giả bi phẫn gầm lên giận dữ.
- Chúng ta rõ ràng đã đạt được Vũ Thần cảnh giới, có tư cách trở thành thần tiên.
Tranh cãi như vậy một hồi lâu mà Thiên Môn vẫn như cũ không hề có một khe hở.
Đúng lúc này, một đạo kim quang hiện ra sau lưng đám vũ giả, nói:
–Đừng gào nữa, Thiên Môn sẽ không vì các ngươi mà mở ra đâu.
- Tại sao cơ chứ? Chúng ta đã vũ toái hư không!
-Ngươi là ai, có tư cách gì để nói chúng ta không thể tiến vào Thiên Môn?
Đám vũ giả lập tức nhao nhao lên nhưng cũng có người lạnh giọng nói
- Ngươi nói là Thiên Môn không thể mở ra. Chẳng lẽ ngươi là thần tiên sao?
Từ kim quang truyền ra rất nhiều tiếng cười, hiển nhiên là có một đám người.
- Vấn đề của các ngươi còn nhiều lắm. Được rồi có thể xem chúng ta là thần tiên đi! Các ngươi có thể gọi chúng ta là Hoàng Kim Thần Tộc.
- Khẩn cầu thượng tiên cho phép chúng ta đi qua Thiên Môn.
Đám vũ giả vội vàng quỳ xuống.
- Thật đáng tiếc, chúng ta cũng không có cách nào mở ra Thiên Môn.
Thanh âm từ trong kim quang lộ ra vẻ bất đắc dĩ, bỗng nhiên lại nở nụ cười.
- Bất quá chúng ta cũng có thể cho các ngươi những thứ không thua gì đằng sau cánh cửa đó, sinh mệnh lực, lực lượng cường đại, quyền lực vô biên, còn có vô số của cải. Tóm lại đằng sau cánh cửa kia có cái gì, thì chúng ta cũng có thể cho các ngươi những thứ đó.
- Đây không phải là còn so với Thần tiên lợi hại hơn sao?
Đám vũ giả nở nụ cười, tràn ngập vể châm chọc, hiển nhiên là không quá tin tưởng vào lời nói của Hoàng Kim Thần Tộc.
Theo bọn họ thì Hoàng Kim Thần Tộc có lẽ không phải thần tiên mà là một đám tà ma nào đó ở ngoài Thiên Môn.
Tà ma sao?
Có thể vũ toái hư không, phi thăng lên đến Thiên Môn thì những võ giả này ai không phải là những anh hùng hào kiệt một thời của Cửu Châu. Căn bản bọn họ không e ngại tà ma, hơn nữa còn có vài người còn hứng thú trêu chọc đám Hoàng Kim Thần Tộc.
- Được rồi, ngươi có thể cho chúng ta chỗ tốt còn hơn thần tiên nhưng cái chính là… chúng ta sẽ phải trả giá như thế nào?
- Điều đầu tiên, ta muốn các ngươi làm chủ nhân của Cửu Châu đại lục.
Từ trong kim quang hiện ra một tấm bản đồ của Cửu Châu đại lục, từ Côn Lôn Sơn đến Xuất Vân Hải thành, hiện lên cả những long hình hồng tuyến.
- Long mạch của Cửu Châu?
Trong đám võ giả cũng có phong thủy sư, hắn nhận ra hồng tuyến này chính là Cửu Châu long mạch. Cửu Châu long mạch xuất phát từ Côn Lôn Sơn, đến Đông Hải chi tân, Xuất Vân Hải Thành.
- Các ngươi lại có thể xem hiểu được tấm phong thủy đồ. Tốt lắm, tốt lắm!
Kim quang có vẻ ngạc nhiên, cười to nói:
- Như vậy thì lại càng đơn giản, sau khi trở thành chủ nhân của Cửu Châu đại lục, ta muốn các ngươi ngăn chặn Cửu Châu Chân Long, trấn áp phong thủy số mệnh của Cửu Châu.
