Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2047



Chương 2048

Lục Kiến Diệp và Lục Kiến Dao chạy đến trước mặt Lục Lãnh Phong, muốn được bố ôm.

Niên Niên không dám đi qua, cậu bé vẫn luôn cảm thấy sợ Lục Lãnh Phong, chỉ thân thiết với Hy Nguyệt.

Lục Lãnh Phong bế hai đứa nhóc lên, một ngồi bên chân trái, một ngồi bên chân phải.

“Ba không được để ý đến người xấu đâu nhé.” Lục Kiến Dao vươn cánh tay nhỏ ra ôm cổ của anh, vừa rồi nghe anh trai nhắc đến có người người xấu, nhất định là đến cướp ba của bọn họ.

Lục Lãnh Phong cưng chiều hôn lên gương mặt nhỏ nhắn hồng hào của cô nhóc.

“Cho đến tận bây giờ ba vẫn luôn không để ý đến người xấu.”

Lục Kiến Diệp siết chặt nắm đấm nhỏ của mình.

“Lớn lên con sẽ học võ để đánh người xấu.”

“Được, ba sẽ dạy võ cho con.” Lục Lãnh Phong mỉm cười xoa đầu con trai.

Lục Kiến Dao chớp mắt, dáng vẻ chững chạc đàng hoàng giống như người lớn.

“Kiến Dao muốn bảo vệ ba.”

Lục Lãnh Phong buồn cười, con gái chính là áo bông nhỏ tri kỉ của anh, nâng niu trong lòng bàn tay, làm sao cũng không cưng chiều đủ.

Hứa Kiến Quân và Tư Mã Ngọc Thanh mang mô hình người máy ra: “Kiến Dao, Kiến Diệp, chúng ta lắp ráp mô hình người máy đi.”

“Được ạ.” Hai bánh bao nhỏ từ trên đùi ba nhảy xuống dưới đất, chạy đến bên cạnh anh trai.

“Chúng ta phân công hợp tác, chú Ngọc Thanh sẽ lắp ráp phần đầu, cô út sẽ lắp ráp phần chân, hai nhóc sẽ phụ trách phần tay.” Hứa Kiến Quân nhanh chóng phân công cho mọi người, rất có tiềm năng làm người lãnh đạo.

Niên Niên cũng nghiêng ngả chạy đến, ngồi vào đệm nhìn mọi người chơi.

Lục Kiến Dao xoa đầu nhỏ của cậu nhóc.

“Em trai, em chỉ có thể nhìn thôi nhé, không được đụng vào đâu đấy.”

Hình như cậu nhóc nghe hiểu, cười ha hả gật đầu với chị.

Hy Nguyệt đưa cho cậu nhóc một kẹo, để cho cậu nhóc vừa ăn vừa xem, tránh cho không cẩn thận nuốt những linh kiện kia vào trong miệng, dù sao cậu nhóc rất có tiềm chất ăn hàng.

Hy Nguyệt ngồi xuống nghỉ ngơi trên ghế, vuốt ve vùng bụng dưới hơi nhô lên của mình, gió nhẹ thổi đến khiến cho cô cảm thấy rất thoải mái.

Lục Lãnh Phong ngồi xuống bên cạnh cô, đút cho cô một quả anh đào nhỏ.

“Bây giờ em là phụ nữ mang thai, phải chăm sóc tốt hơn cho bản thân và đứa nhỏ trong bụng, đừng quá quan tâm đến đứa nhỏ của người khác.”

Cô bĩu môi đáp.

“Niên Niên chỉ là một đứa nhỏ chưa hiểu chuyện thôi, anh không thể đối xử dịu dàng hơn với thằng bé ư? Anh không thấy thằng bé rất sợ anh à, nhìn thấy anh là trốn trong ngực em.”

Lục Lãnh Phong búng vào trán cô.

“Em đó, người phụ nữ ngốc này, em muốn để chồng mình làm ba của con nhà người khác à?”

“Ai bảo anh dung túng Kiều An trộm giống.” Hy Nguyệt lẩm bẩm một câu, giọng nói rất trầm thấp, giống như đang nói một mình, nhưng anh ở gần đó vẫn nghe thấy được.

Đột nhiên anh phát hiện ra một chuyện vô cùng đáng sợ, trong lòng người phụ nữ ngu ngốc này đã sớm nhận định đứa nhỏ của Kiều An là của anh.