Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê

Chương 155: Diệp Hồng



Nhóm Khúc Mịch rời khỏi văn phòng chủ tịch thì thấy có một cô gái xinh đẹp đi tới.

Thấy bọn họ, cô ấy nhìn nhìn mấy cái rồi mới vào văn phòng của Kim Hâm.

"Mỹ nữ à, cô gái khi nãy vào văn phòng chủ tịch là ai vậy?" Mạnh Triết kéo một cô gái cột tóc đuôi ngựa lại hỏi.

Được soái ca gọi là mỹ nữ, còn bị dồn vào góc tường, sao có cảm giác giống trong phim truyền hình vậy?

"Cô ấy là trợ lý giám đốc bộ phận tiêu thụ Diệp Hồng, cũng là con dâu của chủ tịch." Cô gái đỏ mặt, lúc trả lời không dám nhìn thẳng Mạnh Triết.

"Diệp Hồng?"

Không ngờ vợ của Kim Thành lại xinh đẹp như vậy, thậm chí không hề có khí chất của phụ nữ bôn ba trên thương trường, thay vào đó là nét yếu đuối mềm mại khiến đàn ông phải xiêu lòng.

Mạnh Triết đã xem ảnh của Kim Thành, vẻ ngoài bình thường, đôi mắt không có tiêu cự, vừa nhìn là biết không phải người thong minh. Thời buổi này con gái ai cũng ham làm giàu, tiêu chuẩn tìm bạn đời bắt buộc phải có một chữ: Tiền!

Mạnh Triết cảm thán: "Cải trắng lại phải gả cho heo."

"Mọi người ai cũng nói vậy..." Cô gái nói được một nửa vội dừng lại.

Thấy cô ấy như vậy Mạnh Triết bật cười: "Cô đúng là thẳng thắn đáng yêu đấy. Sắp đến giờ nghỉ trưa rồi, không biết tôi có vinh hạnh mời cô ly nước không? Đối diện có quán cơm Tây trang trí lãng mạn lắm."

Không biết là vì Mạnh Triết tuấn tú hay do cậu đi theo Sử Phượng Yến, còn bước ra từ văn phòng chủ tịch, cô gái chần chờ mấy giây rồi gật đầu.

Nhóm Khúc Mịch về đội hình sự trước, buổi chiều Mạnh Triết mới về.

"Đội trưởng Khúc, thanh toán tiền cơm giúp em với ạ." Mạnh Triết đưa Khúc Mịch hóa đơn bữa cơm.

"Cậu đi tán gái mang hóa đơn về đội làm gì?" Lục Li vỗ vai Mạnh Triết, "Nói đi, tra ra manh mối gì rồi? Bữa cơm này hơn 200 tệ, không rẻ đâu!"



"Xuất thân của Diệp Hồng bần hàn, sáu năm trước tốt nghiệp một trường đại học tầm trung đến Kim thị làm lễ tân, sau này cô ta nhìn trúng Kim Chí Thanh. Lúc đầu Kim Hâm không đồng ý, nhưng một năm sau cô ta có thai, Kim Hâm mới đồng ý cho cô ta vào cửa. Diệp Hồng sinh được đích tôn cho nhà họ Kim, địa vị mới được củng cố một chút, gia đình của cô toa cũng nhờ vậy mà một bước lên mây, mẹ cô ta được đưa ra nước ngoài làm phẫu thuật tim, em trai thì đi du học Nhật Bản, hiện giờ cô ta là phó giám đốc của bộ phận tiêu thị, mọi người đều đang đồn chức giám đốc chi nhanh công ty sẽ thuộc về cô ta."

"Tài năng không bằng gả vào đúng nhà!" Lưu Tuấn cảm thán.

"Nhưng làm con dâu hào môn không dễ đâu." Mạnh Triết nói tiếp, "Bố chồng tuy xuất thân bần hàn, chồng cũng không có bản lĩnh nhưng ai cũng muốn kết thân với phú nhị đại. Mẹ chồng thì là người thô tục, quan hệ với con riêng không tốt, đương nhiên cũng không ưa gì cô con dâu này. Hơn nữa tình yêu chỉ là phản ứng hóa học, tới nhanh đi cũng nhanh. Rất nhanh Kim Chí Thành đã chán cô ta, tình cảm của hai người cũng có vấn đề, may mà sự nghiệp của cô ta phát triển, còn có con trai nên cả hai mới không ly hôn."

