Vô Lại Quần Phương Phổ

Quyển 8 - Chương 7: Khách Xuyến Nhất Hồi Sát Thủ



Diệp Vô Ưu do đã mệt mỏi nên lười nhác dựa lưng vào thân cây để nghỉ ngơi đôi chút.

Một thân ảnh màu trắng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt rồi rất nhanhtiến đến trước mặt gã. Đúng như gã đã dự liệu, Tô Tố Tố quả nhiên rấtnhanh đã quay lại. Gã đột nhiên có cảm giác kế hoạch của mình đã sắpthành công.

“Tô đại mỹ nhân, nàng trở lại nhanh thật!” Diệp Vô Ưu cười hì hì nói, hai mắt suồng sã không ngừng quét khắp người nàng.

”Diệp công tử, Nhị điện hạ hy vọng có thể cùng ngài gặp mặt nói chuyện.” Tô Tố Tố nói thẳng vào chuyện. Đến lúc này, nàng cũng không muốn nóilòng vòng nữa.

“Tuyết Minh Văn? Ta với hắn có cái gì mà nói.” Diệp Vô Ưu bĩu môi, bộdạng như không bằng lòng. “Tô đại mỹ nhân, thấy nàng xinh đẹp như vậy,ta mới cùng nàng nói nhiều thế, Tuyết Minh Văn đó không phải là mỹ nữ,ta không có hứng thú gì với hắn cả.”

Tô Tố Tố cảm thấy dở khóc dở cười, tên gia hỏa này nói cũng quá thẳng.Sắc lang trên thế giới này rất nhiều, nhưng kiểu háo sắc quang minhchính đại như Diệp Vô Ưu, có lẽ thật sự không có bao nhiêu.

“Diệp công tử, những người quang minh không nói lời mờ ám, tình huốnghiện tại của người, ta đều biết rõ. Thái tử hiện nay và Nhị điện hạ đang tranh đoạt hoàng vị, hai người đều muốn đưa đối phương vào chỗ chết,trên thực tế, ta và người giống nhau, đều chỉ là ngoại nhân, chúng tachỉ là chọn bên nào đối với chúng ta có lợi hơn để trợ giúp mà thôi.” Tô Tố Tố lãnh đạm nói. “Ta giúp đỡ Nhị điện hạ, bởi vì hắn có thể mang lại cho ta lợi ích lớn nhất, mà hiện giờ Diệp công tử đã bất mãn đối vớiThái tử, tự nhiên là có thể cùng chúng ta tiến hành hợp tác.”

nl.“Hợp tác cũng chẳng có lợi gì với ta, không hợp tác cũng đâu có sao.” Diệp Vô Ưu uể oải nói. “Không cùng bọn nàng hợp tác, ta cũng có biệnpháp đối phó với tên gia hỏa Tuyết Minh Cương đó, đương nhiên, khi nàođối phó hắn thì chưa xác định!”.kien

“Diệp công tử! Hợp tác đối với người tự nhiên cũng có lợi ích chứ.” TôTố Tố hơi mỉm cười. “Ta lúc trước đã nói qua, muốn Tố Tố nguyện ý dânghiến, tịnh không phải là việc khó, chỉ cần Diệp công tử có khả năng biểu hiện ra đủ thành ý là được, mà bây giờ chỉ cần Diệp công tử nguyện ýcùng chúng ta hợp tác, thay chúng ta thu dọn Tuyết Minh Cương, vậy Tố Tố tự nhiên sẽ cho Diệp Công Tử cơ hội chiếm được Tố Tố.”

“Chỉ là cơ hội thôi sao!” Diệp Vô Ưu tỏ ra không sao bằng lòng được.“Nói cho Tô đại mỹ nhân biết, ta giúp nàng giết người mà lấy không đượcmột nửa điểm lợi ích thật sự, cái này cũng quá thua lỗ a?”

”Diệp công tử, người tịnh không phải vì ta giết người, người chính là vì bản thân.” Tô Tố Tố cười nhẹ. “Đương nhiên, chúng ta vẫn sẽ ghi nhớDiệp công tử giúp đỡ chúng ta, mà ta tin tưởng, Nhị điện hạ cũng sẽtưởng thưởng cho Diệp công tử đầy đủ.”

