Tỷ, Cho Em Đường Sống!

Chương 13



Lương Ưu Tuyền nhận lấytiền rồi đi đến siêu thị gần nhà. Tay đẩy xe đẩy, tay cầm tờ giấy ghi những đồĐinh Đới Vĩ muốn mua, Lương Ưu Tuyền đi dọc siêu thị. Lúc cô đi đến khu bán sữathì gặp một đôi tình nhân đứng chặn giữa đường. Đôi tình nhân kia rất ngangnhiên chắn đường, cô gái còn kéo tay người đàn ông thì thầm gì đó. Mà Lương ƯuTuyền không tài nào vượt lên trước được, đành phải cố kiềm nén đi sau bọn họ.

Đột nhiên cô gái kia cúixuống chọn sữa. Lúc thấy mặt cô ta, Lương Ưu Tuyền ngẩn ra.

“Tiếu Hồng?”

Tiếu Hồng mặt tái nhợtđi. Cô ta chậm rãi xoay người, cố gắng che đi cảm xúc bàng hoàng, khinh thườngcười.

Người đàn ông kia cũngquay lại. Lương Ưu Tuyền nhìn người đàn ông trung niên to béo kia, trên ngườimặc âu phục, chân đi giày da. Nhìn chất liệu bộ vest với cái đồng hồ, cô đoánngười đó nhất định cũng phải là người có tiền.

Lương Ưu Tuyền cườimỉa mai, xem ra cô đã bắt được một đôi gian phu dâm phụ rồi. Không biết sao cô haygặp phải mấy chuyện dơ bẩn thế này như thế nhỉ?

Lương Ưu Tuyền cũng khôngcần gì phải chất vất quan hệ của Tiếu Hồng với người đàn ông này, càng không cóhứng thú muốn biết. Bởi thế những gì cô làm chỉ đơn giản là tiếp tục đẩy xe đivề phía trước. Nhưng không ngờ Tiếu Hồng lại dùng gót giày chặn cô lại. Cô takhẽ nâng cằm, ý bảo Lương Ưu Tuyền đi ra phía cửa nói chuyện.

“Tiếu Hồng, đó là người quen của em à?” Người đàn ông trung niên kia nói bằng tiếng phổ thôngkhông lưu loát.

Tiếu Hồng thản nhiên cười,thuận tay chỉnh lại cổ áo cho người đàn ông kia: “Dạ. Đó là bạn cũ của em. Anh cứđi trước đi, em sẽ đi tìm anh ngay.”

Lương Ưu Tuyền khinhthường, đúng là đồ nói dối không biết ngượng. Cô cũng chả rảnh mà đi cùng TiếuHồng ra ngoài cửa, liền tiếp tục đi chọn thức ăn. Còn Tiếu Hồng hai tay đặttrước ngực, nhắm mắt đi theo Lương Ưu Tuyền.

“Lương Ưu Tuyền, đã lâu không gặp.”

“Tôi biết cô sao? Làm ơn tránh xa tôi mộtchút, được chứ!?”Lương Ưu Tuyền nhét bốn chai Vodka vào xe đẩy.

Tiếu Hồng nịnh nọt cười: “Tôi có ngheTrí Bác nói, cô suýt nữa bị bom nổ chết. Cô nói xem, có phải có người tốt bụngmuốn thay tôi báo thù không?”

Lương Ưu Tuyền dừng lại,bình thản nói: “Chờtôi chết đi rồi cô hãy đốt pháo chúc mừng, tất nhiên là nếu như lúc đó cô vẫncòn sống.”

“Cô!… Quên đi, hôm nay tôi sẽ không cùngcô cãi nhau. Tôi với người đàn ông kia không có gì hết, chỉ là quan hệ hơi mậpmờ chút thôi. Ông ta là ông chủ một công ty luật sư nổi tiếng, tôi chẳng quacũng chỉ mong muốn có được một có một công việc ổn định thôi. Tôi không hề ngủvới ông ta.”

Lương Ưu Tuyền khinh bỉnhìn Tiếu Hồng nói những lời đó mà sắc mặt vẫn thản nhiên. Lửa giận dần nảy lêntrong lòng: “TiếuHồng, cô thật khiến tôi kinh tởm! Thật không biết cô có thật sự yêu thương LâmTrí Bác không nữa?!”

