Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2266



“Chuyện này cô lại không hiểu rồi, nếu muốn buộc trái tim người

đàn ông, thì phải buộc dạ dày của người đàn ông lại, nếu em

dâu không có khả năng bếp núc tốt như vậy, sao có thể buộc trái

tim của em trai tôi chứ. Trừ khi có người vượt qua được em ấy,

nếu không làm gì có cửa” Hy Nguyệt nhếch miệng, cười mà như

không cười nói.

Người phụ nữ bĩu môi: “Bố tôi là chủ tịch của một tập đoàn, nhà

chúng tôi có rất nị

lên. Nếu bác sĩ Hoa nguyện ý làm bạn với tôi, tôi sẽ tặng cho

anh ấy một chiếc Porsche”

Hy Nguyệt cười ha ha: “Nhà chúng tôi không thiếu tiền” Người

phụ nữ ngẩn ra: “Tôi thấy bác sĩ Hoa chỉ lái xe sáu trăm triệu mà

thôi.”

“Em gái à, tuy bác sĩ Hoa chỉ lái xe sáu trăm triệu, nhưng tất cả

đều là tự mình kiếm được, có tiền hay không không quan trọng,

quan trọng là không tiêu tiền của người khác, tự mình cố gắng

có được mới đáng để khoe ra” Hy Nguyệt nhún vai, chậm rãi

nói.

Người phụ nữ tức giận liếc cô một cái: “Chị, chị cao cao tại

thượng như vậy, không phải là gả cho tên nhà nghèo, còn còng

lưng trả tiền thuê nhà đấy chứ?”

Hy Nguyệt cười: “Người nghèo hay là giàu có, không phải là

nhìn ví tiền, mà là nhìn nhân phẩm. Nhân phẩm tốt, mới là tài

phú chân chính”

“Xì” Người phụ nữ hơi buồn bực: “Chị à, chị nhất định là từ cổ

đại xuyên tới, thực sự không rõ tình hình hiện giờ”

Đúng lúc này, bác sĩ thay ca tới.

Hoa Phi chẳng muốn để ý tới người phụ nữ này, dẫn theo chị gái

rời đi.

Người phụ nữ giậm chân: “Hai chị em nhà này đúng là thanh

cao, một người gả cho quỷ nghèo, một người cưới tên vô dụng,

bộ dạng rực rỡ chỉ là vỏ ngoài mà thôi”

Bác sĩ thay ca cười nhạo nói: “Cô gái nhỏ, cô giống như đám

người bệnh giả ở bên ngoài, quá không có mắt nhìn, muốn theo

đuổi bác sĩ Hoa, đều không điều tra rõ bối cảnh của cậu ấy.

Người ta là cậu chủ nhà giàu, chị gái là tổng giám đốc của tập

đoàn châu báu, anh rể là tài phiệt đứng đầu phương đông, y tá

trong viện chúng tôi không dám trèo cao, chỉ dám đứng ở góc

bốn mươi lăm độ phía xa ngưỡng mộ, cô còn có thể có hi vọng

sao?”

Toàn thân người phụ nữ chấn động, mặt đỏ bừng, xám xịt chạy

trốn.

Đi tới ký túc xá, Hy Nguyệt đặt canh và đồ ăn lên trên bàn. “Bộ

dạng em trai chị đẹp trai như vậy, thực sự khiến người †a lo

lắng”

Hoa Phi làm mặt quỷ: “Chồng chị càng đẹp trai hơn, sao. không

thấy chị lo lắng?”

“Anh ấy là người đàn ông không cần lo lắng nhất trên địa cầu”

Hy Nguyệt cười ha ha.

“Wì sao ạ?” Hoa Phi nhíu mày.

“Bí mật”

Hoa Phi uống một ngụm canh, vô cùng thỏa mãn, canh mà vợ

mình hầm uống ngon nhất, không có gì sánh nổi. “Chị, chị còn

nhớ giáo sư Smith không? Chính là chuyên gia khoa não Harvard

làm phẫu thuật cho em”

“Ừm” Hy Nguyệt gật đầu: “Làm sao vậy?”

“Ông ấy muốn em tới trường y Harvard đào tạo chuyên sâu” Hoa

Phi nói nhỏ, đổi giọng: “Nhưng mà Đại Dao. mang thai, đến nước

ngoài, em sợ cô ấy không quen”