Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1841: Hiểu lầm?



Tiền Lỗi bị huyết sắc phù quang bao phủ ở bên trong, lúc này trên mặt vô cùng ngưng trọng, lúc này hắn đối mặt với công kích từ bốn phương támhướng đánh tới, đúng là phô thiên cái địa, đối mặt công kích như thế,chính là muốn tránh cũng không thể.

Bởi vì Tiền Lỗi hoàn toàn bịvây bên trong "Sát Ngư trận", bị trận pháp hoàn toàn khống chế rồi, nếu muốn tránh ra, trước phải phá trận, nhưng nếu muốn trước phá trận thìphải phá hủy phù quang công kích.

Tiền Lỗi có thực lực rất mạnh,bằng không Ma Dậu cũng không có thể đối với hắn phục tùng như thế, nhưng phù văn uy năng cùng trận pháp công kích, cũng khó có thể xúc phạm tớihắn, mặc dù hiện tại còn chưa phá được, nhưng theo thời gian trôi qua,dưới từng giây từng phút tích lũy, thì khả năng phá được trận là rấtlớn.

Điều này cũng chưa tính, nhưng chủ yếu chính là, Tiền Lỗicòn cảm giác được, trừ bỏ trận pháp cùng phù văn công kích ra, còn có cổ năng lượng công kích thứ ba, cổ năng lượng thứ ba này, mới là thứ màTiền Lỗi hiểu rõ nhất, Tiền Lỗi mơ hồ có trực giác, cổ năng lượng thứ ba này có thể sẽ mang đến cho hắn nguy hiểm trí mạng vậy.

Võ Giảtrực giác, đặc biệt là Tiền Lỗi loại người đã trải qua đường ranh sinhtử chém giết mài luyện ra, là phi thường nhạy cảm, nhưng Tiền Lỗi phântích không ra cổ năng lượng thứ ba này rốt cuộc là thuộc về cái lựclượng gì.

Mặc dù không biết, nhưng Tiền Lỗi không có ngồi chờ chết, sau khi cảm thụ, Tiền Lỗi há mồm quát lên:

- Thiên địa có chánh khí.

Thanh âm đặc thù vận luật truyền ra, trận pháp đại động, huyết quang mãnh liệt tuôn ra.

Vừa thấy vậy, thanh âm Tiền Lỗi vang hơn, công kích càng mạnh hơn.

- Dưới là sông nhạc, trên là trời sao...

Tiền Lỗi lúc này không chỉ có là ở công kích "Giết cá Trận Phù" Sở Nam, lựcchiến đấu Tiền Lỗi cũng tăng lên không ít, bây giờ vô luận là ChiếnThần, Cửu Võ, hay là đám người Vạn trận lão giả, cũng bị thanh âm nàyảnh hưởng.

Chính là Sở Nam, cũng nhận được ảnh hưởng rồi.

Nhất là ban đầu, Sở Nam phản xạ muốn đem công kích này che đậy, nhưng mới vừa che đậy, Sở Nam đột nhiên nghĩ đến.

- Mặc dù không chỉ là thanh âm công kích này, cũng không chỉ là công kích thật thể, còn có những công kích khác, đối với các loại tâm tư có ảnhhưởng, bất quá, hư cũng tốt, thực cũng được, công kích thân thể cũngtốt, công kích thần hồn cũng được, đều là uy năng, là có thể?

Ýniệm trong đầu vận chuyển như vậy, Sở Nam lập tức buông ra phòng ngự, để cho công kích kia tập kích ở trên người, sau đó thôn nạp vào trongkhông gian trong cơ thể, để cho hóa thành một phần tử không gian trongcơ thể, Sở Nam còn thì thầm:

- Như vậy tốt hơn, nếu thành không gian tích lũy trong cơ thể, có thể rèn luyện thân thể.

Sở Nam trong lòng đánh chú ý, nhưng tốc độ trên tay không có chậm lại. Càn Khôn nhất chỉ đã chỉ hướng Ma Dậu, Ma Dậu nhiều lần đối với mình cũngngoan độc, thấy không thể hoàn toàn tránh ra, liền chủ động đem tay trái nghênh đón, lấy tinh huyết bảo đảm không bị Sở Nam đạt được.

