Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 107: Không được nhìn trộm



Bầu không khí xấu hổ kéo dài được vài giây, Trương Lệ Anh nhanh chóng khôi phục sắc mặt giúp đỡ Gia Vệ thắt lại thắt lưng.

Thế nhưng không biết là do Trương Lệ Anh vẫn còn xấu hổ hay Gia Vệ thắt lưng xảy ra vấn đề, thắt lưng lại bị mở ra, lại không thể di chuyển.

Quần của Gia Vệ còn bị kéo xuống dưới, tuy rằng có áo sơ mi che lại, nhưng vẫn lộ ra nửa cái mông, đồng thời nơi không thể khống chế ở phía trước còn có phản ứng.

Gia Vệ không dám cử động chút nào, giống như cả người đều bị cứng đơ vậy, chỉ có Trương Lệ Anh ngồi xổm trước Gia Vệ đang cố gắng làm.

Thế nhưng, thời gian từng giây từng giây trôi qua, Trương Lệ Anh vẫn không thể làm cho tốt được.

Trương Lệ Anh lúc này sắc mặt đã đỏ như táo tàu, khuôn mặt vừa đỏ vừa nóng, thậm chí trên chop mũi cũng xuất hiện vài giọt mồ hôi tinh xảo.

Chỉ có điều bất luận nàng làm như thế nào, cũng đều gặp trục trặc với thắt lưng của Gia Vệ.

Cuối cùng, Trương Lệ Anh hừ một tiếng, hai tay hất lên, liền đứng dậy, hai mắt không dám quay ra nhìn Gia Vệ, cố gắng lấy thanh âm băng lãnh nói: “Ngươi tự làm đi.”

Gia Vệ xấu hổ cười, hắn vốn là muốn để tự mình làm, nhưng lúc này hắn không biết mở miệng nói như thế nào.

Trương Lệ Anh vừa đứng lên, Gia Vệ trong lòng thả lỏng không ít, nhưng không biết tại sao lại có chút mất mát.

Không biết làm như thế nào, Gia Vệ hai tay dùng sức, thắt lưng liền được thắt xong, căn bản không có xuất hiện tình trạng như của Trương Lệ Anh vừa rồi.

Đợi Gia Vệ thắt lưng xong, kéo quần lên, Trương Lệ Anh lúc này mới cầm lấy âu phục trên giường, sắc mặt đỏ bừng như trước giúp Gia Vệ mặc vào.

Âu phục có màu xám bạc sáng bóng, mặc ở trên người Gia Vệ cực kỳ vừa, nhìn lại mình trong gương, Gia Vệ cũng thấy kinh ngạc.

Hắn lúc này mới nhận ra, chính mình không hề bụi bặm, mình bây giờ còn quá đẹp trai.

Trên mặt tuy rằng không có nhiều thịt, nhưng góc cạnh rõ ràng, giống như điêu khắc tinh xảo vậy, mày kiếm hoành mục, hình như là mới xuất hiện, trước đây khi Gia Vệ còn mang kính, thật không có nhận ra mặt mũi mình có cảm giác như vậy.
(mày kiếm hoành mục: lông mày lưỡi kiếm nằm ngang ngay trên mắt)

Mà Trương Lệ Anh giúp Gia Vệ mặc âu phục cũng phải kinh ngạc.

Nếu như một nữ nhân xinh đẹp mặc vào một bộ y phục mỹ lệ được gọi là kinh diễm, Gia Vệ lúc này có thể được hình dung là cực kỳ đẹp trai.

Gia Vệ mặc âu phục vào, không hề có vẻ nhỏ người nữa, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cũng làm cho hắn giống như là người có cố sự vậy, đôi mắt đen thâm sâu kia, khiến người ta nhìn không thấy điểm cuối, giống như thâm uyên vô tận, bí mật trong đó, chỉ có bản thân hắn biết thôi.
(thâm uyên: vực sâu)

Dù tâm cảnh Trương Lệ Anh rất cao, nhưng nhìn thấy sự biến đổi của Gia Vệ sau khi mặc vào âu phục, cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Trước kia, ấn tượng của Gia Vệ ở trong lòng Trương Lệ Anh chính là một tên nhóc thần bí, đây là ấn tượng sau khi Gia Vệ thể hiện ra thực lực cường đại, còn trước khi Gia Vệ thể hiện ra thực lực, thì Gia Vệ trong lòng Trương Lệ Anh chỉ là một tên nhóc dựa vào quan hệ mà trở thành nhân viên quốc gia.

