Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1968



Chương 1968

Cô ta đã triệu tập họ lại đây, chuẩn bị xây dựng lại thế lực.

Cô ta muốn tính cả nợ cũ thù mới với Lục Lãnh Phong một lần.

Trong trang viên Dương An.

Lục Lãnh Phong đi theo các chú đi đánh golf.

Hy Nguyệt ngồi ở bên cây mai vàng, vừa ăn hoa quả vừa tắm nắng.

Hương hoa ngào ngạt theo gió nhẹ không ngừng lan tràn trong không khí, thấm vào tận tim phổi.

Cô cảm thấy lười biếng đến mức gần như sắp ngủ thiếp đi rồi.

Bọn nhỏ chơi đùa ở cách đó không xa, thỉnh thoảng lại vang lên từng trận cười vui vẻ.

Sáng sớm, Lục Lãnh Phong gọi người đưa pin và linh kiện mới đến thay cho người máy, lúc này nó đã hồi phục lại như cũ và đang cùng chơi đùa với bọn nhỏ.

“Vui quá đi mất, người máy được bố ma vương sửa lại rồi.” Hứa Kiến Quân cao hứng phấn chấn nói.

“Lục Hào Giác đúng là đứa trẻ hư, mẹ nó cũng là người xấu, bà ấy còn hung dữ hơn cả cô của chú nữa.” Tư Mã Ngọc Thanh bĩu môi nói.

“Cháu nghe nói nó bị đưa vào trường Khánh Ninh, có thật không?” Hứa Kiến Quân hỏi.

“Ừ, chú nghe nói ở trong đó đáng sợ lắm, cứ như bị giam vào ngục giam ấy.” Tư Mã Ngọc Thanh rụt cổ một cái.

“Nó nhát như thế, có lẽ không đến hai ngày là đã phải gào khóc thảm thiết rồi.” Lục Sênh Hạ châm chọc cười.

“Đúng rồi đó, nó đều bị anh Lục dọa sợ đến tè cả ra quần.” Tư Mã Ngọc Thanh cười nói.

“Mong là sau khi nó vào trường Khánh Ninh thì sẽ trở nên tốt bụng hơn một chút, đừng xấu tính như thế nữa.” Hứa Kiến Quân nói.

“Cô thấy khó lắm, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà. Lúc trước chị Giả từ trường Khánh Ninh về thì đúng là trở nên hiền lành hơn rất nhiều, nhưng vẫn không thay đổi được sự xấu xa của chị ta.” Lục Sênh Hạ lắc đầu.

Lúc này, chị dâu họ cả ở nhà mẹ đẻ tức giận quá nên gọi điện thoại mắng cho Tư Mã Ngọc Như một trận, còn nói tất cả những bí mật mà mình biết ra.

“Tôi đúng là không nghĩ tới cô lại nham hiểm như thế, lén lút sinh ra một đứa con hoang. Có điều đứa con trai cô sinh lại vừa béo vừa xấu, không lọt được vào trong mắt của nhà họ Lục. Kẻ thù của cô mới tài giỏi kìa, đều là trộm sinh một đứa con trai, thế mà lại tìm được cả cậu chủ nhà họ Hứa làm bố, giỏi hơn thằng béo nhà cô nhiều.”

Tư Mã Ngọc Như giật nảy cả mình: “Cô có ý gì?”

“Cô còn không nghe rõ hả, Hứa Kiến Quân là con cháu của nhà họ Lục đấy. Ngày hôm nay Lục Lãnh Phong đều thừa nhận trước mặt tất cả chúng tôi rồi.”

Tư Mã Ngọc Như quả thực không thể tin được.

Có thế nào thì Hứa Kiến Quân cũng không thể là con của Lục Lãnh Phong được!

Xem ra cô ta phải đi hỏi thăm Hứa Nhã Thanh một lần mới được, đổ vỏ nhiều năm như vậy, còn nuôi con trai cho người khác thì có cảm giác như thế nào?

Hứa Nhã Thanh đến vào mùng ba Tết, anh ta muốn đón Kiến Quân đến Thành Đô ăn Tết.

Kiến Quân rất vui vẻ chạy về phòng sắp xếp hành lý của mình. Lục Lãnh Phong  hơi nhíu lông mày lại, có vẻ như anh không vui lắm.

“Nhóc con, con thật sự muốn đi Thành Đô à?”

“Vâng ạ, ông nội, bà nội và cô con đều ở đó chờ con mà.” Hứa Kiến Quân gật đầu lia lịa.