Tu La Thiên Đế

Chương 86



Tuy rằng nơi này rất ít người lui tới, nhưng cuối cùng Liễu Bá Phong cũng không ra tay với Tần Thiên.

Bởi vì trong võ phủ, có vài vị lão nhân chuyên môn tu luyện thần hồn lực, thần hồn lực của bọn họ đã đạt tới mức khá kinh người, chỉ cần bọn họ đứng ở đây là có thể suy ra được chuyện gì đã xảy ra ở đây.

Vì vậy, Liễu Bá Phong sẽ tuyệt đối không dễ dàng ra tay.

Hắn ta muốn để lại tính mạng của Tần Thiên cho A Hỏa giải quyết.

Lúc này Tần Thiên vẫn đang chuyên tâm luyện quyền.

Hắn cũng không chú ý đến sự tồn tại của Liễu Bá Phong và A Hỏa.

Quyền pháp của hắn như núi, trầm ổn mà dày nặng, cho người ta cảm giác bất khả chiến bại.

Mỗi bước di chuyển đều tràn đầy sức mạnh.

"Long quyền đoạn giang!"



Chỉ nghe thấy Tần Thiên hét lớn một tiếng, linh khí trong cơ thể hắn hóa thành quyền ảnh hình rồng, hung hăng oanh kích trên dòng sông trước mặt.

Ầm ầm một tiếng!

Lúc này, bầu trời trên con sông vang lên tiếng sấm rền.

Quyền ảnh hình rồng kia, xông vào giữa sông, ngay tức khắc dòng sông đang chảy xiết trực tiếp ngừng chảy!

Sức mạnh của dòng chảy tương đối xiết, vậy mà Tần Thiên có thể dựa vào quyền pháp khiến cho dòng sông ngừng chảy!

Điều này cần năng lực hùng mạnh biết bao nhiêu?

Ngay sau đó, sức mạnh quyền kình uy vũ kia tàn phá phóng thích trong con sông, cột nước vọt lên cao hơn ba trượng, cứ như cá voi phun nước.

Trong dòng sông, ban đầu có rất nhiều thủy quái sống ở dưới nước, nhưng lần xuất quyền này đã thổi bay không ít thủy quái.

Có không ít thủy quái trực tiếp bị quyền kình kia chấn sát, rơi xuống trên bờ.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, Tần Thiên hài lòng gật đầu nói: "Chiêu thứ tư của Ngự Long thần quyền rốt cuộc đã luyện thành công."

Vừa rồi, Tần Thiên cũng nhận thấy khi thi triển chiêu thứ tư sẽ hình thành một quyền ảnh hình rồng.

Theo lý thuyết, chỉ khi đạt đến cảnh giới võ tiên, mới có thể khiến linh khí biến hóa, mà chiêu thức quyền pháp mà Tần Thiên vừa tung chính là mang hình dáng của một con rồng.

"Có lẽ là do võ công tăng lên. Sau khi linh lực biến hóa, sức công kích sẽ càng mạnh hơn. Tuy nhiên so với võ linh thì chắc chắn có cách biệt." Tần Thiên thầm nói.

Ngay sau đó, Tần Thiên phóng thích ra huyết mạch Lôi Mãng của mình.



Từ huyết mạch Đằng Xà tiến hóa thành huyết mạch Lôi Mãng, không chỉ thể tích tăng lên mà tốc độ nuốt huyết khí cũng tăng lên rất nhiều.

"Máu của những con thủy quái này có thể khiến sức mạnh của ta nâng cao một bước."

Dứt lời, huyết mạch Lôi Mãng bùng nổ ra một sức mạnh kinh ngạc, xung quanh lóe lên tia chớp màu tím, nuốt chửng sạch sẽ tất cả huyết khí của thủy quái.

Sau khi làm xong, Tần Thiên lại ném xác những con thủy quái xuống nước.

"Không tưởng tượng được, huyết khí của thủy quái lại hùng hậu như vậy, trực tiếp khiến ta đạt tới võ sư cấp một, chỉ sợ không cần bao lâu nữa, ta có thể thăng lên võ sư cấp hai." Tần Thiên kinh ngạc nói.

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Tần Thiên bắt đầu luyện tập kiếm pháp Quy Nguyên.

Chiêu đầu tiên trong kiếm khí là kiếm khí hoa liên.

Nhưng nếu không có sự hỗ trợ của Kiếm Nguyên đan, muốn tu luyện ra càng nhiều kiếm khí khá là khó khăn.

Bất đắc dĩ, Tần Thiên chỉ có thể lại phải đi đến luyện đan đường.

Lấy ba nghìn điểm đóng góp còn lại của hắn cùng với Liệt Vân cung lấy từ trên người Liễu Kiếm Tùng, toàn bộ đổi thành kiếm nguyên đan thượng đẳng.

Tổng cộng là hai mươi viên.

Có kiếm nguyên đan, việc tu luyện của Tần Thiên như cá gặp nước.

Vài ngày sau, hắn tu luyện ra mười tám đạo kiếm khí, kiếm pháp của hắn đã đạt tới trình độ tiểu thừa.

"Vẫn còn vài ngày nữa là đến trận chiến sinh tử với Liễu Bằng Vân. Không biết chiêu thức kiếm khí hoa liên này có thể nâng cấp thành cấp bậc đại thừa hay không." Tần Thiên thầm nói.

Tiếp theo, Tần Thiên luyện tập chăm chỉ mấy canh giờ, nhưng vẫn không tìm được cảm giác đột phá.

"Cứ vùi đầu vào khổ tu cũng không được, ta cần tìm người mài giũa một chút, tốt nhất là thực lực của đối phương vượt hơn ta rất nhiều, như vậy mới có thể tạo áp lực cho ta."

“Một khi có áp lực, có khi sẽ tìm được cơ hội đột phá.” Tần Thiên thầm nói trong lòng.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Tần Thiên đi thẳng đến chỗ ở của Khương Tuyết U.

Lúc này Khương Tuyết U đang tắm trong phòng, bên trong thùng gỗ đựng đầy nước nóng, trên đó còn rắc một lớp cánh hoa, hương thơm nức mũi.

Nghe thấy giọng của Tần Thiên bên ngoài, Khương Tuyết U lập tức cầm lấy một chiếc áo choàng trắng trơn quấn lấy thân thể mềm mại mê người của cô.

Có điều, chiếc cổ trắng như tuyết, còn có cánh tay như ngọc vẫn lộ ra bên ngoài, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.

"Tiểu sư đệ, ngươi thật sự biết chọn thời điểm, vừa vặn lúc sư tỷ ngươi đang tắm." Khi thấy khuôn mặt tuấn tú của Tần Thiên, Khương Tuyết U không nhịn được trêu ghẹo hắn.