Mà bây giờ, tên nhóc kia giống như trong nháy mắt lớn lên.

Ửng đỏ trên mặt Trương Lệ Anh cũng không có mất đi, nàng lúc này cái miệng nhỏ đỏ hồng kia hơi nhếch lên, hai mắt nhìn thẳng khuôn mặt Gia Vệ, thậm chí mấy ngón tay ngọc của nàng vẫn còn đặt ở trên ngực Gia Vệ, giúp Gia Vệ chỉnh sửa âu phục, chỉ có điều, tay của nàng lúc này lại không đi chuyển, giống như đang xoa lên ngực Gia Vệ vậy.

Gia Vệ cũng chỉ là bị vẻ đẹp trai của mình mê hoặc trong chốc lát mà thôi, nếu hắn không thể thoát ra khỏi sự mê hoặc đó được, chỉ có thể nói hắn là người thích tự luyến.

Bất quá, Gia Vệ sau khi tỉnh táo lại, lại hận mình không thể không tỉnh táo tiếp.

Bởi vì, biểu tình của Trương Lệ Anh hoàn toàn rơi vào trong mắt Gia Vệ, trải qua chuyện vừa rồi, Gia Vệ thật không dám làm gì, ngửi được mùi hương trong miệng Trương Lệ Anh phả ra, cảm nhận được bàn tay Trương Lệ Anh xoa xoa, cơ thể Gia Vệ càng thêm cứng ngắc.

Thậm chí, trên trán đổ mồ hôi, không chỉ có một mình Trương Lệ Anh mà Gia Vệ cũng là đầu đầy mồ hôi hột.

“Khụ khụ…”

Không bao lâu, Gia Vệ cảm giác mình sắp bị hư thoát, liền ho khan vài tiếng.

Trương Lệ Anh bị mấy tiếng hoa khan này của Gia Vệ làm cho giật mình tỉnh lại, trên mặt rang đỏ giống như muốn xuất huyết vậy, đồng thời trong lúc cuống quít, nàng liếc nhìn Gia Vệ một cái rất có dáng điệu nữ nhi.

Chính cái liếc mắt này, làm cho Gia Vệ hoàn toàn sửng sốt.

Trương Lệ Anh bộ dáng hoàn toàn là như nữ cường nhân, đột nhiên thể hiện ra dáng điệu nữ nhi, loại trái ngược này, làm cho Gia Vệ tưởng là mình nhìn nhầm, còn muốn nhìn thêm một chút.

Chỉ bất quá, Trương Lệ Anh rất nhanh khôi phục biểu tình băng lãnh, tuy rằng nàng vẫn là khuôn mặt đỏ bừng, nhưng trên mặt không còn nhìn thấy dáng điệu nữ nhi kia nữa.

« Chúng ta đi ra ngoài đi. » Thấp giọng nói một câu, Trương Lệ Anh liền có chút vội vội vàng vàng hướng về bên ngoài bước đi.

Gia Vệ cũng không chần chờ, theo sát phía sau, bất quá Gia Vệ lúc này trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười suy ngẫm.

Hắn phát hiện ra Trương Lệ Anh bây giờ, giống như không phải Trương Lệ Anh thật sự vậy.

Rất nhanh, hai người liền đi tới phòng của Trác Thiến, Hồng Vũ cũng ở đây, Trịnh Tung cùng Tank thì ở tại phòng đối diện với phòng Gia Vệ.

Lúc này, trong phòng khách, Tiểu Hạo Hạo đang tự mình chơi rất vui vẻ, thấy Gia Vệ cùng Trương Lệ Anh qua đây, Tiểu Hạo Hạo liền rất nhanh chạy đến bên người Gia Vệ, trực tiếp nhảy lên trên người Gia Vệ, vô cùng thân thiết nhỏ giọng gọi “Ba ba”.

