Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 69



Chap 69:

Những ngày tết sắp đến , không khí thành phố nhộn nhịp hẳng , còn tôi đang chạy sang nhà nàng để đón nàng về dinh á nhầm đón nàng về nhà chơi tết. Tới cổng , tôi bấm chuông thì nàng đã lẹt xẹt bước ra, nàng mặc một bộ váy liền màu hồng nhạt mềm mại nhã nhặn trên đầu đội chiếc mũ cói rộng vành trông sang trọng quý phái. Tôi đứng nhín quý cô đang từ từ tới véo vào hông,

- Ui da…. đau đau!

- Nhìn gì lắm thế, hihi cái mặt đần ra luôn kìa, đi thôi!

- Ủa mà không mang gì theo à, còn cô Vân đâu!

- Hihi em cho xe chở hành lý qua trước rồi, còn cô Vân thì về quê thăm nhà, thôi mình đi thôi.

Tôi leo lên xe đạp cung kính mời quý cô lên xe, rồi chạy về nhà. Về tới nhà đã thấy xe của bác Minh đã ở đó, bác chuyển đồ của nàng lên phòng Trinh, vì nhà tôi đâu có rộng rãi như nhà mấy vị tiểu thư đây mà chứa đủ hề hề, tôi lon ton chạy tới phụ bác ấy đưa đồ vào phòng. Đến giờ cơm, tôi xuống bếp đã thấy mẹ đang ngồi nhìn ba người con gái trổ tài nấu nướng, bên cạnh là ông anh trai quý hóa đang thòm thèm nhỏ dãi nhìn họ.

- E hèm, anh hai ơi lấy cho em cái thau với, nước chảy hết rồi kìa!

- Trong nhà vệ sinh đó tự mà lấy, tao đâu phải o… oo…, mợ mầy chọc tao hả!

Cơm nước chưa đâu vào đâu đã ăn mấy cái cùi bánh mì của ông anh đau muốn chết. Ăn đòn xong cũng là lúc món ăn đã đầy đủ trên bàn, cả nhà tôi cùng ba người con gái bắt đầu dùng bữa, cảm giác sum vầy gia đình vào ngày tết thật vui vẻ biết bao. Đang chén anh chén chú với bố cùng ông anh trời đánh,

- T sang mời L qua đây dùng bữa đi, từ khi chuyển qua đây L cứ sang đây chơi và phụ mẹ nhiều lắm, nên hôm nay mời con bé qua đây dùng bữa chung cho vui! Mẹ nói.

- Dạ vâng ạ!



Tôi đứng dậy quay lưng đi ra, cứ có cảm giác không ổn thế nào ấy, tôi cũng kệ chạy sang bên nhà đối diện bấm chuông. Đợi một lúc L mở cổng tôi liền nói

- Hề hề ăn cơm chưa! Tôi nói.

- Chưa đang định ăn nè hihi!

- Thôi tết nhất ăn một mình buồn sang đây dùng bữa với nhà T nhé.! Tôi nở nụ cười.

- Ừa vậy đợi mình xíu nha!

Tôi nhìn L một hồi, L mặc bộ đồ thun ở nhà cũng kín kẽ nên tôi lười đợi thế là tóm luôn cổ tay L kéo sang nhà tôi luôn, cũng vì lúc đó bụng đang đói meo, đợi thêm nữa có mà đói thấy ông bà luôn ấy. Sau khi vào nhà, mọi người trong nhà nở nụ cười mời L ngồi xuống dùng cơm, còn Trinh với nàng thì đăm chiêu nhìn theo hành động của L. Còn ông anh trai đang trợn tròn con mắt nhìn người con gái ấy bước ra từ căn nhà đồ sộ bên kia, đang há hốc mắt chữ O mồm chữ A, mẹ tôi cốc đầu ổng một cái thì ổng mới hết. Cũng may hôm nay bữa cơm diễn ra suôn sẻ, tôi ăn đến trương cả cái bụng luôn, đang dọn trái cây ra mẹ tôi nói

- Chiều nay thằng T ghé chợ hoa mua chậu cây về lảm cảnh ngày tết nha con.!

- Dạ con biết rồi.

- Dạ cho cháu theo/đi với T nha! Cả ba đồng thanh trừ Phương.

Thế là mẹ tôi đồng ý với lý do tiện dẫn bạn đi chơi luôn.