"Cô gái kia trông có vẻ chỉ là người mới, sao cô ấy biết được việc này?" Mọi người nghi ngờ.

"Tiểu Vương từng thấy vết bầm trên cổ tay Diệp Hồng, khi đó Diệp Hồng đeo vòng ngọc để che, lúc vào toilet rửa tay bất cẩn bị lộ. Hơn nữa Tiểu Vương còn nghe Diệp Hồng cãi nhau trong điện thoại, nghe qua thì đầu bên kia là chồng cô ta. Diệp Hồng vừa nói chuyện điện thoại vừa khóc, còn than con mình đáng thương. Tiểu Vương biết sự việc nghiêm trọng nên không dám kể với ai."

Vương Tịnh nghe xong không khỏi cảm thán, con gái thích nhất là tám chuyện, nhưng cô sợ bị Khúc Mịch phê bình nên đành phải giữ im lặng. Sau vụ việc bị nhốt trong xe lần trước, cô theo bản năng duy trì khoảng cách với Khúc Mịch. Nam thần tốt nhất vẫn chỉ nên nhìn từ xa, nhất là nhân vật hỉ nộ ái ố không biểu hiện ra mặt, chỉ số IQ cao đến mức không thể lý giải.

"Đội trưởng Khúc, đã liên lạc với trung tâm Toronto, bọn họ không chịu tiết lộ thân phận bệnh nhân, tôi phải giới thiệu mình là cảnh sát, muốn điều tra một vụ án mạng, thái độ của họ mới tốt hơn một chút. Có điều họ nói đây là đạo đức nghề nghiệp, nhất quyết không chịu tiết lộ. Tôi chỉ đành đổi cách khác đột nhập trang web cục bộ của họ, lấy được bệnh án của Kim Chí Thành." Cố Thành quả nhiên là cao thủ IT, xâm nhập server nước ngoài cũng dễ như trở bàn tay.

"Làm vậy ổn không? Việc này rất lớn, xảy ra vấn đề gì cấp trên cũng không bảo vệ cậu nổi đâu." Lục Li lo lắng.

"Không ai điều tra được IP của tôi đâu, hơn nữa lấy bệnh án khác với đụng vào vấn đề quân sự, chỉ cần không phá hỏng thì sẽ không có ai chú ý. Có điều bên phía xuất nhập cảnh không có thông tin của Kim Chí Thành, có khả năng hắn dùng máy bay tư nhân nên không thể xác định thời gian xuất cảnh cụ thể."

"Ừ." Khúc Mịch gật đầu, quay sang hỏi Lục Li, "Vụ án Lý Đại Niên cậu thấy thế nào?"

"Đêm Lý Đại Niên mất tích có bốn người khả nghi, bao gồm lão Quách, Kim Hâm, Kim Chí Thành và Sử Phượng Yến. Trước mắt Kim Hâm và lão Quách đã tiếp nhận điều tra, tạm thời vẫn chưa có manh mỗi hữu dụng. Nếu vì tiền thưởng chia không đều thì người chết không nên chỉ có mỗi Lý Đại Niên. Hơn nữa tôi cảm thấy việc không có ai nhận 1.000.000 tệ kia có vấn đề. Nếu hung thủ vì tiền tài thì sao lại xảy ra tình huống này? Kim Chí Thành đang ở nước ngoài, tôi nghĩ nên đi gặp Sử Phượng Yến để hỏi thăm việc năm đó trước."

Khúc Mịch gật đầu tán đồng: "Cậu, Mạnh Triết và Lưu Tuấn theo tôi đến nhà họ Kim, những người khác có thể tan làm."

Nhà họ Kim ở khu biệt thự gần trung tâm thành phố, bảo vệ gác cổng thấy thẻ cảnh sát mới cho qua.

Bọn họ lái xe trong khu mấy phút mới tìm được biệt thự của Kim Hâm.