“Đối với tưởng thưởng của Tuyết Minh Văn, ta không có cao hứng gì, trừphi hắn có thể mang Tô đại mỹ nhân nàng làm phần thưởng. Chỉ đáng tiếc,ta biết là hắn làm không nổi.” Diệp Vô Ưu uể oải nói: “Không biết nhưthế này có được không, Tô đại mỹ nhân, nếu nàng có thể đáp ứng ta mộtyêu cầu, ta liền đồng ý đi gặp Tuyết Minh Văn.”

“Yêu cầu gì?” Tô Tố Tố không biết làm sao đành hỏi.

“Rất đơn giản, ta đây cũng không cần cầu xin Tô đại mỹ nhân nàng nguyện ý hiến dâng, chỉ cần cho ta có được tám đồng thai mỹ nữ bên cạnh nàng làđược.” Diệp Vô Ưu cười hì hì nói.

Tô Tố Tố sắc mặt hơi thay đổi. Nàng cuối cùng đã hiểu, tên sắc lang nàylại dán mắt lên tám tỷ muội mà nàng coi trọng nhất, bất quá, nghĩ quamột chút cũng bình thường. Tám tuyệt sắc mỹ nữ giống nhau như đúc, đốivới bất kỳ nam nhân nào, đều là một loại cám dỗ chết người.

“Diệp công tư, bọn họ mặc dù đều là tỷ muội của ta, nhưng trên thực tế,ta cũng không thể đối với bọn họ đề xuất yêu cầu quá mức.” Tô Tố Tố cânnhắc, có chút khó xử nói. “Bởi vì, ta nhiều nhất chỉ dành cho Diệp côngtử cơ hội kết bạn với bọn họ, trừ việc này ra, không thể cho Diệp côngtử bất cứ sự giúp đỡ nào khác.”

“Không sao cả, như vậy là đủ rồi.” Diệp Vô Ưu hài lòng nói. “Tô đại mỹnhân, vậy bây giờ đi thôi, ta với nàng đi gặp Tuyết Minh Văn, xem hắnmuốn nói gì với ta!”

Tô Tố Tố cuối cùng cũng thở phào một hơi. Nàng vẫn thật sự lo lắng DiệpVô Ưu thừa cơ đòi giá trên trời, đề ra loại yêu cầu phi lý, đến khi đó,nàng chỉ sợ là đáp ứng cũng không được, không đáp ứng cũng không xong,vậy thì thật phiền toái.

Có điều nàng thế nào cũng không ngờ được Diệp Vô Ưu theo nàng mặc cả trả giá, nhưng trên thực tế, chẳng qua là để giảm bớt cảnh giác ở nàng màthôi. Mục đích chính của gã, căn bản không phải muốn Tô Tố Tố đáp ứngyêu cầu đó của hắn. Cho dù gã cuối cùng vẫn muốn chiếm được tám đồngthai mỹ nữ đó, nhưng lại dự định hạ thủ theo con đường khác.

o0o

“Diệp công tử, chúng ta lại được gặp nhau.” Khi nhìn thấy Diệp Vô Ưu,Tuyết Minh Văn vẫn rất khách khí, chỉ tiếc là, Diệp Vô Ưu lại chẳng hềcó chút khách khí nào với hắn.

“Đúng vậy, lại gặp mặt! Chà! Cũng muộn rồi và ta cũng đã mệt, mọi ngườiđừng nói vòng vo nữa, nói thẳng vào chủ đề đi.” Diệp Vô Ưu mệt mỏi nói:“Nhị điện hạ, ngài muốn tự thân gặp ta là có chuyện gì?

“Diệp công tử, nghe Tô tiên tử nói, người đối với Thái tử có chút bấtmãn?” Tuyết Minh Văn hơi trầm ngâm, vừa quan sát nét mặt của Diệp Vô Ưu, vừa hỏi.

