Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 45



Chap 45:

Sau buổi biểu diễn giao lưu ấy, chúng tôi hẹn nhau tới nhà nàng quẩy thâu đêm, hiện tại tôi đang có mặt tại hồ bơi phía sau nhà nàng và đang bị lũ cờ hó nó dìm nước tý thì ngạt. Tôi lò dò bò lên bờ lấy một lon bia uống một ngụm cho sảng khoái.

- Trời thì lạnh mà cứ thích bơi hihi! Nàng đưa cho tôi cái khăn để lau.

- Hề hề vui mà! Tôi nói

- Đừng uống bia nữa, uống cái này cho ấm đã rồi mới được uống! Nàng nhẹ nhàng đưa cho tôi ly trà gừng nghi ngút khói

Tôi vui vẻ cầm lấy, uống một hơi hết sạch. Khoảng không gian yên lặng giữa hai người xuất hiện, đôi mắt vẫn nhìn ra lũ bạn đang đùa nghịch, lời bài hát trên khấu khấu lúc nãy lại hiện lên, tôi bất chợt mở miệng nói với nàng

- Bài hát lúc nãy trên sân khấu hay thật đó, nhưng bài ấy là tặng ai vậy! Tôi thẫn thờ hỏi nàng, có chút gì đó tò mò cùng cái gì đó khó chịu trong thâm tâm.

- Rồi sẽ có ngày T sẽ biết bài hát đó là tặng cho ai mà ngốc! nàng quay sang cười với tôi rồi đứng dậy đi vào trong.

Tôi vẫn ngồi đó nhìn lên bầu trời âm u lạnh lẽo kia rồi cứ thế một lon, hai lon, ba lon, tôi cố uống cho cái sự khó chịu khi cứ nghĩ lại câu nói của những người con gái đã hát bài đó và của thằng nào đó may mắn, chắc may mắn hơn tôi. Đêm đã khuya, đám bạn tôi người thì về người thì say lăn ra ngủ dưới phòng khách, tôi mơ màng, mắt nhắm mắt mở mò mẫm bước lên cầu thang, những bước đi loạng choạng đôi chút xém lăn quay xuống dưới. Tiếng cạch của cánh cửa phòng mở ra,

- Chà hôm nay phòng mình sao mà thơm thế hề hề ợ ợ! Tôi nhè nhè

- Chà hôm nay sao giường có nhiều gối ôm thế nhờ hề hề.! Tôi thầm nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ.

……….

Nhứng ánh nắng dịu nhẹ khẽ đưa qua cửa sổ làm căn phòng sáng sủa lên. Tôi từ từ mở mắt, có hai cái gì đó đang đè lên, cảm giác tê dại không cử động được. Sau khi mở mắt ra tôi giật mình khi Trinh với nàng đang rúc vào người tôi ngủ

- Hề hề hề, thôi bỏ mợ rồi! Tôi thầm khóc trong nước mắt chảy ngược

Và rồi 1 2 3

-AAAAAAAAA! Tiếng la phát lên từ hai cái miệng của những người con gái.

Tay không có cảm giác, cả thân thể đang chết lâm sàng tôi không thể làm gì được lúc này

- T… T sao…. sao lại vào đây! Nàng lên tiếng và đang ôm cái gối che trước người.

- Hề hề, đi nhầm phòng, nhầm phòng thôi mà hề hề! Tôi chỉ biết câm nín rồi cười trừ..



Tôi định thần lại thì hóa ra đêm qua tôi say quá mà đi vào phòng của nàng , ngoài nàng ra còn có cả Trinh và tội nhân là tôi thì chui vào nằm giữa. Lúc đó tôi chỉ muốn tìm cái cống rãnh nào đó mà chết quách đi cho xong T.T. Cũng may là phòng nàng có cách âm chứ để lũ cờ hó nó thấy thì có mà bách nhục.

- Cho…. Cho …. T xin lỗi! Tôi lắp bắp nhận tội

- Dậy được không đó! Trinh nói

- Hề hề… tê …. tê tay quá không dậy được! Mặt tôi mếu xệ hơn trái dưa leo héo.

- Hihi cho chừa cái tội! Nàng véo mũi tôi sau đó nhìn sang Trinh.

- Trinh ơi định xử lý tên tội nhân này thế nào nhỉ! Nàng nháy mắt với Trinh.