- Đáng chết
Gã phong thủy sư lập tức mắng to:
- Các ngươi tự xưng là Thần tộc, chẳng lẽ không biết phong thủy là vật quan trọng sao? Cửu Châu long mạch một khi bị trấn áp thì phong thủy khí vận sẽ bị rối loạn, Cửu Châu đại lục sẽ liền lâm vào cảnh loạn thế, dân chúng sẽ lầm than, nhất là đám võ giả chúng ta một khi long mạch bị trấn áp, linh khí của Cửu Châu chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, võ học Cửu Châu sẽ bị thụt lùi.
- Ha ha, chúng ta chính là muốn võ học của Cửu Châu thụt lùi. Cho dù có gây ra ngàn năm loạn lạc cũng sẽ không hối tiếc.
- Thúi lắm, chúng ta quyết sẽ không để cho loại sự tình điên rồ này phát sinh.
- Các ngươi không muốn? Không các ngươi sẽ phải nguyện ý… Ngươi, Ngươi, Ngươi
Kim quang đột nhiên chỉ ba gã võ giả :
- Các ngươi đều là những kẻ mạnh nhất ở đây. Hãy đi vào quang mang, ta sẽ cho các ngươi xem một số đồ vật…. Có gan không?
- Có gì mà không dám, Vô Cực ta đến đây!
- Ta Ba Nguyên đến đây
- Ta Công Tôn Nhất Tâm cũng tới.
Ba gã võ giả đi vào kim quang, sau đó một lúc lâu sau vẫn chưa đi ra…
- Chư vị
Không biết qua bao lâu, ba gã võ giả đi ra, mặt xám như tro tàn, bất đắc dĩ hô:
- Chúng ta quyết định đi theo Hoàng Kim Thần Tộc, còn các ngươi?
Ở sau lưng đám kim quang cũng phối hợp nói lên:
- Chỉ cần làm đại biểu cho chúng ta ở nhân gian, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi làm Hoàng Kim Thế Gia.
Đông gia, Ba gia, Công Biệt gia có được huyết mạch Hoàng Kim Thần Tộc, sẽ là tam gia chi thượng của Hoàng Kim Huyết Tộc.
Những người đứng đầu đã thần phục, những người khác liền phủ phục dưới chân kim quang.
- Tốt lắm, đi thôi, trở thành chủ nhân Cửu Châu, ngăn chặn Cửu Châu Chân Long.
Kim quang như trút được gánh nặng nói.
- Thượng tiên
Tam đại thế gia quỳ xuống cười khổ nói:
- Chúng ta là võ giả đã vũ toái hư không, đã thoát khỏi trói buộc của thân thể. Nếu không có thân thể thì chúng ta có trở về cũng chỉ như là âm hồn dã quỷ.
- Không nên gấp. Ta sẽ cấp cho các ngươi một thân thể mới.
Kim quang chợt lóe, một cánh đồng bao la bát ngát tràn ngật mùi máu tanh bất ngờ xuất hiện. Trên đó không ngờ lại có vô số thi thể, có nhân loại có yêu thú cũng có.
- Thượng tiên người muốn chúng ta làm nửa người nửa quái vật sao?
Đám vũ giả nhìn những thi thể này nói.
- Không! Là ta muốn các ngươi cùng với những Hồng Hoang thần thú này dung hợp, đã có trí tuệ thiên phú của nhân loại lại có thân hình cường hãn của yêu thú, các ngươi sẽ là lực lượng cường đại nhất trong Nhân Gian Giới.
Kim quang bình thản hỏi:
- Nếu không có thân thể cường hãn thì các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta sao?
Đám vũ giả thở dài đi đến thi thể của những con quái thú.
Một đám nửa người nửa thú quái vật được ra đời.
Thanh âm từ kim quang chậm chạp truyền đến:
- Đúng rồi, cái thân hình mới này có một cái khuyết điểm nho nhỏ. Chính là bọn chúng có lưu lại một ít thú tính, đó là lấy thịt nhân loại làm thức ăn.
Đám quái vật trợn mắt nhìn nhau.
Đây là nguồn gốc của Hoàng Kim Huyết Tộc?
Trầm Côn hít một hơi khí lạnh. Hắn thật không ngờ nguồn gốc của Hoàng Kim huyết tộc lại là nhóm người võ giả vũ toái hư không.
Trong cở thể Bất Sắc chợt rùng mình. Lúc hắn phi thăng lên Thiên Môn không đột nhiên mê man bị tiến nhập Thanh Long đao thì chỉ sợ giờ phút này cũng có kết cục giống như những người kia.
