Tuyệt Đại Con Rể

Chương 116: Chuyện Bất Ngờ Khó Hiểu



Lăng Thành hít một hơi thật sâu để cho mình tỉnh táo lại. Cái tên Văn Sửu Sửu này quả nhiên không đơn giản. Mình vừa mới được thả ra mà hắn đã nhận được tin tức rồi!

Nhận điện thoại, chỉ nghe thấy Văn Sửu Sửu cười lớn một tiếng: “Ha ha, nghe nói huynh đệ hôm nay ra tù, vi huynh đây đã chuẩn bị xong tiệc rượu, đặc biệt làm lễ tẩy trần cho huynh đệ, cậu chắc là sẽ nể mặt tôi chứ nhỉ.” Nói chuyện vẫn có vẻ nho nhã như cũ, có điều nghe ra được hắn hôm nay rất vui vẻ.

“Được, anh ở chỗ nào vậy?” Lăng Thành cười ha hả đáp lại: “Anh Văn tin tức nhanh nhạy ghê nhỉ.” “Cũng tạm được, chuyện tôi muốn biết thì không gì là không biết được. Tôi ở quán Karaoke Lam Phượng Hoàng.”

Văn Sửu Sửu nói xong bèn cúp máy. Karaoke Lam Phượng Hoàng nằm ở đoạn đường sầm uất nhất của thành phố Đại Phong, là chỗ ăn chơi vừa mới mở hai tháng gần đây. Quán karaoke này cực kỳ cao cấp, rất nhiều xe sang trọng đỗ ở cửa ra vào. Những người ra vào nơi này, không phải mấy cô cô xinh đẹp thì chính là mấy công tử có tiền.

Lúc Lăng Thành chạy đến nơi, hai cô gái trẻ tuổi đang đứng ở cửa ra vào tiếp khách lập tức tiến lên đón.“Xin hỏi ngài là ngài Lăng Thành đúng không ạ?” Một trong hai người rất cung kính hỏi. “Là tôi.” “Chào ngài Lăng, anh Văn chúng tôi đang chờ ngài ở trên lầu, mời ngài đi theo tôi.” Cô nhân viên tiếp khách vừa nói vừa dẫn Lăng Thành lên lầu hai.

Quán karaoke này cũng khá được, trang trí vàng son lộng lẫy, đoán chừng là quán karaoke số một số hai ở thành phố Đại Phong này.

Bước vào một phòng khách xa hoa trên lầu hai, cô nhân viên hỗ trợ đẩy cửa ra, ra hiệu mời Lăng Thành vào, sau đó lui qua một bên. Ồ! Sau khi nhìn thấy tình cảnh trong phòng, Lăng Thành hít một ngụm khí lạnh! Trong phòng khách lớn như vậy, lúc này có mấy trăm người đang đứng đó! Tất cả đều thống nhất mặc áo phông màu đen, mỗi người đều là người tu luyện! Mặc dù thực lực của bọn hắn không cao, hầu như chỉ là Võ Sư tầng một. Nhưng nhiều người như vậy tụ tập lại một chỗ, cảm giác vô cùng hoành tráng!

Ở trước mặt hơn trăm người này, có một tên thư sinh yếu đuối đang ngồi ở đó, chính là Văn Sửu Sửu! Đờ mờ, trong lòng Lăng Thành tràn đầy kinh ngạc, chậm rãi đi vào. Nhưng mà đúng vào lúc này, mấy trăm tên tráng hán kia dồn dập cúi đầu chín mươi độ, đồng loạt hướng về phía Lăng Thành hô: “Tham kiến đường chủ!”

Gì? Đường chủ? Mặt mũi Lăng Thành tràn đầy mơ hồ, ngơ ngác nhìn Văn Sửu Sửu: “Chuyện này là sao vậy?” “Ha ha ha ha ha!” Văn Sửu Sửu cười lớn một tiếng: “Thành Tử, từ nay về sau, cậu chính là đường chủ của phân đường Điện Trường Sinh ở thành phố Đại Phong này!” Văn Sửu Sửu mặc áo dài của nam, tay cầm một cái quạt xếp, cái quạt xếp này không đơn giản, hẳn là vật dụng trong cung đình triều nhà Thanh, ít nhất trị giá trăm triệu.

Văn Sửu Sửu cười ha ha một tiếng, lại nói với Lăng Thành: “Thực không dám giấu giếm, tôi là người của Điện Trường Sinh. Thành Tử, chắc hẳn cậu biết Điện Trường Sinh đúng không?” Văn Sửu Sửu mở miệng cười nói.