”Tô đại mỹ nhân đều đã nói qua một lần, ngài lại hà tất phải hỏi nữa?”Diệp Vô Ưu tỏ ra không nhẫn nại. “Các người nếu như không tin ta, thìkhông phải đến tìm ta. Ta mới vừa nói qua với Tô đại mỹ nhân, cùng cácngười hợp tác hay không, với ta đều không có quan hệ gì!”

“Diệp công tử, có lẽ ta hơi cẩn thận một chút, bất quá, vì việc này rấttrọng đại, ta không thể không thận trọng.” Tuyết Minh Văn hơi mỉm cười.Hắn mặc dù nói là sự việc này, lại thủy chung không nói rõ ràng là sựtình gì, nguyên nhân đơn giản là mấy từ ám sát Tuyết Minh Cương hắnkhông thể nói thẳng ra, chỉ cần mọi người trong lòng minh bạch là được.

“Được, ta biết để người tin tưởng thì có chút khó khăn, nếu không thìnhư thế này đi, ta nói cho người một chuyện, sau đó chắc chắn là ngườisẽ tin.” Diệp Vô Ưu nghĩ ngợi, nhìn nhìn Tô Tố Tố, hướng tới Tuyết Minh Văn vẫy tay: “Hêy, người qua đây kề tai, ta nói nhỏ cho mà nghe!”

“Cái này…” Tuyết Minh Văn hơi ngẩn ra, nhìn Tô Tố Tố, rồi lại nhìn Diệp Vô Ưu, cuối cùng gật đầu: “Được!”

Mặc dù trong lòng có chút lo ngại, nhưng vì có Tô Tố Tố ở bên cạnh, hắnkhông cho rằng Diệp Vô Ưu có thể giở được trò gì. Như hắn thấy, Diện VôƯu sở dĩ muốn bảo hắn đến kề tai, chắc chuyện này bất tiện để Tô Tố Tốnghe thấy mà thôi.

Không chỉ là hắn không hoài nghi, ngay cả Tô Tô Tô cũng không có chútnghi ngờ. Thế là, dưới ánh mắt chăm chút của nàng, Tuyết Minh Văn đi đến bên cạnh Diệp Vô Ưu, sau đó, Diệp Vô Ưu hơi nghiêng người qua, kề vàotai.

“Nhị điện hạ, ta nói cho người biết…” Diệp Vô Ưu từ từ nói, lòng bàn tay trong nháy mắt đã ngưng tụ toàn bộ sức lực, đột nhiên vỗ vào đầu hắn:“Ngươi là một thằng ngốc!”

“Ách…” Một tiếng kêu thảm ngắn ngủi vang lên, khi Tô Tố Tố có phản ứngthì đã quá trễ. Đầu Tuyết Minh Văn, thiếu chút nữa bị Diệp Vô Ưu đập vỡnát, hắn yếu ớt ngã từ từ xuống đất, hiển nhiên là đã sống không nổirồi.

“Diệp Vô Ưu, ngươi…” Tô Tố Tố phẫn nộ tím mặt, thình lình một chưởng vỗ về phía Diệp Vô Ưu.

nl.Diệp Vô Ưu tả thủ khua lên, vòng tay bắn ra mấy đạo quang mang, ở bên cạnh hắn hình thành một vừng sáng che phủ, đồng thời, gã nhanh chóngkêu lên: “Tô đại mỹ nhân, Tuyết Minh Văn đã chết rồi, nàng dù giết ta,hắn cũng không thể sống lại, nàng hãy suy nghĩ một chút, hợp tác với tađi, ta bảo đảm làm Tố Y môn của nàng đạt được lợi ích như ban đầu TuyếtMinh Văn nhận lời với nàng!”.kien

Nói xong câu này, Diệp Vô Ưu liền rất nhanh tránh về phía cửa. Mộtchưởng của Tô Tố Tố kích trúng vòng sáng che phủ bên cạnh hắn, đánh vỡquang tráo, nhưng tịnh không làm tổn thương đến Diệp Vô Ưu.