Trầm Côn mặc dù kinh hãi trước nguồn gốc của Hoàng Kim Huyết Tộc nhưng đám quan lại lớn nhỏ lại sớm biết được nên trong quá trình diễn xuất cũng không có thảo luận hoặc tranh cãi.
- Màn thứ hai: Trấn Long chi lâu!
Sau khi màn thứ nhất kết thúc, trăm năm trôi qua. Lúc này Hoàng Kim Huyết Tộc đã mở rộng đến mười hai gia, trở thành chủ nhân của một nửa Cửu Châu.
- Thượng tiên! Côn Lôn Sơn đã bị chúng ta biến thành Cứu Thế sơn áp trụ long vỹ của Cửu Châu Chân Long… Long đầu ở Xuất Vân Hải Thành cũng bị chúng ta phá.
Trên đỉnh núi, một thân ảnh đang cầu nguyện. Sau lưng hắn khói thuốc súng đang tràn ngập Xuất Vân Hải thành.
- Còn có một tin tức tốt lành nữa.
.Thân ảnh ấy lại tiếp tục nói
- Lợi dụng uy vọng của hoàng thất Đại Chu. Chúng thần đã có được sự trung thành của Mặc gia. Thần đã ra lệnh cho bọn chúng đem đầu của Lạc Nhật Chiến Thần kiến thiết thành Đoạt Thành Lâu trấn áp đầu rồng của Cửu Châu Chân Long.
- Thánh nhân!
Một gã tướng quân đi đến trước người hắn, cúi đầu nói.
- Đoạt Nhật Lâu đã hoàn thành. Mặc Ly đến xin gặp người.
- Cho nàng vào!
- Thánh nhân…
- Ngươi muốn nói cái gì?
Thân ảnh xoay người lại.
Đại hán cúi đầu nói
- Thánh nhân! Đoạt Nhật Lâu đã hoàn thành. Chúng ta phải tuận theo ước định ngày đó, sáp nhận cho Mặc gia làm Hoàng Kim thập tam gia… Nhập vào Hoàng Kim Huyết Tộc. Nhưng với tính cách cứng cỏi của Mặc Ly khi làm Hoàng Kim huyết tộc chỉ sợ nàng không ăn Hoàng Kim thịnh yến.
- Dù sao thì Đoạt Nhật Lâu cũng đã hoàn thành. Mặc Ly nếu không cần, thì giết.
Trong giọng nói tràn ngập sự khinh miệt.
- Cơ quan chi hoàng sao? Ta chỉ dùng cái tên của Đại Chu hoàng thất đã lừa được. Hừ ta có thể lừa nàng cũng có thể giết nàng.
- Nhưng mà cơ quan thuật của Mặc gia…
- Yên tâm đi! Ta chỉ giết Mặc Ly thôi.
Thân ảnh cười lạnh nói.
- Trong lúc Mặc Ly cải tạo lại Đoạt Thành Lâu. Ta đã cho gọi mấy nhi nữ của nàng, bọn chúng muốn ăn hoàng kim thịnh yến. Vì thế chỉ cần giết Mặc Ly, đưa bọn nhi nữ này lên thống trị Mặc gia, sẽ vì chúng ta mà dốc sức.
- Thánh nhân! Ngươi chẳng những lừa Mặc Ly mà còn dụ dỗ cả nhi nữ của nàng ư?
Trên đỉnh núi đột nhiên truyền đến một tiếng cười bi phẫn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Một vị lão nương cầm quải trượng đi lên đỉnh núi, cười lạnh nói :
- Hoàng Kim Huyết Tộc không phải huyết thống của Viêm Hoàng. Đại Chu hoàng thất, bất quá cũng chỉ là do đám cầm thú các ngươi điều khiển. Ha ha! Mặc gia chúng ta không ngờ lại giúp một đám súc sinh trấn áp Cửu Châu Chân Long.
Nàng thê lương rống to.
- Ba Hách! Ngươi lừa lão nương ta thật khổ a.
- Mặc Ly?
Thân ảnh khẽ nhíu mày:
- Ngươi nghe hết rồi sao?