Tu La Thiên Đế

Chương 118



Tần Thiên đi tuốt ở đằng trước, đại khái qua nửa giờ, hắn khựng lại, hơn nữa còn làm dấu với mọi người đừng lên tiếng.

"Sao thế?" Tộc trưởng Lôi thấp giọng hỏi.

"Các ngươi nhìn trước mặt đi." Tần Thiên nói.

Ngay sau đó, mọi người liền thấy có ba con yêu thú đang giằng co.

Dáng người của chúng đều vô cùng to lớn, trên người đều bị thương.

Xung quanh ba con yêu thú đều bị phá hoại. Có hơn mười cái cây cao lớn bị đạp đổ, trên mặt đất có một hố sâu, tất cả đều là do đám yêu thú đánh nhau mà thành.

Ở giữa bọn chúng có một đóa sen toàn thân trắng muốt, đang đón ánh trăng nở rộ, vô cùng xinh đẹp.

"Đó chính là Nguyệt Âm Tuyết Liên, cuối cùng cũng tìm được!" Tần Thiên mừng rỡ nói.

"Tần thiếu hiệp, muôn ngàn lần không thể mạo hiểm, ba con yêu thú kia nhìn rất hung tàn, ngươi không thể hành động thiếu suy nghĩ được." Tộc trưởng Lôi nhắc nhở.

Tần Thiên trầm ngâm chốc lát, nói: "Vất vả lắm mới tìm được một khóm Nguyệt Âm Tuyết Liên, không thể bị ba con yêu thú này phá hỏng."

Rất có thể ba con yêu thú này đang tranh giành địa bàn hoặc là tranh giành khóm Nguyệt Âm Tuyết Liên kia.

Nếu như trong quá trình bọn chúng đánh nhau mà làm hỏng Nguyệt Âm Tuyết Liên, vậy thì hối hận không kịp.

Nói xong, Tần Thiên rút Thiên Phong kiếm ra, thẳng đi về phía ba con yêu thú kia.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, đám người tộc trưởng Lôi đều ngây dại.

Bọn họ biết thực lực của Tần Thiên bất phàm, nhưng cũng không ngờ rằng, Tần Thiên lại dám một mình đối mặt với ba con yêu thú.

"Tần thiếu hiệp, nguy hiểm đó, mau quay lại!" Tộc trưởng Lôi hô lên.

"Ba con yêu thú này, thực lực đều ở ngũ trọng cấp hai, không có sức uy hiếp với ta. Các ngươi cứ đứng ở đây, đừng nên đến làm loạn.” Tần Thiên nói.

Đám người tộc trưởng Lôi nhìn nhau một cái, rung động vạn phần.

Nghe giọng của Tần Thiên căn bản không coi ba con yêu thú cấp hai kia ra gì.

Rất nhanh, Tần Thiên đã cách ba con yêu thú kia chưa tới mười thước.

Hắn có hai lựa chọn.

Một là dùng tốc độ nhanh nhất, chạy tới giữa chúng rồi cướp lấy Nguyệt Âm Tuyết Liên.

Nhưng mà quá vội vàng, có thể làm hỏng Nguyệt Âm Tuyết Liên, còn có thể bị ba con thú kia tấn công.

Hai là, dụ ba con yêu thú này ra hoặc trực tiếp giết chết chúng rồi mới đi hái Nguyệt Âm Tuyết Liên.

"Được rồi, vì lý do an toàn, vẫn nên giết bọn chúng trước." Tần Thiên nói thầm.

Lúc này, ba con yêu thú kia cũng chú ý tới sự tồn tại của Tần Thiên.

Trong đó có một con yêu thú mãng xà, miệng to như chậu máu, cắn tới.

Một luồng khí tanh ngòm xộc đến trước mặt.

"Cút ngay cho ta!"

Cổ tay Tần Thiên run run, Thiên Phong kiếm lóe lên ánh sáng rực rỡ, kiếm khí trào ra, chém đứt đầu con yêu thú mãng xà, máu tươi chảy đầm đìa.

Cùng lúc đó, hai con yêu thú khác cũng tấn công Tần Thiên.

Trong đó có một con dáng hình bọ cạp, nó dùng phần châm độc ở đuôi, đâm vào người Tần Thiên.

Chỉ cần bị trúng châm độc của nó, cho dù là võ sư cũng sẽ trúng độc, xuất hiện cảm giác hôn mê. Ở thời điểm chiến đấu thì chính là chí mạng.

Thấy vậy, Tần Thiên cũng là không dám thờ ơ, dùng Thiên Phong kiếm làm thiết chùy, hung hăng đập vào phần đuôi bọ cạp.

Chỉ nghe một tiếng ầm, con bọ cạp ảo ảnh kia dính đòn nghiêm trọng. Nửa thân nó đều bị lún trong đất.

Lúc này Tần Thiên dùng toàn bộ thực lực của mình ở mức cao nhất.

Đám người tộc trưởng Lôi ở một bên xem chiến thầm tặc lưỡi.

“Wow, khí lực của Tần thiếu hiệp thật quá kinh khủng đi?” Dương Hổ há to miệng, khó tin nói.

Sau khi giải quyết bọ cáp ảo anh, Tần Thiên lại thi triển ba chiêu trước của Ngự Long Thần Quyền với con yêu thú hình báo.

Quyền chiêu chồng, thực lực bùng phát gấp chín lần, một chiêu đã đánh yêu thú hình báo bay ra mấy chục thước.

Sau đó, hắn lại lên trước, thừa dịp ba con yêu thú kia đang thở dốc, đánh chết toàn bộ chúng.

Đám người tộc trưởng Lôi toàn bộ đều trợn mắt hốc mồm.

Vốn dĩ bọn họ còn nghĩ nếu Tần Thiên bị thương thì nên cứu hắn như thế nào.

Bây giờ xem ra, vốn dĩ không cần phải làm vậy.

Chưa đầy một nén nhang, ba con yêu thú cấp hai đều bị Tần Thiên đánh chết, không hề dây dưa dông dài.

Sau khi Tần Thiên giải quyết ba con yêu thú kia, lúc này mới đi đến bên cạnh Nguyệt Âm Tuyết Liên, nhẹ nhàng nhổ nó từ trong bùn đất ra.