Tu La Thiên Đế

Chương 69



Ngay sau đó, hắn cũng không dám làm mất thời gian của Tần Thiên nữa, nên vội vàng vào trong lấu ra mười viên Kiếm nguyên đan có phẩm chất tốt nhất.

Mười viên Kiếm nguyên đan đều được đặt trong hộp gỗ cực kỳ tinh xảo.

Tần Thiên mở hộp gỗ ra nhìn thấy trên bề mặt mỗi viên Kiếm nguyên đan đều có ba đường sọc đỏ, viên đàn tròn trịa nhẵn nhụi sáng bóng, thoang thoảng một mùi hương nhè nhẹ.

Vừa nhìn đã biết là Kiếm nguyên đan thượng đẳng.

"Hiệu quả chắc là rất tốt, hai ngàn điểm cống hiến này tiêu cũng coi như đáng giá." Tần Thiên nói.

Hắn cầm lại ngọc bài thân phận của chính mình, điểm cống hiến hiện trên đó đã biến thành ba ngàn điểm.

Tần Thiên cất xong Kiếm nguyên đan chuẩn bị rời đi thì bỗng nhiên dừng chân lại.

"Sắp nổ lò rồi! Còn không mau tránh đi, bằng không gặp nguy hiểm bây giờ!" Tần Thiên hô lớn.

Hắn thì muốn nhắc nhở người luyện đan kia tránh khỏi nguy hiểm.

Thế nhưng hiện tại nơi này chỉ toàn những người muốn đến đổi đan dược, Tần Thiên vừa kêu như vậy khiến cho mọi người cảm thấy hoang mang.

"Này, ngươi đang làm cái gì thế?" Luyện đan sư học đồ kia đã đi tới nói với vẻ mặt bất mãn.

Mặc dù Tần Thiên rất giàu có, hắn cũng rất hâm mộ Tần Thiên nhưng điều đó không có nghĩa là Tần Thiên có thể la lối trong Luyện đan đường.

"Hiện tại có phải có người đang luyện đan?" Tần Thiên hỏi.

Nghe vậy, luyện đan sư học đồ gật đầu nói: "Hôm nay? Hình như có Trần sư tỷ đang luyện đan bên trong? Làm sao vậy? Có liên quan gì đến việc ngươi la hét ở đây?"

"Ta đang nhắc nhở nàng, đan dược mà nàng đang luyện sắp nổ lò rồi, cực kỳ nguy hiểm." Tần Thiên nói.

"Đừng có loan tin đồn nhảm trong này nữa, Trần sư tỷ chính là luyện đan sư cấp một tôn quý ở đây, nàng luyện đan làm sao có thể nổ lò được. Hơn nữa ngươi cũng không hiểu việc luyện đan, dựa vào cái gì dám nói như vậy?" Luyện đan sư học đồ trừng mắt nhìn Tần Thiên, hắn cảm thấy Tần Thiên đang làm màu lòe thiên hạ.

Bởi vì lúc này đã có rất nhiều người đang nhìn về phía bên này.

"Chẳng lẽ ngươi không ngửi được mùi dược thảo cháy khét, còn có cả năng lượng dao động cực kỳ mãnh liệt ở đây sao?" Tần Thiên nói.

Vị luyện đan sư học đầu kia lắc đầu nói: "Ta không hề ngửi được gì hết, ngươi mau đi đi, đừng có quấy rối ở trong này nữa."

Nói xong hắn chuẩn bị đuổi Tần Thiên ra bên ngoài đề phòng Tần Thiên gây rối ở trong này.

Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên nghe được một tiếng nổ "Oành" rất lớn từ bên trong truyền ra.

Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy khói đen đang cuồn cuộn bốc ra từ bên trong luyện đan đường.

Hơn nữa, bởi vì lực nổ quá lớn thiếu chút nữa đã khiến tủ đựng đồ bên trong đại sảnh đổ xuống.

"Oái.....lời ngươi nói, vậy mà lại là thật sao?" Vị luyện đan sư học đồ kia hỏi với vẻ mặt cực kỳ khó tin.

Mọi người xung quanh cũng dùng vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía Tần Thiên trong lòng vô cùng khó hiểu. Chẳng lẽ Tần Thiên có khả năng đoán trước tương lai.

Lúc này, một cô gái có dáng người nóng bỏng bước ra từ bên trong.

Mặt của nàng lúc này đen sì, tóc cũng dựng thẳng lên, trên mặt còn lóe lên một tia khói đen.

Trên người của nàng còn vương lại rất nhiều mảnh dược liệu nhỏ.

"Trần...Trần sư tỷ, ngươi bị làm sao vậy?" Sau khi vị luyện đan sư học đồ kia nhìn thấy bộ dạng của Trần Thiến thì muốn cười nhưng không dám cười nên chỉ đành hỏi.

Cô gái này chính là Trần Thiến, luyện đan sư cấp một.

Luyện đan sư từ cấp một đến cấp chín, cấp bậc cũng xếp từ thấp đến cao. Trong truyền thuyết, đan sư cấp chính có thể luyện chế được thần đan khiến cho kẻ khác khởi tử hồi sinh, cực kỳ là thần kỳ huyền diệu.

"Mới ban nãy, là ai nói sắp nổ lò đấy?" Trần Thiến hỏi.

Nghe thấy vậy, vị luyện đan sư học đồ kia lập tức giơ tay chỉ về hướng của Tần Thiên nói: "Trần sư tỷ, chính là hắn. Nhất định là hắn la quá to quấy rầy ngươi luyện đan nên mới bị nổ lò đấy."

"Ta nhất định sẽ bắt hắn nhận tội với ngươi!"

Nói xong luyện đan sư học đồ bước tới định kéo Tần Thiên.

Thế nhưng Trần Thiến lại lắc đầu nói: "Không, vào thời điểm ta luyện đan bị nổ lò không phải do hắn ảnh hưởng tới. Trái lại, nếu không phải do hắn nhắc nhở sớm chỉ sợ hiện tại ta đã bị hủy dung."

Lời vừa nói ra, mọi người xung quanh nhất là vị luyện đan sư học đồ kia lại cực kỳ sợ hãi.

Chẳng lẽ Tần Thiên thật sự có khả năng biết trước tương lai.

Lúc này, Trần Thiến đã chùi sạch mấy vết đen thùi lùi trên mặt, cũng vì thế mà đã có thể nhìn thấy gương mặt xinh đẹp tuyệt vời của nàng.

Hơn nữa dáng người nàng cực kỳ đầy đặn, chỗ cần nhô thì nhô, chỗ cần vểnh thì vệnh, cả người dường như không có khiếm khuyết gì.