Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2194



Chương 2200

Hy Nguyệt vốn muốn giữ ông ấy ở lại ăn cơm tối, nhưng mà nhìn bộ dạng tức giận của Lục Lãnh Phong, bữa cơm tối này sẽ không hài hòa.

Lục Sênh Hạ đi theo ra ngoài, cô ấy có chuyện muốn nói với Lục Vinh Hàn.

“Bố, bố thực sự không định làm lành với anh cả sao?”

Lục Vinh Hàn xua tay: “Không sao cả, từ lúc bố quyết định là rời đi, đã làm tốt chuẩn bị gánh vác toàn bộ hậu quả.”

Lục Sênh Hạ vô cùng thất vọng: “Con vốn cho rằng bố là một người bố tốt, bố rất yêu anh cả, bây giờ con mới phát hiện, hóa ra bố không để ý tới anh ấy một chút nào. Chẳng trách từ nhỏ tới lớn, cho tới bây giờ bố đều chưa từng quan tâm anh ấy. Con sẽ không khuyên hai người làm lành nữa, có người bố như vậy, quả thực là bi ai của anh cả.”

Bắp thịt trên mặt Lục Vinh Hàn co rúm lại: “Trách nhiệm của bố đối với thằng bé đã kết thúc từ lúc mười tám tuổi, hiện giờ thằng bé đã kết hôn, có gia đình, không cần bố nữa.”

“Bố đừng quên, từ năm anh ấy mười bốn tuổi, bố mới bắt đầu trách nhiệm của mình. Bố chỉ cố gắng chịu trách nhiệm bốn năm, còn nợ anh ấy mười bốn năm.” Lục Sênh Hạ bĩu môi.

“Bố nợ thằng bé, cho nên giao cả tập đoàn Lục thị cho thằng bé, coi như là bồi thường đối với thằng bé.” Lục Vinh Hàn có chút âm u nói.

“Anh cả là con trai trưởng duy nhất của bố, là đứa con ưu tú nhất trong nhà, vị trí người thừa kế vốn thuộc về anh ấy.” Lục Sênh Hạ nói.

Khóe miệng Lục Vinh Hàn run rẩy, ông ấy chỉ muốn duy trì chút tôn nghiêm cuối cùng của mình.

Dù sao ông ấy là bố, trên thế giới này có bao nhiêu người bố xin lỗi con trai.

“Sênh Hạ, cho dù bố làm chuyện gì, đối với con, bố đều kết thúc trách nhiệm và nghĩa vụ của một người bố. Hơn nữa chỉ cần con nguyện ý, có thể tới ở cùng bố bất cứ lúc nào. Con là con gái bố yêu thương nhất, con nói bố như vậy, khiến bố vô cùng đau lòng.”

“Con là con gái của bố, mà con lại càng là con gái của nhà họ Lục, con sẽ không rời khỏi nhà họ Lục.” Lục Sênh Hạ không chút do dự nói chắc như đinh đóng cột. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lục Vinh Hàn xoa đầu cô ấy, ông ấy biết từ nhỏ con gái đã thích dán lấy Lục Lãnh Phong. Ở trong lòng cô ấy, Lục Lãnh Phong mới là thần tượng của cô ấy, không phải là người bố này.

“Sênh Hạ, con còn nhỏ, không hiểu rõ chuyện của người lớn. Đợi con trưởng thành, kết hôn, con mới hiểu.”

“Dù sao con sẽ không tìm một nửa kia bị gia tộc phản đối.” Lục Sênh Hạ quay đầu đi trở về.

Lục Vinh Hàn vô cùng buồn bực, tâm trạng của ông ta, trên thế giới này sẽ không ai có thể hiểu được.

Trở lại phòng khách, hai tay của Lục Sênh Hạ vòng quanh ngực, thở dài một hơi.

“Bố thực sự rất cố chấp, không nguyện ý nhượng bộ một chút nào, rõ ràng là lỗi của bố, ngay cả câu xin lỗi cũng không chịu nói.”

“Người già chính là như vậy, không chịu nhún nhường, thực ra trong lòng ông ấy đã biết mình sai, cũng hối hận, nhưng không nguyện ý thừa nhận.” Hy Nguyệt nhún vai.

Còn có một chuyện quan trọng nhất, theo ý ông ấy cho dù mình ăn năn, Lục Lãnh Phong cũng sẽ không tha thứ cho ông ấy, cần gì phải tự làm mình mất mặt?

Băn khoăn của ông ấy cũng là có khả năng, nút thắt ở trong lòng Lục Lãnh Phong, không phải nói vài ba câu là có thể mở.