Đồng thời, trong miệng còn nói:

- Sở công tử, đây là một trường hợp!

- Có phải hay không ta biết, cũng không phải là hiểu lầm đâu?

Sở Nam hỏi ngược lại, Càn Khôn nhất chỉ nhiều lần thi triển ra, Đỡ Hi ánhmắt, gắt gao nhìn thẳng Sở Nam, thấy Sở Nam thưc lực như vậy, Đỡ Hi hiểu mình không phải là đối thủ Sở Nam, hắn trong lòng đã có chút suy đoán,cảm giác trong đầu mình bớt chút, mà chuyện phát sinh lúc này, khẳngđịnh cùng họ Sở kia có liên quan, Đỡ Hi trong lòng thì thầm:

-Hiện tại người này còn không có ý tứ hạ thủ đối với ta, có thể sau thìnhư thế nào, ai cũng khó liệu, xem ra ta phải trở về một chuyến, để chosư tôn giúp ta một chút, có thể giúp ta khôi phục như cũ hay không, túicàn khôn của ta cũng không phải cầm là tốt như vậy, ta không làm gì được ngươi, Càn Khôn tông có người có thể hàng phục ngươi, đến lúc đó, mặcngươi có mọi thủ đoạn, muôn vàn biến hóa, cũng trốn không thoát một tửlộ đâu.

Nghĩ tới điều này lúc, Đở Hi bắt đầu chú ý hoàn cảnh chung quanh, chuẩn bị nhìn cơ hội, rời đi.

Cùng trong nháy mắt, một người đang chạy tới bí cảnh nói:

- Lão phu cũng muốn nhìn, là ai sửa lại không gian đường lão phu bày ra,động chút xíu, đi một ngàn dặm, thật đúng là có điểm thủ đoạn.

Cùng lần này tương đối, men theo liên lạc đặc thù kia, có nam một nữ, cũng vừa lúc đi tới bí cảnh, nữ nhân kia nói:

- Diệp Thương Minh, ta cho ngươi biết, ngươi nói không giữ lời, ta để cho nhi tử ngươi vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.

- Nhi tử ta nếu là có cái gì sơ xuất, đừng trách ta ngọc đá cùng vỡ.

Hai người đấu miệng hung ác, nơi cách Sở Nam bọn họ chém giết, càng ngàycàng gần rồi, mà Sở Nam đã bức Ma Dậu đỡ trái hở phải, trên căn bảnkhông có thể chống đỡ được nữa, vốn Ma Dậu không đến nổi yếu thế nhưvậy, nhưng khi chưa có khai chiến, trong lòng hắn cũng không phải làkiên định như vậy, nếu không phải "Thiên địa bức tranh" hấp dẫn, hắnthật không có gan như vậy.

- Ma trưởng lão, xem bộ dáng tâm thần ngươi hoảng hốt, tựa hồ...

Ma Dậu đang chờ Sở Nam nói ra, nhưng chợt thấy trong tầm mắt mình nhiềuthâm mấy chục Sở Nam, mỗi Sở Nam cũng thi triển chiêu vũ kỹ lấy tinhhuyết, từ bốn phía hướng Ma Dậu chụp tới.

- Điều này.

Độtnhiên hạ xuống như vậy, Ma Dậu cũng không có phục hồi tinh thần lại, vội vàng phân biệt thiệt giả trong đó, nhưng Ma Dậu lập tức cảm thấy Mấychục Sở Nam, tất cả đều tán phát ra sinh mệnh khí tức, đều có được uynăng hung mãnh, thậm chí ngay cả linh Hồn Khí tức cũng tồn tại.

Điều này làm cho Ma Dậu không có cách giải, hắn thầm nghĩ.

- Chẳng lẽ nói bốn mươi năm mươi cái Sở Nam này tất cả đều là phân thânSở Nam? Không, tuyệt đối không thể nào xuất hiện chuyện như vậy.