“Cô kích động cái gì? Đừng ra vẻ mìnhthanh cao nữa được không? Tôi biết thừa rồi, cái người bệnh ở cùng phòng với côchính là tổng giám đốc của Tinh Hỏa. Người ta cao sang như thế, cô đã làm thếnào để ‘câu’ được anh ta?” Tiếu Hồng theoLâm Trí Bác xem xét bệnh án của Tả Húc, không nghĩ tới cái thằng thần kinh hayphá đám chết tiệt kia lại là người đàn ông kim cương của giới giải trí.

Lương Ưu Tuyềnkhông muốn cùng cô ta nói chuyện nữa liền bước đi. Cô không thấy tội nghiệp gìcho Lâm Trí Bác. Đấy đều là số mệnh, chẳng ai biết mối nhân duyên của mình kéodài được bao lâu. Huống chi cô dĩ nhiên không tin có việc gì có thể che dấu mãiđược.

“Đợi chút Lương Ưu Tuyền. Cô sẽ không nóivới Trí Bác đúng không?” Tiếu Hồng khôngcòn mồm mép nữa, trong giọng nói của cô ta có phần cầu khẩn.

Lương Ưu Tuyềnkhông nhiều chuyện như thế, cô cầm túi đồ đi thẳng ra ngoài siêu thị. Ây da,đúng là Tiếu Hồng cứ xuất hiện là y như rằng cô lại bị chọc tức mà.

※※

Một lúc sau

Lương Ưu Tuyền mangtheo tức giận đẩy cửa phòng, đem túi đồ vừa mua cùng trọng lượng ngã xuống bàntiếp khách. Cô lại đi đến toilet, dùng một cước đá cửa, “Uỳnh” một tiếng đóngsập cửa lại, mở vòi hoa sen, ở bên ngoài nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.

“…” Đinh Đới Vĩ bị shock đến mức giữ nguyên tư thế chàohỏi ban nãy. Mới ra ngoài một chút mà đã thế này sao?

Lương Ưu Tuyền đãnghĩ rằng mình là hẳn là rất vui khi gặp chuyện ban nãy, nhưng cô lại không tàinào cười nổi. Tiếu Hồng tuy là người thứ ba nhưng đã chiến thắng, lại không hềbiết quý trọng tình cảm, khiến Lương Ưu Tuyền cảm thấy chính mình không đánggiá.

Tả Húc xem kịch bảnxong liền lăn ra ngủ đến giờ mới dậy. Hắn lười biếng đi ra ngoài, lại thấy trênbàn có đồ ăn vặt nên rất vui vẻ bóc một túi, vừa ăn vừa nằm dài trên sô pha xemtivi.

“Này, Lương Ưu Tuyềnhình như có chuyện.” Đinh Đới Vĩ chỉ phòng tắm nói.

“Thật không? Trong bếpcó thuốc đuổi gián đó. Cậu lấy ra đưa cho cô ta ăn, lấy độc trị độc.” Tả Húc lười biếng sụt sâu xuống sô pha.

Đinh Đới Vĩ vốnđịnh nói thêm gì đó, đúng lúc nghe thấy trong toilet có tiếng loảng xoảng. Mộtphút sau, Lương Ưu Tuyền sải bước đi đến bên bàn, nhấc một chai vodka lên bướcvào bếp tìm dụng cụ mở chai. Đến 10 phút sau vẫn chưa thấy ra.

Đinh Đới Vĩ vò đầubứt tai, lay lay khuỷu tay Tả Húc: “Cậu đi xem đi. Cô ta sẽ khônguống hết chai vodka kia chứ? Rượu 60 độ đó…”

Tả Húc thờ ơ đứnglên, đi đến nhà bếp, vừa đi vừa nghĩ cách chế nhạo Lương Ưu Tuyền, hắn khôngngờ cô đang chôn đầu ở trên gối, vỏ chai rượu lăn lóc dưới chân.

Tả Húc vội thu lạinụ cười không đứng đắn, đi vào trong bếp đồng thời đóng cửa lại. Hắn ngồi xổmtrước mặt Lương Ưu Tuyền hỏi: “Có chuyện gì?”.

Lương Ưu Tuyền lắcđầu, chỉ tay ra hiệu cho hắn ra ngoài.

Tả Húc cũng thật nghelời, liền đứng lên rời đi. Nhưng là chỉ một lúc sau đã thấy hắn quay lại, taycầm theo một chai vodka. Hắn đặt chai rượu ở bên cảnh Lương Ưu Tuyền. Uống rượutuy hại thân, nhưng không uống thì sẽ hại tâm.