Gia Vệ cũng vui vẻ đáp lại, đây cũng không phải là bí mật gì nữa, đồng thời Tiểu Hạo Hạo đã gọi một thời gian dài như vậy, Gia Vệ cũng không thấy xấu hổ nữa.

Đứa con gái nuôi này, Gia Vệ thừa nhận.

“Tiệc tối bắt đầu lúc bảy giờ, tại tiệc tối này, chúng ta có 2 mục đích muốn đạt được.” Gia Vệ vừa mới ôm Tiểu Hạo Hạo ngồi xuống, Trương Lệ Anh liền trực tiếp mở miệng nói.

Tất cả mọi người nhìn về phía Trương Lệ Anh, Trương Lệ Anh lại tiếp tục nói: “Mục đích đầu tiên, là tìm hiểu rõ mục đích hướng đi của những công ty khác, bọn họ đối với sáu mạch ngọc thạch đứng đầu đều quan tâm, nếu có công ty lớn nào đối với một trong những mạch khoáng này muốn nhất định phải có, công ty chúng ta cũng chỉ có thể buông tha cái mạch khoáng kia. Mục đích thứ hai, là lôi kéo đối tác, phía đối tác này, cũng phải có đủ tài chính, trong lần đấu giá có thể cùng công ty chúng ta ít nhất có thể lấy được quyền hợp tác một mạch khoáng, đồng thời phía đối tác này, không có xung đột sinh ý với công ty của chúng ta, bằng không sau khi hợp tác, công ty chúng ta rất có thể sẽ phải chịu chèn ép.”

“Ngươi tìm được đối tượng rồi sao?” Trác Thiến gật đầu, chợt mở miệng hỏi.

Gia Vệ cũng không nói lời nào, hắn đối với chuyện này không biết nhiều, đối với công ty châu báu lại càng biết rất ít, hắn không có cái kiến nghị gì.

Trương Lệ Anh gật đầu, nói: “Có năm công ty có điều kiện trở thành đối tác tốt nhất cho chúng ta, thứ nhất là công ty châu báu Vinh Hoa, công ty này sinh ý chủ yếu ở phía nam, mà công ty châu báu Trương thị chúng ta sinh ý chủ yếu ở phía bắc, cùng công ty châu báu Vinh Hoa hợp tác, cũng không có gì xung đột, đồng thời công ty châu báu Vinh Hoa kia cũng có thực lực, sẽ không kéo công ty của chúng ta tụt lùi; thứ hai là công ty kim cương Vương Nhị Thiếu, tuy rằng sinh ý của bọn họ trải rộng toàn quốc, nhưng chủ yếu là kinh doanh sinh ý về kim cương, mà công ty chúng ta tại phương diện này tương đối yếu kém, cho nên chúng ta dùng kim cương để đổi lấy thêm nhiều ngọc thạch, thứ nhất có thể phát triển sinh ý ngọc thạch, thứ hai có thể mượn công ty kim cương Vương Nhị Thiếu kim cương để làm ăn thêm, khai thông thị trường kim cương của công ty chúng ta, bất quá cùng công ty kim cương Vương Nhị Thiếu hợp tác cũng có mặt xấu, bọn họ có thể mượn cớ này đến chiếm kim cương của chúng ta, cho nên cùng công ty này hợp tác nhất định phải đàm phán tốt điều kiện đã.”

“Về phần ba công ty khác, đều là công ty nước ngoài, thực lực mạnh hơn công ty chúng ta một bậc, cùng bọn họ hợp tác, chúng ta phải cẩn thận không một chút phân tâm, bằng không sẽ bị bọn họ tính kế mưu hại. Mà những công ty trong nước khác, cùng công ty chúng ta không có được tính hợp tác, căn bản không cần để ý tới.”

Trác Thiến nghe vậy, nhíu mày gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Trương Lệ Anh phân tích rất đúng, thế nhưng có một chỗ nàng nói cũng chưa đúng, đó là cũng không phải cùng những công ty khác hợp tác thì có tính nguy hiểm, mà là hợp tác với mọi công ty đều có tính nguy hiểm.

Dù sao là hai nhà, thậm chí là ba nhà đồng thời cùng lấy quyền hợp tác một mạch khoáng, phân phối ngọc thạch khái thác ra, phải đi qua hiệp thương hợp tác, chỉ cần có hiệp thương, sẽ xuất hiện mâu thuẫn, mà xuất hiện mâu thuẫn, thì có thể xảy ra việc ngoài ý muốn.