Và rồi tôi nằm chịu trận cho họ vẽ đầy lên mặt,

- Thôi kệ thà bị vẽ lên chịu phạt chứ để họ cho phạt thứ khác thì khổ lắm! Tôi nằm nước mắt than thầm.

- Hihi hahaha cấm rửa mặt đó không xíu nữa cả lớp biết chuyện của T nhé! Trinh treo hẳn bản án lên người tôi.

- Thế có đứng dậy được không! nàng hỏi tôi

Tôi câm nín lắc đầu, rồi được hai nàng kéo ngồi dậy, chân vừa chạm đất tôi chạy luôn ra khỏi căn phòng. Vào phòng làm vscn rồi định rửa mặt thì nghỉ tới bản án của Trinh, tôi lấm la lấm lét chạy xuống lấy cái khẩu trang trong balo ra đeo lên mặt. Một lúc sau đám cờ hó thức dậy, bọn nó đi rửa mặt xong rồi ra chỗ bàn tôi đang ngồi

- Hôm qua phê quá tụi bây ơi! Thằng S lên tiếng.

-Mợ uống cho cố, phê phê cái đầu mầy! thằng M nói.

- Hôm qua có thằng T trụ tới cuối cùng luôn đó tụi bây ơi! Thằng TS khốn nạn nói.

Cả đám quay sang nhìn tôi,

- Ủa mới sáng sớm ra mầy đeo cái rọ mõm lên làm chi thế! Thằng khốn nạn TS đổ thêm mắm.

- Tao… tao… bị dị ứng…. ứng bia! Tôi cố gắng đánh trống lãng.

- Mợ cởi ra tao xem cho! Thằng L hăm hở đi tới chỗ tôi.



- Không… không cần đâu, ê ê ê tránh xa tao, thả tao ra aaaaa! Tôi giãy giụa trong vô vọng.

Cả đám đè tôi ra rồi lột cái rõ mõm yêu dấu của tôi xuống

- Hahahahaha! Cả đám ôm bụng cười lăn lê bò lết.

- Con mợ tụi mầy! Tôi ôm mặt chửi bọn nó.

- Hahhaha, hôm qua nhậu say quá tự trét lên mặt à cu! Thăng TS khốn nạn nói.

- Kệ tao!

Nói xong tôi hậm hực chạy vô rửa mặt chả thèm quan tâm bản án bản ếch gì sấc. Một lúc sau tôi quay ra đã thấy bạn bè đã tới đầy đủ, cùng những nụ cười ha hả xả vào tôi.

- Tụi bay im hết cho tao! Tôi la lên trong sự bất lực.

Cuối cùng mọi người bắt đầu dắt xe lên đường tới thăm các thầy cô và vẫn không thiếu những tiếng cười ha hả của lũ cờ hó. Hết thăm nhà thầy này rồi ầm ầm kéo sang nhà cô khác, nhìn đứa nào đưa nấy lúc vào thì vui vẻ hớn hở ra tới đường là lại như đưa đám. Ánh nắng ấm áp hiếm hoi của những ngày cuối năm dần buông xuống nhường chỗ cho màn đêm lạnh lẽo. Lúc ấy nhiệt độ chắc chỉ còn 8 độ là ít, đám bạn ai nấy đều run cầm cập sau khi hỳ hục ăn lẩu rồi đi ra ngoài

- Lớp trưởng ơi, đi hát đi! Con Thảo lên tiếng

- Ừa đi đi T ơi tao thèm hát quá mầy! Thằng TS lên tiếng.

- Ok chiều theo đồng bào đi thôi! Tôi lắc đầu với cái đám bạn ăn chơi tha hóa này

- T ơi hôm nay mình về sớm có việc được hơm! Nàng lắc lư tay tôi.

- Đi với lớp xíu thôi rồi mình về nhé! Tôi ái ngại nói với nàng.

- Ừa vậy… vậy cũng được! Nàng gật đầu đồng ý

Tay nàng vừa rời khỏi tay, tôi đưa tay ra giữ lại rồi rút trong balo ra đôi găng tay len,

- Nè tay lạnh quá rồi đó, đưa hai tay ra đây!

- Hihi nè! Nàng cười rồi xòe hai bàn tay ra cho tôi

Tôi nhẹ nhàng đeo từng cái cho nàng, cùng lúc đó hai người con gái đang đưa ánh mắt nhìn hai người bọn tôi rồi lặng lẽ đạp xe đi trước, một người u buồn, một người thầm nở nụ cười nhưng có gì đó đau nhói trong con tim.