Lương Ưu Tuyền qua khechân nhìn thấy một chai rượu còn đầy. Cô hít một hơi, liền cầm lấy chai rượukia đưa lên miệng tu một hơi. Cô lúc này tâm trạng đang cực kì khó chịu, tuynhiên cô không rõ nguyên nhân vì sao mình lại khó chịu.

Tả Húc bước đến tủ lạnhlấy ra một cái ly thủy tinh, lại chìa tay ra. Trong lòng bàn tay hắn còn mấytrái cây nho nhỏ chưa ăn hết, vui vẻ nói: “Tôi có đồ nhắm đây. Đổi đồ ănlấy chén rượu được không?”

Lương Ưu Tuyền nhìnmấy quả nho khô ở lòng bàn tay hắn, không hiểu sao phì cười. Lại nhìn đến chénrượu ở trong tay, lúc này cô mới nghĩ ra. Tuy không hiểu mấy dòng chữ ghi trênchai nhưng hình như lúc tính tiền trên bảng giá có ghi rượu 60 độ thì phải.

“Hàng giả sao? Sao uốngmãi mà vẫn chẳng thấy gì thế này?”Lương Ưu Tuyền đảo đảomắt hỏi Tả Húc.

“Tác dụng chậm, đừng sốtruột. Ăn chút gì đi rồi khắc thấy say.”Tả Húc ngồi trên ghế uốngmột ngụm rượu, nheo mắt lại.

“Lấy chai rượu lại đây, tôi dạy côcách uống.”

Tả Húc ném một quảnho rồi ném vào trong miệng, lại mang đến một cái cốc thủy tinh. Ở trong cốc cócho thêm hai miếng chanh cắt lát cùng một ít đá. Hắn rót rượu vào non nửa cáicốc rồi dùng một miếng lót che miệng cốc, lại xoay cái cốc một góc 90 độ rồilắc thật mạnh. Một lúc sau nghe thấy tiếng “Oành”, rồi từ bên trong cốc bỗngtrào ra một tầng bọt trắng xóa.

Sau đó hắn lậtngược cốc lại, bỏ miếng lót ra rồi đưa cốc cho Lương Ưu Tuyền. Lương Ưu Tuyềnthấy bọt sắp tràn ra ngoài liền theo bản năng lè lưỡi ra hớt một ngụm lớn. A!?Hương vị quả nhiên không giống lúc trước, không chỉ mát lạnh hơn mà vị nồng đậmcủa rượu cũng tăng lên.

“Cô thử không?” Tả Húc đưa cô một cái cốc sạch khác. Lương Ưu Tuyềngật đầu, cô cũng giống như Tả Húc lắc đến khi trong bình nổ cái “Oành”. Nhưnglúc Lương Ưu Tuyền bắt chước Tả Húc xoay cái cốc thì do động tác không đủ lưuloát, bởi thế bọt trong cốc rớt cả ra ngoài. Tuy không thành công nhưng LươngƯu Tuyền vẫn hồ hởi cười, hai mắt lộ ra vẻ thích thú.

Tả Húc xoa vai cô nhènhẹ: “Sốngtrên đời không nên hối hận. Cho dù có quay lại chọn một con đường khác cũngchưa chắc sau này đã không hối hận.”

Lương Ưu Tuyền thần trícó chút hỗn loạn, mơ mơ màng màng gật đầu, nước mắt không biết vì sao chảyxuống. Cô cảm thấy mình thật quá đáng thương. Mối tình đầu tan vỡ đã khiến cômất hết niềm tin đối với tình yêu, hơn nữa trên đời này liệu có ai muốn gắn bócùng cô suốt phần đời còn lại không? Thật sự đáng thương, thật sự cô độc…

Đột nhiên Lương Ưu Tuyềnnhận ra mình đang khóc trước mặt Tả Húc, cô lảo đảo đẩy Tả Húc ra: “Ra ngoài đi…Ra ngoài đi… Anh ra ngoài trước đi…”

Bởi vì cô đột nhiên đẩunhư vậy, Tả Húc vô ý trượt phải vỏ chai rượu trống không. Hắn ngã về phía sau,may là chống được nhờ cánh cửa. Nhưng không may là rượu đã bắt đầu có tác dụng.Lương Ưu Tuyền lảo đảo hai bước lại nghiêng về phía trước, ngã vào trong lòngTả Húc. Nhưng do Tả Húc vẫn chưa đứng vững, Lương Ưu Tuyền lại đột nhiên nhàođến khiến cả hai cùng mất thăng bằng, ngã nhào.

