Vô Thượng Kiếm Đế - Trần Trường An

Chương 143: Lâm Nhược Hành?



Mà lúc này, sắc mặt ba vị trưởng lão của Thanh Thủy Lâm gia vô cùng khó coi, bọn họ có thể đi đến hôm nay, lấy được thành tựu như thế này, làm sao lại cam tâm tình nguyện chịu chết chứ?

Ba vị trưởng lão liếc nhau một cái, đều thấy được suy nghĩ của nhau từ ánh mắt của đối phương.

"Làm phản?"

"Làm phản!"

Ba người biến sắc, trực tiếp ra tay với người của dòng chính.

Một màn này khiến đám người còn lại của Thanh Thủy Lâm gia vô cùng chấn động!

Ba vị trưởng lão điên rồi sao?

Đừng nói lão tổ bây giờ đã đột phá Bất Tử Cảnh, cho dù không đột phá, loại hành vi này của bọn họ cũng là đang tìm cái chết.

Người của dòng chính cũng không nghĩ tới thế mà Thanh Thủy Lâm gia lại dám làm phản thật!

Người của dòng chính bất ngờ không kịp đề phòng, không thể chống đỡ được đòn tấn công của được ba vị cường giả Động Hư Cảnh, trực tiếp chết tại chỗ!

"Ba vị trưởng lão, các ngươi... Các ngươi làm cái gì vậy?"

"Như vậy dòng chính sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu!", Lâm Hùng kinh hoảng hô lên.

"Hồ đồ!"

"Không làm như vậy, ngươi cho rằng đến hồ Thiên Thủy, đám người chúng ta còn có mạng sống sao?"

"Dù sao cũng sẽ phải chết, không bằng tự làm phản trước, có lẽ còn có thể cầu được một chút hy vọng sống".

"Nhưng bây giờ, chúng ta còn cần chọn lựa ra một người, một người nguyện ý nỗ lực trả giá bằng sinh mệnh của mình để cho tranh thủ thời gian cho những người khác".

"Các ngươi... Có người nào nguyện ý không?", đại trưởng lão trầm giọng hỏi.

Nỗ lực trả giá bằng sinh mệnh của mình?

Lấy mạng của một người để bảo vệ những người khác của Thanh Thủy Lâm gia sao?

"Ta nguyện ý!"

"Ta cũng nguyện ý!"

"Tốt, các ngươi không hổ là Thanh Thủy... Không, từ nay về sau, chúng ta chính là Lâm gia, mà không còn là Thanh Thủy Lâm gia cái gì nữa".

"Lâm Nhược Hành, ngươi đi đi, ngươi đã từng tiếp xúc với Cố Tiên Nhi, cũng có duyên gặp Trần Trường An một lần, ngươi là thích hợp nhất".

Lâm Nhược Hành?

Mặc dù Lâm Hùng không phải rất hài lòng với đứa con trai này của mình, nhưng nói thế nào cũng là máu mủ của mình, để hắn ta đi chịu chết ư?

Nhưng dù sao đây cũng là đề nghị của ba vị trưởng lão, cho dù trong lòng Lâm Hùng có bất mãn thì cũng không thể làm được gì.

"Ba vị trưởng lão, vì Lâm gia, Lâm Nhược Hành cam nguyện chịu chết, ta phải làm thế nào?"

"Chắc hẳn lần này Trần Trường An kia đi vào Lang Gia cũng là vì bảo bối của Trần gia".

"Thứ này tuy tốt, nhưng lại không quan trọng bằng tính mạng, ngươi mang theo hạt châu này, một mình tiến về hồ Thiên Thủy".

"Sau khi tới đó thì cố gắng kéo dài một ít thời gian, sau khi ngươi rời đi, toàn bộ chúng ta sẽ rời khỏi Thanh Thủy, rời khỏi Lang Gia".

"Thiên hạ rộng lớn, ta cũng không tin còn không có chỗ dung thân cho chúng ta".

Trong lòng ba vị trưởng lão đã có tính toán, trốn, đây là biện pháp có thể sống sót duy nhất trước mắt của bọn họ.

Chỉ cần rời khỏi Lang Gia, Trung Thiên Vực rộng lớn như thế, chắc chắn sẽ có chỗ dung thân cho bọn họ, cho dù Lâm gia có mạnh thế nào cũng không có khả năng dễ dàng tìm ra bọn họ.

"Ba vị trưởng lão yên tâm, Lâm Nhược Hành chắc chắn sẽ không làm nhục sứ mệnh".

"Thân là con trai của gia chủ Lâm gia, ta nên làm một tấm gương sáng".

"Tuyệt đối sẽ không để các vị phải thất vọng".