Ma Dậu thi triển ra một chiêu công kích phậm vi lớn, chuẩn bị đem mấy chục Sở Nam, tất cả đều nhét vào trong công kích, căn cứ trình độ phản kháng đến xem, là có thể nhìn rõ ràng được không.

Lúc này Ma Dậu cũngcó chút ngu ngốc, bởi vì mấy chục cổ năng lượng tràn ra, những nănglượng này ở chung một chỗ, tuy Ma Dậu có thể mặc dù ngăn cản một hai,nhưng căn bản không thể phân biệt thiệt giả.

Trong lúc Ma Dậumuốn thối lui để nghĩ phương pháp, trên người truyền đến cảm giác đauđớn, thấy thân ảnh Sở Nam như gió rời đi, Ma Dậu sắc mặt đại biến, nhưng không có đuổi theo, hắn có phong phạm Đại trưởng lão cường giả, chỉ cóthể thất thần thì thầm:

- Xong, hắn đã lấy máu tươi của ta, xong, là ta không muốn...

Sau đó Nam luyện hóa tinh huyết, trong lòng thì thầm:

- Nhất định khi trước Tiền Lỗi phá ra Sát Ngư Trận Phù đem Ma Dâu khống chế mới được!

Thấy Ma Dậu quá sợ hãi, Tiền Lỗi sắc mặt càng thêm ngưng trọng, chỉ thấy tay phải ở trên hư không nhất chuyển, lấy ra một cái bút lông, quát lên:

- Lấy sông thành giấy, lấy ngày thành nghiên mực, mài núi sông nhậtnguyệt làm mực, lấy thiên địa chánh khí thành bàn, viết ra đạo của ta.

- Đúng khí bàng bạc, run sợ tồn tại muôn đời. Trong khi quán nhật nguyệt, sinh tử yên tĩnh chân bàn về, dựa vào đứng thẳng, pho tượng thiên trụdựa vào.

Tiền Lỗi vẻ mặt chánh khí, phảng phất chính mình chínhlà hóa thân chính nghĩa, mà giờ khắc này hình tượng của hắn, vẫn thật là là một gã không sợ quyền thế, thành ngàn vạn thư sinh sống yên phậnvậy.

Một câu một câu nói ra, ở huyết quang "Sát Ngư Trận Phù" bịbao phủ ở bên trong, có một chữ "Đạo", đang từ từ được viết thành, SởNam thấy vậy cẩn thận, nhớ tới bản thân hắn lúc viết chữ "Nghịch" nhưthế nào.

Ba tức sau, chữ Đạo đại thành!

Ở nơi này, ánhsáng ngọc thẳng hướng trời cao, từ trên chữ "Đạo" tràn tới, uy năng phùquang bị ngăn chận, trận pháp biến hóa bị khóa lại, nhưng Tiền Lỗi còncảm giác cổ năng lượng thứ ba kia đang hướng hắn chủ động công kích.

- Phát.

Tiếng quát lên, chữ phát "Đạo", trong nháy mắt, phù quang biến mất, trận pháp nứt vỡ, Tiền Lỗi từ bên trong "Sát Ngư phù trận" đi ra, nhưng bộ dángcũng có chút chật vật, đang lúc Tiền Lỗi xuất trận cùng một thời gian,sinh tử bí quyết Sở Nam cũng luyện hóa thành công, đem Ma Dậu hoàn toànkhống chế ở trong tay.

Ma Dậu đang muốn liều chết ngăn cản SởNam, trong đầu rơi xuống dấu vết sinh tử, sau đó bị chế trụ, ngẩng đầu,sững sờ nhìn Sở Nam đem "Thiên địa bức tranh" đoạt vào trong tay.

Giờ khắc này, hối hận từ trong lòng xông ra, Ma Dậu không khỏi lên tiếng thì thầm:

- Dám có lòng tham như vậy, đúng là không tự lượng, ta tự do vẫn tốt hơn?

Ma Dậu biết hối hận đã quá muộn.

Sở Nam nhìn "Thiên địa bức tranh", trong mắt hiện vẻ kinh hoàng, cùng lúc đó, một đạo thân ảnh rơi xuống.