Bịch!… Tả Húc xoa xoa cáitrán, lại cảm thấy có đôi tay đang sờ sờ trên vai hắn.

Lương Ưu Tuyền nghiêngđầu nhìn hắn, ngây ngô cười khanh khách. Tả Húc liếc cô một cái, liền cố gắngnâng cô đứng lên. Bỗng nhiên hắn rùng mình nhận thấy có một hơi thở ấm áp đangphả lên môi mình. Tả Húc chăm chú nhìn hai má Lương Ưu Tuyền, lại thấy cô chớpchớp mắt, một tay đã đặt dưới cằm Tả Húc.

Trong lúc Lương Ưu Tuyềnnắm cằm của hắn, Tả Húc đã cảm thấy có nguy hiểm. Nhưng hắn chưa kịp né thì haiđôi môi đã chạm vào nhau.

Hành vi của Lương ƯuTuyền lúc này chính là hành vi của một nữ tặc: ngang nhiên cưỡng ép “người ngâythơ yếu đuối vô tội”.

Còn Tả Húc lúc này đanglà người bị hại. Lương Ưu Tuyền không biết là say rượu hay là mượn rượu để cướptiện nghi đang dùng khuỷu tay chống đỡ, khiến Tả Húc căn bản không cách nàochống cự. Hắn không còn cách nào khác chỉ có thể đập đập cửa cầu cứu Đinh ĐớiVĩ trợ giúp!

Nhưng mà Đinh Đới Vĩđương nhiên lựa chọn biện pháp “thấy chết không cứu”. Đằng nào thì kế hoạch“mặc kệ ai say trước ai say sau, cứ loạn là được” của hắn cũng đã thành công.

“Darling, đêm nay tôi có hẹn rồi, chắckhông về được…” Đinh Đới Vĩ tặc lưỡi cười cười, cầm áo khoác lên thanhthản bước ra ngoài. Đêm nay đành đi tán gái vậy.

“…”

Mặc kệ đầu lưỡi với hươngthơm nồng của rượu đang cố gắng tách môi của mình, Tả Húc mắt nhắm tịt cố gắnghít thở không khí, cố gắng để không cảm thấy những cảm xúc khi hôn.

Lương Ưu Tuyền thấy thếliền mờ mờ ám ám cười, dạng chân trên đùi hắn, lại liếm bờ môi hắn cười cười.Cô khe khẽ cắn vành tai Tả Húc, điệu bộ thích thú như đang nghịch một món đồchơi.

Tả Húc không nhịn nổinữa, cho dù hắn có cố gắng giữ mình thế nào cũng không ngăn được cơ thể tự độngphản ứng.

Vì thế, hắn vòng tay quagáy Lương Ưu Tuyền, đột ngột hôn cô nồng nhiệt khiến Lương Ưu Tuyền giật mìnhvài giây. Cô đầu óc trống rỗng chỉ biết trừng mắt. Một bàn tay nóng bỏng đãxuyên vào bên trong lớp áo sơ mi, nhẹ nhàng di chuyển trên lưng cô. Giờ phút nàycô đột nhiên cảm thấy cực kì hưởng thụ, ít nhất thì cũng không còn cảm giác côđơn nữa.

Dù sao nghĩ thế nào nghĩ,Lương Ưu Tuyền vẫn theo bản năng bảo vệ ngực của mình. Quả thật bản năng tự bảovệ của cô vô cùng lớn.

Đột nhiên, Lương Ưu Tuyềncảm thấy thân thể bị xốc dựng lên, lập tức mất thăng bằng. Lương Ưu Tuyền vộivàng một tay dựa lên tủ bát đĩa, tay còn lại nắm chặt bả vai Tả Húc.

Tả Húc lúc này nhe răngcười, đem cô đặt lên trên tủ bát đĩa. Hắn vừa hôn cô, vừa vuốt ve thân thể côkhiến Lương Ưu Tuyền không cách nào nghĩ đến chuyện bảo vệ thân thể mình nữa.Lại nói, một người đàn ông khi đã bắt đầu tấn công thì dù con gái có hung dữcách nào cũng phải chịu thua.



