Từ Npc Sơn Trại Đến Đại Boss

Chương 26: Nhân Tài Kỹ Thuật 2



Mặc dù hắn không biết công pháp tu luyện của Trịnh Phương là đẳng cấp gì, nhưng nhiều thêm một tài liệu tham khảo dù sao cũng là chuyện tốt.

Đặc biệt là hai công pháp phía sau, rõ ràng là dùng để tấn công.

Tần Thư Kiếm cũng rất hứng thú với hai loại công pháp này, có thể trực tiếp tăng thực lực của mình lên mà không cần thăng cấp cảnh giới của chính mình.

Chỉ là Trịnh Phương biết điều như vậy khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.

Hắn còn chưa nói ra yêu cầu, Trịnh Phương đã đưa ba công pháp đến trước rồi.

Sau khi đưa ba cuốn công pháp, Trịnh Phương lại nói: “Lão phu thấy sơn trại có chút đơn sơ, đúng lúc trong đám người của lão phu, có không ít người là thợ mộc lành nghề. Nếu trại chủ không chê, bọn ta có thể đóng góp một phần sức lực, tu sửa lại nơi này một phen."

Trong lòng Tần Thư Kiếm vui vẻ, nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn.

Nhân tài!

Những người này đều là nhân tài cả.

Hắn không ngờ tới, còn có nhân tài kỹ thuật trong đám người lưu lạc mới gia nhập này.

Lúc trước, toàn bộ Lương Sơn Trại này cũng chỉ có Vương Thiết Trụ là một thờ mộc gà mờ.

Trong mắt Tần Thư Kiếm cũng thấy được sơn trại sơ sài, chỉ ngại điều kiện hoàn cảnh hạn chế... chủ yếu cũng vì vấn đề nhân lực, nên mới tạm thời không để ý đến việc này.

Nhưng bây giờ Trịnh Phương đã chủ động đề nghị, đương nhiên hắn không có lý gì từ chối.

"Giết thêm hai con quái vật nữa, chắc là có thể Nhập võ 1 tầng rồi!"

Tào Hoành nhìn vào thuộc tính, thanh tiến độ tu luyện công pháp của bản thân đã gần đầy.



Hắn ta tiến vào trò chơi đã hơn một ngày rồi, nhưng ngay cả một cấp độ cũng không hề tăng lên, việc này làm cho hắn ta cảm thấy trong tất cả các trò chơi thì cấp độ trò chơi này tăng chậm nhất.

Tuy nhiên, hắn ta lại say mê sâu sắc với thế giới của trò chơi này.

Vì mọi thứ ở đây đều rất chân thực.

Ngoại trừ việc người chơi có thể không ngừng hồi sinh ra, thì tất cả mọi thứ đều giống như thế giới thật.

Trong số đó, cũng bao gồm cả tên.

Trong trò chơi này không tồn tại biệt danh, tất cả mọi người đều tham gia bằng tên thật của bản thân.

Nói cách khác, trong thực tế tên bạn là gì, thì trong trò chơi này tên bạn vẫn là như thế.

Trong mấy năm nay Tào Hoành đã từng chơi không ít trò, cũng tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm, vì vậy sau khi tiến vào trò chơi, hắn ta lập tức tìm một võ quán, bái sư học nghệ.

Hắn ta tự tin, hiện tại ở tân thủ thôn số 10021, tuyệt đối không quá mười người tiến vào nhập võ 1 tầng nhanh hơn hắn ta.

Phải biết rằng, chỉ một tân thủ thôn số 10021 thôi, nhưng số lượng người chơi bên trong đã có hàng nghìn hàng vạn người rồi.

Có điều độ khó của trò chơi này quả thực rất lớn.

Bởi vì dường như nó giống hoàn toàn với thế giới thật, những con quái vật bên trong khó đối phó hơn nhiều so với những con quái vật họ từng đánh.

Nhiều người chơi liên tục khai phá đất hoang như vậy, mà cũng chỉ thăm dò rõ ràng được tình hình trong khoảng mười dặm xung quanh của thôn tân thủ số 10021.

Thật sự không cách nào thăm dò xa hơn được nữa.

Tào Hoành ngồi xổm xuống, lấy ra một con dao găm ngắn từ trong túi trang bị, sau đó bắt đầu xẻ thịt con hươu rừng đã không cử động được trước mắt.

Trò chơi này không có bất kỳ công năng thu thập nào.



Ngoại trừ một số trang bị sẽ tự động rơi ra, còn nếu muốn lấy được nguyên liệu trên người những con quái rừng này, thì phải tự mình cắt xẻ xử lý.

Tào Hoành đã làm đủ các chiến lược từ trước khi tiến vào vùng hoang dã.

Hắn ta cũng biết chính xác bộ phận nào trên người con hươu rừng trước mặt mình đáng tiền, bộ phận nào không đáng tiền.

Phải mất không ít công sức, hắn ta mới xẻ gần hết các bộ phận đáng giá trên người con hươu rừng này.

Ngay khi Tào Hoành định tiếp tục xẻ nốt, hươu rừng đột nhiên biến mất.

Hắn ta biết, bởi vì hết thời gian rồi.

Vẫn còn một điểm không tốt nữa của trò chơi này, chính là thời gian đổi mới của xác quái rừng quá nhanh.

Hệ thống không quan tâm người chơi đã xử lý xác quái rừng xong chưa, hết thời gian chính là hết thời gian, không chậm thêm một phút một giây nào.

“Nếu mang về bán, chắc hẳn có thể đổi được mấy chục đồng tiền!” Tào Hoành nhìn đống nguyên liệu trong bao, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.

Mấy chục đồng tiền, cũng đủ mua một vũ khí tốt đấy.

Thanh kiếm sắt mà hắn ta mua trong khu hoang dã, cũng chỉ có giá ba mươi đồng mà thôi.

Tào Hoành đứng dậy, nhìn sắc trời, trong lòng đã tính toán chút ít.

"Bây giờ mới giữa trưa, giết thêm hai con quái vật nữa chắc không có vấn đề gì, xem ra hôm nay có thể đạt được nhập võ 1 tầng rồi!"

Dã ngoại vào ban đêm, nguy hiểm quá lớn.

Mặc dù người chơi có thể được không ngừng hồi sinh, nhưng mỗi lần hồi sinh đều phải trả giá.