Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 280: Ngươi Là Khinh Thường Cự Thần Tông Ta?



Ở trong mắt Chân Tiểu Tiểu, người tới có một mái tóc dài xám đen, đuôi tóc hơi hơi cuộn lại, vài sợi tóc rối bướng bỉnh tránh thoát cột tóc xoã ra ngoài, dừng trên trán và hai bên thái dương. Xương mày cao cao, mày rậm rõ nét, cho nên hốc mắt có vẻ sâu hơn người khác rất nhiều.

Con ngươi là màu hổ phách, dưới ánh nắng chiếu nghiêng nghiêng thậm chí còn lây nhiễm chút sắc vàng, tôn lên làn da trắng nõn, đẹp đến mức người khác không thể dời mắt.

Hắn cao ngang tầm Tiểu Chúc Chúc, dáng người lộ rõ đường nét dưới lớp y phục, chỉ lẳng lặng đứng nơi đó mà như một con báo săn tùy thời sẽ bộc phát lực lượng vô hạn ẩn giấu trong cơ thể.

Đây là người đệ tử Luyện Hỏa lão nhân mới thu nhận, Lý Thần Quang?

Khó trách dọc theo đường đi, các đệ tử Cự Thần Tông đều khen không dứt miệng vị truyền nhân của chủ mạch này.

Chân Tiểu Tiểu mỉm cười gật gật đầu với Xư Lí Thần Quang.

Đồng thời âm thầm cảm thán, được hun đúc bởi dung nhan anh tuấn của Tiểu Chúc Chúc, mình quả thực đã rèn luyện ra định lực phi phàm, nhìn thấy một nam tử anh tuấn như thế lại không hề thất thần.

Ngươi?

Đột nhiên không kịp phòng bị, thiên lôi bổ thẳng xuống đỉnh đầu.

Nụ cười dào dạt nhiệt tình trên mặt Xư Lí Thần Quang thiếu chút nữa nát vụn trong gió.

Ngươi chính là vị khách quý tuyệt không thể đắc tội, phải cung lên như Bồ Tát sống theo lời dặn của sư tôn?

Toàn bộ thế giới dường như đều hỗn loạn, trước mắt Xư Lí Thần Quang tối đen, kinh ngạc nhìn trái nhìn phải.

Thẳng đến khi phát hiện tất cả trưởng lão Cự Thần Tông đều gật đầu mỉm cười với mình, mới không thể không tiếp thu cái sự thật tàn khốc này!



Thiên lôi cuồn cuộn nha!

Nàng, một tiểu nha đầu chưa đủ lông đủ cánh, thế nhưng đã lăn tới chức trưởng lão, ngang nhiên hô mưa gọi gió trong các đại tông môn rồi!

Tức điên!

Nếu không phải cố kỵ sứ mệnh quan trọng trên thân, Xư Lí Thần Quang thật muốn xông lên hung hăng dí chết cọng đậu giá trước mắt kia dưới đất!

“Sư … Sư tôn mệnh ta, dẫn Chân … trưởng lão đi Khê Cốc Các trước Tiểu Động Thiên ở tạm, thỉnh hai vị … đi đi đi, đi theo ta.”

Áp chế hương máu tanh nồng đang kích động trong lồng ngực, Xư Lí Thần Quang nỗ lực duy trì nụ cười mỉm trên gương mặt.

Đáy lòng lại suy nghĩ làm thế nào để dưới tình huống không một ai biết, có thể thoải mái giáo huấn nàng một trận, phát tiết sự phẫn nộ tích tụ trong lòng.

“Việc này chậm một chút, lão phu còn có chuyện muốn nói.”

Phòng trưởng lão đột nhiên cắt ngang lời Xư Lí Thần Quang, cười cười lấy ra giấy bút từ tay áo, đặt trước mặt Chân Tiểu Tiểu.

“Tiểu hữu, nghi thức hiến tế cần tài liệu gì, trước dặn dò lão phu, lão phu sẽ đi chuẩn bị.”

Đây quả thật là việc quan trọng bậc nhất, không được qua loa.

Chân Tiểu Tiểu nhíu mày ngẫm lại.



Tài liệu luyện chế độc đan không đứng đắn kia, trong tay mình đều có, chỉ duy độc một bình Tử Hồng Thánh Thủy lấy từ Phục Hổ Đường đã bị tiêu hao hết.

Cho nên nàng liếm liếm ngòi bút, viết lung tung lên giấy hơn ba mươi vật thường thấy, rồi viết thêm Tử Hồng Thánh Thủy lẫn vào đó.

Nhận tờ giấy Chân Tiểu Tiểu đưa, trên mặt Phòng Đại trưởng lão tràn đầy ý cười, cũng không lập tức thu nó vào lòng ngực mà mở ra cẩn thận đánh giá.

Mới liếc mắt nhìn một cái, biểu tình của lão nhân gia hắn nhất thời trở nên phẫn nộ!

“Tiểu hữu, ngươi có phải khinh thường Cự Thần Tông ta hay không?” Rít gào một tiếng.

Vốn dĩ đoàn người đang hoà thuận vui vẻ, các trưởng lão đột nhiên nghe thấy thanh âm cao tám độ của Phòng trưởng lão, đồng loạt dừng ánh mắt trên người hai người.

“Làm sao vậy?”

Chân Tiểu Tiểu bị quát tới mồ hôi tuôn đầy đầu, còn tưởng rằng mình viết loạn phương thuốc, bị Phòng trưởng lão nhìn ra sơ hở gì?

Mọi người đều treo biểu tình kinh ngạc, thậm chí có người không rõ nguyên do, tốt bụng tiến lên kéo kéo tay áo của Phòng trưởng lão, chỉ có Xư Lí Thần Quang sau khi hơi hơi sững sờ thì lập tức cười lạnh trong lòng.

Ha ha ha ha!

Cọng đậu giá, ngươi mới đến Cự Thần Tông ta đã động tới nghịch lân của Phòng trưởng lão, lão nhân hắn nhưng táo bạo cực đâu, ngươi từ khách quý trở thành tù nhân, mặc cho ta đắn đo đi!

_NL_

Cọng đậu giá phẫn nộ dựng thẳng ngực!