Khi cơ thể Lương Ưu Tuyềnđã hoàn toàn không một mảnh vải hiện ra trước mắt, Tả Húc đột nhiên cảm thấy mêmuội. Không phải choáng váng đầu óc, mà là cảm thấy hoa cả mắt. Cô gái này dángngười tuy không đủ đẫy đà, nhưng quả thật rất được, hoàn toàn cân đối.

Không biết từ bao giờ,các cô ca sĩ, diễn viên, người mẫu vì muốn được Tả Húc nâng đỡ đều đến tìm hắn.Tuy bọn họ luôn nói họ đến với hắn vì tình cảm, nhưng Tả Húc lẽ nào không nhậnra những hành động đó đều có mục đích? Tuy thế, cừu non được dâng đến tận cửamà không làm thịt thì thật không có đạo lý. Bởi thế dù không yêu, hắn vẫn qua đêmvới không biết bao nhiêu cô gái.

Hôm nay cũng thế, hắn vẫnnhư trước không có tình cảm với đối phương. Hơn nữa dù bị dục vọng chi phốinhưng Tả Húc vẫn nhận ra Lương Ưu Tuyền chẳng qua là say rượu, không hề có mụcđích gì với hắn. Nhưng Tả Húc vẫn không tài nào dừng lại, ngược lại hắn thậmchí còn tò mò không biết sáng mai tỉnh lại cô gái này sẽ phản ứng thế nào.

Nếu như cô ta làm ầm ĩthì hắn sẽ vào vai một người vô tội bị hại. Hơn nữa còn phải nói với cô ta, hắnkhông cần cô ta chịu trách nhiệm đâu. He he.



Nhưng đến chết hắn cũngkhông nghĩ tới Lương Ưu Tuyền lại vẫn còn là con gái.

Trời đất! Mấy cái thủpháp thuần thục như ban nãy làm sao cô ta học được?! Nhất định là đã lén lénlút lút xem rất nhiều phim cấp 3!!



Tả Húc một tay bê trán,hắn thế mà không nhận ra. Giở trò xằng bậy với nữ cảnh sát, thôi xong rồi!…Chết chắc rồi…

Nhưng nói đi cũng phảinói lại. Đằng nào cũng chết, chọn cái chết có lợi nhất thì hơn. Bởi thế, Tả Húcdứt khoát ôm Lương Ưu Tuyền hướng về phòng ngủ. Hết sạch hy vọng sống rồi, giờchỉ mong được thỏa mãn rồi chết vậy thôi.

Có người say rượu thíchnói lung tung. Có người say rượu chỉ vùi đầu vào ngủ. Cũng có người say rượulại thích hoa chân múa tay, tay đấm chân đá, minh chứng sinh động nhất chính làLương Ưu Tuyền nhà chúng ta.

Tả Húc vừa đặt Lương ƯuTuyền xuống giường đã bị cô trực tiếp đá một cái bay xuống giường. Tả Húc tưởngLương Ưu Tuyền đã tỉnh rượu muốn đánh mình thì hoảng sợ. Nhưng chưa kịp hét lêncâu “xin tha mạng” thì đã thấy Lương Ưu Tuyền hướng phía hắn mà ngã vật ra. TảHúc len lén nhìn Lương Ưu Tuyền thì thấy cô mắt nhắm tịt, đến lúc đấy hắn mớithở phào nhẹ nhõm.

Đã không tỉnh thì ta phảinhanh nhanh hành động thôi.

Thật ra Tả Húc đã đấutranh tư tưởng rất dữ dội. Tuy nói chính Lương Ưu Tuyền là người bắt đầu trướcnhưng bản thân hắn cũng là đồng phạm. Tuy chẳng qua là hắn đi theo cây lao doLương Ưu Tuyền phóng ra, nhưng như thế vẫn không thể phủ nhận việc chính hắn làcố tình… Lúc này nội tâm Tả Húc vô cùng đau đớn giãy dụa, “làm” hay “khônglàm”, hai từ này đang tra tấn cái thần kinh yếu ớt của hắn.

Ngay tại lúc Tả Húc đangđấu tranh với chính mình thì Lương Ưu Tuyền theo bả vai hắn từ từ cắn khe khẽlên đến khuôn mắt, rồi đến phiên đôi môi đỏ mọng đó…

//////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

(Bởi vì có lũ lớn từ sốngHoàng Hà, thiệt hại là văn bản bị mất đi 2371 kí tự miêu tả quá trình OOXX)