“Không phải các ngươi quen biết tổng giám đốc công ty châu báu Vinh Hoa kia sao?” Gia Vệ lúc này mở miệng hỏi.

Trương Lệ Anh cùng Trác Thiến đều nhìn về phía Gia Vệ, Trác Thiến không nói gì, Trương Lệ Anh lại là trừng mắt nhìn Gia Vệ, lạnh lùng nói: “Mọi người ở đây cúng ta đều quen biết.”

Gia Vệ hơi ngẩn ra, chợt xấu hổ cười nói: “Ta tiếp tục im lặng vậy.”

Hắn nghe ra trong lời nói của Trương Lệ Anh có chút tức giận, bất quá Gia Vệ cũng có thể lý giải, suy nghĩ của Lương Dũng ai cũng đều có thể nhìn ra, nếu như theo Gia Vệ nói lúc nãy dựa vào mối quan hệ này đi hợp tác cùng công ty châu báu Vinh Hoa mà nói, vậy thì đại biểu cho việc phải hi sinh Trác Thiến, chí ít cũng cũng phải để cho Trác Thiến dùng khuôn mặt tươi cười đi bồi tiếp, đây là việc mà Trương Lệ Anh tuyệt đối không cho phép.

Đương nhiên Gia Vệ cũng không nghĩ tới điểm này, hắn chỉ thuận miệng nhắc tới, cũng không có trải qua suy nghĩ cặn kẽ, cho nên nói, Gia Vệ ở phương diện kinh doanh buôn bán này còn kém lắm.

“Bằng không ta đi tìm Lương Dũng nói chuyện đàm phán, dù sao đây cũng là chuyện của công ty.” Trác Thiến chần chừ nói.

“Hợp tác như này, đâu cần phải làm như vậy?” Trương Lệ Anh nhíu mày, lại trừng mắt nhìn Gia Vệ, rồi mới nhìn về phía Trác Thiến, nói: “Ngươi cứ muốn cúi đầu, hắn sẽ hung hang đạp lên tôn nghiêm của ngươi, mà hắn yêu cầu sẽ càng thêm quá phận, lẽ nào ngươi vì muốn giữ lấy sự hợp tác này mà hi sinh chính mình sao?”

Trác Thiến sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch lên, rồi chậm rãi cúi đầu.

Trương Lệ Anh cũng cảm thấy mình nói có chút quá đáng, bất quá nàng cũng không nói thêm gì, hơi nhíu mày, như là nghĩ không ra nên an ủi Trác Thiến như thế nào, lại giống như phản xạ có điều kiện lại trừng mắt nhìn Gia Vệ, điều này làm cho Gia Vệ vẻ mặt xấu hổ xen lẫn nghi hoặc.

Gia Vệ chỉ nói một câu mà thôi, lại làm cho Trương Lệ Anh giận trừng mắt nhìn ba lần, điều này làm cho Gia Vệ quyết định sau này không nói ra chủ ý nào nữa.

Sau một lát, Trương Lệ Anh ngồi vào bên cạnh Trác Thiến, vỗ nhè nhẹ lên vai Trác Thiến, nói: “Nếu như công ty châu báu Vinh Hoa hợp tác cùng công ty chúng ta, chuyện hợp tác này, phải thành lập dựa trên cơ sở lợi ích công bằng, chúng ta không cần bọn họ trợ giúp bất cứ thứ gì, bằng không sau này công ty chúng ta sẽ có nhược điểm rơi vào tay bọn họ.”

Trác Thiến ngẩng đầu lên, quay qua Trương Lệ Anh cười cười, nói: “Ta biết, yên tâm, ta không sao.”

Gia Vệ ở một bên đùa chơi với Tiểu Hạo Hạo, nhìn thấy hai nữ nhân này nói chuyện trịnh trọng như thế, hai mắt mang theo nghiền ngẫm nhìn về phía hai người, nhưng mà vừa lúc đó, bên tai Gia Vệ vang lên thanh âm có chút giảo hoạt của Tiểu Hạo Hạo: “Ba ba, không được nhìn trộm.”