“Điện Trường Sinh?” Lăng Thành làm ra vẻ mặt kinh ngạc. Văn Sửu Sửu gật gật đầu, tiếp tục nói: “Thân phận của tôi chính là quân sư Bạch Phiến dưới trướng Điện Chủ Điện Trường Sinh! Địa vị dưới một người trên vạn người! Toàn bộ Điện Trường Sinh, ngoại trừ điện chủ ra thì ai thấy tôi cũng đều phải cung kính kêu một tiếng Văn Gia!” Nói đến chỗ này, trên mặt Văn Sửu Sửu lộ ra sự kiêu ngạo.

Cmn! Quân sư? Nói thật, cái thân phận này quả thật làm cho người ta kinh hãi! Phải biết rằng, Điện Trường Sinh có mấy trăm nghìn đệ tử, dưới một người trên vạn người, cái địa vị này quả thật cao quá! Lúc trước Lâm Tuyết nói, cái tên Văn Sửu Sửu này không đơn giản, nhất định là nhân vật quan trọng của Điện Trường Sinh. Thế nhưng ai có thể nghĩ tới, địa vị của hắn lại cao như vậy? Mẹ nó, đây chính là tin tình báo cực kỳ quan trọng đó!



Lúc này, Văn Sửu Sửu ôm vai Lăng Thành, vẻ mặt thành thật nói: “Huynh đệ, nói cho cậu một câu thật lòng, trong thế giới của Văn Sửu Sửu tôi đây chỉ có ba loại người. Loại thứ nhất, là người xa lạ, loại thứ hai, là bọn thủ hạ của tôi, loại thứ ba, là cha mẹ tôi và Điện Chủ Điện Trường Sinh.” “Mà bây giờ, thế giới của tôi lại có thêm một loại người, đó chính là cậu, huynh đệ của tôi, cũng là người huynh đệ duy nhất của Văn Sửu Sửu này.”

Nói đến đây, Văn Sửu Sửu lộ ra vẻ tươi cười: “Lăng Thành, có thể gặp được người huynh đệ giống như cậu là vinh hạnh cả đời này của Văn Sửu Sửu tôi. Dạo gần đây Điện Trường Sinh chúng tôi thiết lập một đường khẩu tại thành phố Đại Phong, tôi quyết định chọn cậu làm cái chức đường chủ này.”

Lúc nói lời này, ngữ khí của hắn rất chân thật rất đáng tin! “Cái này... Có được không vậy?” Lăng Thành lầm bầm một tiếng. Mẹ nó, hắn bây giờ là đường chủ của Thông Thiên Giáo. Giờ lại bị Văn Sửu Sửu phong làm đường chủ của Điện Trường Sinh. Thật đúng là sự đời khó lường, cuộc sống khắp nơi đều có bất ngờ, chỉ là cái bất ngờ này khiến cho người ta có chút khó thích ứng. Cùng lúc kiêm chức đường chủ của hai đại tà giáo, điều này...

“Sao lại không được?” Văn Sửu Sửu kêu một tiếng: “Chuyện thiết lập đường khẩu ở thành phố Đại Phong vốn chính là do tôi bày ra, vấn đề ai làm đường chủ cũng do tôi quyết định! Tôi nói cậu là đường chủ thì cậu chính là đường chủ!”

Nói đến đây, Văn Sửu Sửu cười ha ha một tiếng: “Tôi thân là quân sư, người có cấp bậc đường chủ nhìn thấy tôi đều phải hành lễ. Có điều cậu là huynh đệ của tôi, mấy cái lễ tiết kia bèn miễn đi, ha ha ha ha ha!”

Mẹ nó, không muốn làm cũng không được! Cứ phải để người ta làm là như nào! Lăng Thành không còn gì để nói, có điều vẫn cười híp mắt.

“Đúng rồi.” Đúng lúc này, Văn Sửu Sửu lấy ra một miếng lệnh bài màu bạc, giao cho Lăng Thành: “Đây chính là tín vật Đường Chủ của cậu, cậu cất kỹ đi.” Lệnh bài? Nhận lấy lệnh bài màu bạc, Lăng Thành liếc nhìn một cái. Lệnh bài được chế tạo từ bạc nguyên chất, phía trên có điêu khắc một con sói, tay nghê vô cùng tinh xảo, giống thật như đúc.

Trông thấy lệnh bài này, hắn không nhịn được nhớ đến hội đấu giá vài ngày trước. Lúc đó lệnh bài mà hai ông cháu kia cầm là màu vàng kim. Sau đó La Trạch Hạo nói với hắn, trong Điện Trường Sinh, người nào có thể cầm lệnh bài màu vàng kim thì chức vị của người đó rất cao.