- Đi mua cây chứ đâu phải đi khoe gái của thằng con này đâu mẹ ơi! Tôi thầm nghĩ trong bụng chứ nói ra có mà nhốt ở nhà hết tết mất hề hề.

Tôi lên dọn dẹp lại phòng một chút thì cũng đến giờ chiều, tót vô làm vscn rồi thay bộ đồ siêu bảnh rồi tút cái tóc lên cho dựng đứng chút hề hề, xong xuôi tôi chạy xuống cầu thang đã thấy bốn mĩ nhân đang đợi. Tôi không biết bọn họ ra đường có gây tại nạn các kiểu cho mấy thanh niên xấu số nào không, chứ hiện tại nạn nhân đầu tiên là tôi chứ chả ai khác, mãi ngắm mà chân bước hụt cầu thang thế là té lộn cổ xuống. Tôi cố ôm cái eo đứng ưỡn ẹo cho đỡ rồi quay qua cười xuề xòa cho đỡ ngượng hề hề. Hôm nay, cả năm người bọn tôi đi xe của nhà L, chiếc Mercedes 7 chỗ màu đen sang trọng, xe đưa bọn tôi đến gần nhà bảo tàng tỉnh, ở đây người dân đi mua hoa tấp nập, những cây hoa đủ màu sắc rực rỡ ngập tràn khắp nơi. Tôi cùng bốn người con gái bước xuống xe, tôi bước xuống thì chả có ma nào đoái hoài, đến khi bọn họ xuống là bao cặp mắt từ các thanh niên cho tới mấy người bán hàng xung quay nhìn vào. Đời là thế mà trai có đẹp thì phải cỡ như mấy thanh niên Hàn quốc ấy mới được, chứ không có thì ma nào thèm nhìn T.T. Sau khi bước xuống ổn định tôi đưa họ đi sâu vào bên trong chợ đã ngã những tia nắng cuối ngày, nói thật chứ tết là mùa xuân mà sao tôi thấy nó chả khác gì mùa đông ấy, lạnh teo hột mít luôn. Đang đi trước ba nàng ngắm mấy chậu hoa thì vừa đến chỗ bán mấy cây quất,



- Em ơi quất chị đi, quất chị đi nè em, quất ngon, quất to có tất, quất chị đi em ơi!

- Dạ, cái gì cô! Tôi lơ ngơ hỏi lại.

- Đây em quất chị vừa to vừa căng mọng sờ vào là đã tay lắm em, mua đi mua đi!

Phía sau bốn người con gái ấy nở nụ cười khúc khích lại nhìn vào thằng con trai tôi đang ngáo ngơ chả hiểu mô tê gì sấc. Tôi cũng chả hiểu gì đành lượn đi luôn chứ ở đó mà cứ quất này quất nọ thì có mà tổn hại tâm hồn trẻ thơ của tôi mất hề hề. Sau khi lượn lờ đủ kiểu tôi thấy mua bông thọ vẫn là tốt hơn, định bụng mua thì

-T ơi, chậu cây đào này đẹp quá T ơi mua nó đi! Trinh vẫy tay gọi tôi.

Tôi đảo bước sang cây đào chỗ của Trinh thì L kéo tay tôi sang bên cây mai.

- Cây đào không đẹp đâu mua cây mai mới đẹp nè , mua nó đi T.

Chưa kịp phản ứng gì thì tay lại bị kéo lại,

- Anh ơi mua cây đào đi! Nàng đưa ánh mắt long lanh nhìn tôi.

- Không mua cây mai đẹp hơn!

- Không cây đào!

Tôi há mồm há miệng nhìn hai tay bị kéo qua kéo lại, cái cảnh tượng Hàn sến súa gì thế này trời, tôi nhìn xung quanh với bao ánh mắt đang đưa về phía chúng tôi, tôi lúc đó chỉ muốn chui vào lỗ cống nào mà trốn chứ ngại gần chết mất. Một lúc giằng co giữa những người con gái xinh đẹp thì bây giờ trên chiếc xe bán tải của nàng gọi tới đã có hẳn 4 chậu cây hiện hữu, Tôi đưa ánh mắt đầy thẫn thờ nhìn vào, dự định đi mua hai cây cùng loại bây giờ nó đã thành 4 cây đủ loại khác nhau mai, đào, quất, thọ @@.