Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 311: Tiểu Hắc Tuyết



Nhặt lên thanh dao phay nhìn qua có vẻ rỉ sét loang lổ, đơn giản tự nhiên từ trên mặt đất, Phòng trưởng lão nhét nó vào tay Chân Tiểu Tiểu, có phần chờ mong khẽ quát một tiếng.

“Truyền linh khí của ngươi sang nó!”

Chân Tiểu Tiểu thấy biểu tình của vị trưởng lão đại nhân hơi ngưng trọng, không dám nhiều lời, lập tức điều động linh khí trong đan điền.

Ở khoảnh khắc nàng thúc dục pháp bảo, trên thân đao đột nhiên tuôn ra một tầng vảy thú màu đỏ vàng, chẳng qua một màn mộng ảo và kỳ dị ấy chỉ xuất hiện giây lát, dao phay trong tay Chân Tiểu Tiểu … đã biến mất!

Oa!

Hai mắt Chân Tiểu Tiểu tức khắc trợn to như chuông đồng!

Mặc dù không nhìn thấy, nhưng sức nặng trên tay còn rất rõ ràng, vẫn có thể cảm nhận được sự hưng phấn và run rẩy của thanh dao phay.

Tựa như……

Tựa như thuật Ẩn Thân của Tiểu Thấu Minh!

Phòng trưởng lão cũng sửng sốt, lúc truyền âm Tông chủ đại nhân có nhắc về sự đặc thù của đao này, bình thường trông có phần rách nát, song nếu được khí chủ quán chú linh khí vào, nó sẽ bộc lộ sự siêu việt.

Tuy nhiên, hắn trăm triệu không ngờ tới!

Thanh đao lộ ra vảy thú rồi … còn có thể tiềm ảnh!

Rất ít nghe nói pháp bảo công kích nào có loại năng lực đặc thù như vậy, hơn nữa nó vốn đã gia tăng uy lực của thuật pháp hệ hoả lên rất cao……

Mẹ nó!



Ngụy linh bảo!

Trong pháp khí đỉnh cực, vì sở hữu năng lực đặc thù mà có thể so với vũ khí linh bảo của tu sĩ Đệ nhị bước!

Tạo nghệ cao nhất cả đời Tông chủ đại nhân lại là thanh đao này!

Trái tim kinh hoàng, giây phút hiện tại, rốt cuộc Phòng trưởng lão cũng hiểu rõ, vì sao Tông chủ nói đặc biệt chế tạo nó cho Chân Tiểu Tiểu.

Bởi tu vi nàng yếu kém, mặt ngoài nhìn qua nàng có vẻ tầm thường không khác chiếc dao phay thô kệch mấy, nhưng tiếp xúc lâu sẽ kinh ngạc phát hiện, nàng chẳng những có dung mạo mỹ lệ như vảy lửa rực rỡ trên thân đao, mà tâm tính còn như thủy tinh, trong sáng chí thuần.

“Lấy cái tên, cho nó đi.” Ánh mắt Phòng trưởng lão trở nên xa xăm.

Vốn dĩ đặt tên là trách nhiệm của người đúc khí, có điều Tông chủ lão nhân gia dứt khoát giao luôn phần vinh quang đó vào tay Chân Tiểu Tiểu.

Tên?

Chân Tiểu Tiểu nhất thời ngẩn ra, trong đầu theo bản năng hiện ra bóng dáng lão nhân hắc y tĩnh tọa trên đỉnh núi.

Ý cuồng của hắn, đao pháp của hắn, cô đơn của hắn.

“Hắc Tuyết.”

Chân Tiểu Tiểu vuốt ve thân đao, yêu thích không buông tay. Tuy rằng không có hai thanh đã nói tốt lúc trước, song có thể cảm giác được tinh hồn mãnh liệt của người đúc khí trên dao phay!

Hiện tại Luyện Hỏa lão gia tử cũng không tới đưa đao, nói vậy vì rèn pháp bảo, lão nhân gia hắn … trả giá cực lớn.

“Không tồi … Không phải cái tên quá tùy tiện.”

Phòng trưởng lão vuốt vuốt râu, miễn cưỡng tán đồng



Khi không rót linh khí vào, thân đao là màu đen, khi phóng thích uy năng, thân đao lại sáng trong tựa băng tuyết. Nếu nó không là một con dao phay … thì nhất định sẽ trở thành pháp khí có tiếng tăm vang dội nhất trên đại địa Đông Linh.

“Đây, ta có chút đồ vật đưa cho Luyện Hỏa gia gia, chưa kịp tinh chế, mong rằng Phòng trưởng lão không ghét bỏ.”

Sột sột soạt soạt, Chân Tiểu Tiểu lấy ra mấy cây Nhân Sâm phẩm chất tốt, và một cây Ngũ Uẩn Phượng Nhãn duy nhất mình có từ lòng ngực.

Tất cả Khất Nguyên Đan trong tay lúc trước đều đưa cho Xư Lí Thần Quang rồi, huống chi đối với cường giả Nửa bước Kết đan như Tông chủ Luyện Hỏa, Khất Nguyên Đan cũng chỉ là cải trắng.

Mà Ngũ Uẩn Phượng Nhãn thì khác, đó chính là linh thảo chế tác thần dược cho Khai quang cảnh, là dược liệu chính luyện chế Phượng Nguyên Đan, dược tính ôn hòa bổ dưỡng, giá trị luôn được xào cao đến đáng sợ ở chợ đen.

“Kia … Ngươi……”

Khoảnh khắc cây Ngũ Uẩn Phượng Nhãn xuất hiện, đôi mắt Phòng trưởng lão trừng thẳng!

Linh diệp bực này, căn bản không có khả năng nằm trong tay tu sĩ bình thường!

“Phòng tiền bối, Cự Thần Tông các ngươi cần Thông Thiên Thần Nhãn là vì một ít mục đích không thể cho ai hay, Chân Tiểu Tiểu ta thời trẻ có chút cơ duyên, cũng không tiện bị người ngoài biết được … Chúng ta là bằng hữu, đúng không?”

Chân Tiểu Tiểu thật cẩn thận lên tiếng.

“Đúng! Bạn tốt, cả đời!”

Vẻ mặt nghiêm túc, Phòng trưởng lão tiến lên một bước nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của Chân Tiểu Tiểu.

_NL_

Ngay cả dao phay … cũng không trốn được vận rủi bị Tiểu Tiểu lấy chữ "Tiểu" làm tên~