Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2304



Bình thường Tư Mộ Hàn còn không thèm nhìn tới người phụ nữ khác, nhưng anh ấy mà lại có thể thốt ra câu ‘Thẩm Lệ là Thẩm Lệ, cô ta là cô ta, không thể so sánh được’ như vậỵ thì có nghĩa là ấn tượng của anh ấy về Thẩm Lệ cũng không hề tệ nha.

Tư Mộ Hàn nhướng mày: “Ghen không?”

Tri Hạ hậm hực ‘xía’ một tiếng: “Anh tưởng em giống anh sao? Em đâu có hẹp hòi như vậy chứ.”

Người đàn ông này hở một tý là ghen tuông, còn tưởng cô giống anh nữa chứ, đúng thật là…

Tư Mộ Hàn nghe vậy liền xị mặt xuống, anh nhìn chằm chằm vào cô như không hề chớp mắt: “Nói ai hẹp hòi đó?”

Nguyễn Tri Hạ thấy vậy liền vội vàng đánh trống lảng: “Anh nghĩ sao về Cố Tri Dân và Tiêu Văn? Lúc nãy em thấy anh ta đối xử với cô ta không tệ chút nào.”

Lúc Tiêu Văn bị Cố Tri Dân răn đe, cô ta vốn không có chút gì sợ anh ta cả. Tuy Cố Tri Dân đối đãi với nghệ sĩ dưới trướng mình không tệ nhưng uy tín thì vẫn tràn đầy, lúc anh răn đe chuyện chính sự với người khác thì người khác vẫn sợ anh cơ mà.

Nhưng nhìn Tiêu Văn thì lại như không sợ anh chút nào cả, điều này có nghĩa là bình thường Cố Tri Dân đối đãi cô ta chắc chắn cũng không hề tệ đâu.

Trước đây cô có lên mạng tìm scandals tình ái giữa Tiêu Văn và Cố Tri Dân, Thẩm Lệ cũng đã nói, nhưng lúc đó Nguyễn Tri Hạ lại không cảm thấy có gì to tát cả, dù sao đi nữa thì tình cảm của Cố Tri Dân đối với Thẩm Lệ như thế nào thì người quen biết bọn họ đều thấy rõ như ban ngày kia mà.

Nhưng hôm nay khi gặp Tiêu Văn rồi, Nguyễn Tri Hạ mới phát hiện, mối quan hệ giữa Tiêu Văn và Cố Tri Dân có gì đó kỳ lạ.

Càng huống hồ, lòng người thì cũng có lúc sẽ thay đổi thôi.

“Có thể nghĩ như thế nào chứ?” Tư Mộ Hàn chấn chỉnh lại thần sắc: “Em cảm thấy Cố Tri Dân sẽ có ý gì với người phụ nữ kia?”

“Em làm gì biết tâm tư của đám đàn ông các anh chứ, em cũng đâu phải đàn ông đấu.” Nguyễn Tri Hạ nói xong, liền quay đầu đi hướng khác.

Lúc này, chuông điện thoại cô đột nhiên reo lên.

Vừa nhìn vào màn hình điện thoại thì đôi con ngươi của Nguyễn Tri Hạ liền sáng lên: “Là Tiểu Lệ, chắc cậu ấy đến công ty rồi.”

Nguyễn Tri Hạ nhanh tay nhấc điện thoại: “Tiểu Lệ.”

“Các cậu đến rồi đúng không, bây giờ tớ đang ở dưới lầu công ty, sẽ lên ngay.” Bước đi của Thẩm Lệ có chút vội vã, thanh âm của cô cũng mang theo chút tiếng thở hồng hộc.

“Không sao, cậu đi từ từ thôi, bọn tớ đợi cậu.”

Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Tri Hạ chợt nghĩ tới Cố Tri Dân và Tiêu Văn vẫn đang nói chuyện ở ngoài, cô sợ Thẩm Lệ lên đây sẽ nhìn thấy nên đang định ứng dậy đi xem tình hình thế nào.

……..

Nhưng Nguyễn Tri Hạ vừa đứng dậy thì Cố Tri Dân đã đẩy cửa từ bên ngoài bước vào rồi.

Nguyễn Tri Hạ chỉ nhìn Cố Tri Dân một cái rồi điềm tĩnh ngồi xuống lại.

Trên gương mặt Cố Tri Dân mang theo một nụ cười: “Tri Hạ, hôm nay chuyện này có phần không đúng, Tiêu Văn vẫn còn trẻ nên cá tính thẳng thắng thôi.”

Nguyễn Tri Hạ biết, Cố Tri Dân đây là đang nhắc tới thái độ của Tiêu Văn đối với cô lúc nãy đây mà.

Lúc nãy Tiêu Văn chỉ có chào Cố Tri Dân và Tư Mộ Hàn nhưng lại cố ý ngó lơ cô, sau đó khi Nguyễn Tri Hạ nói chuyện với cô ta, hỏi cô ta tên gì, cô ta vẫn bày ra cái bộ dạng muốn mặc kệ cô.