“Tô đại mỹ nhân, nàng giải quyết tốt hậu quả đi, ta đi trước đây, nghĩkỹ thì đến tìm ta!” Thanh âm Diệp Vô Ưu từ xa xa truyền lại, Tô Tố Tốvốn muốn đuổi theo, nhưng sau đó không biết lại nghĩ đến cái gì, bỏkhông truy kích nữa, gương mặt thanh tú mĩ lệ, lại trở nên khó coi lạthường.

o0o

“Thành công thật quá dễ dàng, đúng là một chút thách thức cũng khôngcó.” Trở về phòng, Diệp Vô Ưu tự lẩm bẩm một mình, sau đó liền nhanhchóng cởi ngoại y, chui vào trong chăn, tiện tay ôm lấy thân thể mềm mại vẫn xích lõa của Lãnh Tâm Âm.

“Ngươi mới vừa đi đâu vậy?” Giọng nói Lãnh Tâm Âm vang lên, không biết là từ lúc nào, nàng đã tỉnh lại.

“Sư phụ lão bà, nàng tỉnh rồi à?” Diệp Vô Ưu tỏ ra có chút cao hứng: “Ta nói cho nàng biết, ta vừa mới giúp nàng làm xong một đại sự, nàng maunói sao mà báo đáp ta đây!”

“Ngươi vẫn còn muốn ta báo đáp ngươi thế nào?” Lãnh Tâm Âm hừ một tiếng, không chút hảo khí nói: “Còn nữa, ngươi có thể giúp ta làm đại sự gì?Ngươi không mang cho ta thêm phiền phức thì đã là tốt rồi!”

“Sư phụ lão bà, ta lần này thật sự là đã giúp nàng làm một đại sự. Tagiúp nàng giết chết cái tên gia hỏa Tuyết Minh Văn đó rồi!” Diệp Vô Ưucười hì hì, song thủ bao lấy ngọc nhũ đàn tính kinh người của Lãnh TâmÂm, nhẹ nhàng nhào nặn: “Thế nào? Đây là đại sự chứ!”

“Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?” Lãnh Tâm Âm vẫn không có hảo khínói: “Ngươi dù muốn bịa chuyện cũng phải đổi kiểu đi? Kiểu nói láo nàycăn bản không thể có người tin, ngươi còn nói ra được sao?”

“Ta không bịa chuyện!” Diệp Vô Ưu có chút buồn bực, hắn rõ ràng là nóithực, sao nàng lại không chịu tin chứ? Để trả thù, hắn vò mạnh hai cáivào trên ngọc nhũ cao vút đó của nàng: “Sư phụ lão bà, nàng nếu nhưkhông tin, bây giờ cùng ta đi xem rõ, thi thể của Tuyết Minh Văn vẫn ởtrong phòng hắn!”

Lãnh Tâm Âm hơi ngẩn ra, nàng cuộn người lại, đôi mắt xinh đẹp trừng lên nhìn Diệp Vô Ưu, rất lâu sau, nàng mới có chút hoài nghi, hỏi: “Ngươinói nghiêm túc chứ?”

“Ta lừa nàng làm cái gì!” Diệp Vô Ưu tức tối nói: “Không phải là nàngnói muốn giết chết Tuyết Minh Văn sao? Ta liền giúp nàng giết hắn, kếtquả là nàng vẫn không thấy cảm kích, sớm biết vậy ta đã không giết hắn!

“Vậy ta với ngươi nói xem, ngươi cuối cùng giết hắn thế nào?” Lãnh Tâm Âm vẫn là có chút không tin tưởng.

“Không muốn nói. Nàng không tin thì thôi!” Diệp Vô Ưu hừ một tiếng.

“Ngươi không nói, ta sao tin được? Tuyết Minh Văn dù tu vi không ra sao, nhưng bên cạnh hắn còn có Tô Tố Tố, ngươi căn bản không phải là đối thủ của Tô Tố Tố, ngươi bảo ta sao mà tin ngươi có thể giết chết TuyếtMinh Văn?” Lãnh Tâm Âm hơi bực mình nói: “Ngưoi nếu nói là Hoa Vân Lagiúp ngươi giết, ta còn dễ tin một chút!”