Nghĩ thầm, Lăng Thành không nhịn được bèn hỏi: “Anh Văn, có thể cho tôi xem lệnh bài của anh một chút không?” Văn Sửu Sửu cười cười, lấy lệnh bài của mình ra. Đây là lệnh bài bạch kim? Hai mắt Lăng Thành sáng lên, cầm vào tay xem xét, phía trên điêu khắc một con thần thú Kỳ Lân.

Văn Sửu Sửu nói: “Trong Điện Trường Sinh chúng ta, điện chủ là lão đại, có lệnh bài ngọc. Tiếp đến là quân sư tôi đây, lệnh bài bạch kim.” “Ở dưới tôi là tứ đại Pháp Vương, lệnh bài vàng kim. Tiếp đó nữa là đường chủ, có lệnh bài bằng bạc.” “Cuối cùng là đệ tử bình thường, lệnh bài bằng đồng.”

Cmn. Hóa ra ông già ở hội đấu giá kia là một trong tứ đại Pháp Vương của Điện Trường Sinh. Chẳng trách lợi hại như vậy!

Lúc này, Văn Sửu Sửu cầm lại lệnh bài bạch kim của mình, cười ha hả nói: “Thành Tử, ngoại trừ cái này, vi huynh còn chuẩn bị cho cậu một món lễ lớn!” Lời nói vừa dứt, hắn hất tay một cái. Chỉ một lát sau, cửa phòng tiếp khách mở ra, mười mấy cô gái bị dẫn vào.



Cmn! Mười mấy cô gái này bị trói gô, dáng dấp cũng tạm được. Dáng người rất cân xứng, có thể nói là nuột, cái gì cần có đều có! Mấy cô gái bị đè xuống đất, quỳ xuống một loạt. “Huynh đệ, vì để sắp xếp cái này, vi huynh đã phải tốn công tốn sức biết bao nhiêu, vất vả ròng rã một đêm mới chộp được mười mấy cô gái này đấy. Tất cả mấy cô đó đều là người của Thông Thiên Giáo!”

Văn Sửu Sửu cười ha ha một tiếng, móc ra một cái ống điếu, hít một hơi: “Huynh đệ, thích không?” Những cô gái này, tất cả đều là người của Thông Thiên Giáo? Thông Thiên Giáo và Điện Trường Sinh bị người đời xưng là hai đại tà giáo. Thế nhưng Văn Sửu Sửu lại bắt người của Thông Thiên Giáo, chứng minh quan hệ giữa hai đại tà giáo này thực ra cũng không tốt.

Văn Sửu Sửu hút xong hai điếu thuốc: “Huynh đệ, cậu từ từ thưởng thức đi, ha ha ha ha! Vi huynh vừa mới sắp xếp tiệc rượu ở Đông Lâu Lạc Hải. Bọn tôi đi trước, sau khi cậu thưởng thức xong thì tới tìm bọn tôi.”

Nói xong, Văn Sửu Sửu vung tay lên, mang theo tất cả mọi người rời khỏi phòng tiếp khách.

“Đường chủ, thuộc hạ cáo lui!” Đi tới cửa, hơn một trăm tên tráng hán đồng loạt cúi đầu, khí thế hùng dũng! Động tác của bọn hắn đồng đều như một, nghiêm chỉnh huấn luyện, làm cho lòng sục sôi ý chí.

Trong lúc nhất thời, trong phòng khách chỉ còn lại Lăng Thành và một hàng mười mấy cô gái đang quỳ...

...

Ngày đó đi xem nhà, Giai Kỳ mua được căn biệt thự số 002, cũng chính là tòa biệt thự nằm bên cạnh biệt thự của ba mẹ Lăng Thành. Uyển Đình nói, căn biệt thự số 001 thật sự không bán được, thêm bao nhiêu tiền cũng không bán được.

Mấy ngày nay tìm công ty dọn nhà. Phòng ở trước kia đã bán mất.

Bên trong biệt thự đã được Giai Kỳ trang trí xong. Hôm nay Giai Kỳ không live, cô đang đứng soi gương, tâm trạng vui sướng lấy đôi giày Mộng Như Ý ra. Tâm trạng của cô hôm nay rất tốt. Trong phòng quần áo ở trước mặt cô đang treo mười mấy bộ quần áo, cô mặc thử từng cái một.

Nên mặc quần jean hay là quần short, hay là mặc váy dài, hoặc là nên mặc váy ngắn nhỉ?

“Mẹ, mẹ xem giúp con, ngày mai đi gặp fan hâm mộ con nên mặc bộ nào?” Giai Kỳ hỏi. Không sai. Chú ý đến ăn mặc là bởi vì ngày mai cô có chuyện rất quan trọng, đó chính là gặp mặt một fan nam.