LÄng Tiêu Äá»nh Äuá»i theo, nhÆ°ng Thán Tức kiếm của Äông Thần Äã thà nh công trong viá»c cản trá» bÆ°á»c chân y.
Bản lãnh chạy trá»n của hai kẻ kia cÅ©ng không yếu, lợi dụng Thán Tức kiếm Äá» chặn LÄng Tiêu lại, Äợi Äến khi y giải quyết xong Thán Tức kiếm, cả hai tên Äã chạy mất dạng rá»i.
Có Äiá»uâ¦
Ãnh mắt LÄng Tiêu lóe lên lạnh lùng, Äầu ngón tay bắn vá» bóng lÆ°ng hai kẻ kia má»t ngá»n lá»a tÃm. Ngá»n lá»a lao Äi vá»i vã, mang theo má»t áp lá»±c Äáng sợ và sức mạnh nhÆ° muá»n hủy thiên diá»t Äá»a, hai kẻ Äang bá» chạy nhanh chóng phát hiá»n.
Sắc mặt U Minh Hải Yêu thay Äá»i, ngá»n lá»a nà y còn có lá»±c uy hiếp Äáng sợ hÆ¡n lúc trÆ°á»c, cÅ©ng may mà vá»i thá»±c lá»±c của hắn thì có muá»n tiếp cÅ©ng không có, nhÆ°ng Äông Thần thì không may mắn Äược nhÆ° váºy rá»i.
Lúc trÆ°á»c gã triá»u há»i Thán Tức kiếm Äã dùng hết không Ãt linh lá»±c, Kỳ Lân Thần Há»a láºp tức leo lên cánh tay gã, Äông Thần kêu má»t tiếng thảm thiết.
U Minh Hải Yêu nhanh chóng vá»t tá»i bên cạnh gã, thẳng tay chém Äứt cánh tay của Äông Thần, sau Äó lôi gã bá» chạy, tá»c Äá» rất nhanh, còn cánh tay bá» Äứt Äã nằm lại trong rừng ráºm.
LÄng Tiêu nhìn phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng hai tên kia chạy trá»n, hừ lạnh má»t tiếng, âChạy nhanh quá ha!â
Nói xong câu nó, y Äá»t nhiên nhìn qua hÆ°á»ng khác, chá» má»t giây sau, LÄng Tiêu Äã trá» lại bên ngÆ°á»i Du Tiá»u Mặc, ôm lấy hắn rá»i nói: âÄi!â
Ngạo Mạn Äiá»u Äã hóa thà nh hình ngÆ°á»i, cùng vá»i Xà Cầu, nhanh chóng Äuá»i theo LÄng Tiêu rá»i khá»i hiá»n trÆ°á»ng.
Cảm giác của há» không yếu, á» hÆ°á»ng há»c viá»n Äạo Tâm Äang có hai ngÆ°á»i thá»±c lá»±c rất mạnh bay vá» phÃa nà y, không bao lâu nữa sẽ Äến nÆ¡i.
Lại má»t phút nữa trôi qua, trong không khà vang lên từng Äợt âm thanh xé gió, không bao lâu sau, hai bóng dáng mÆ¡ há» Äã xuất hiá»n trên không trung của sÆ°á»n núi Bất Chu, theo thứ tá»± là má»t lão giả áo và ng và má»t lão giả áo Äen, Du Tiá»u Mặc không há» quen thuá»c khuôn mặt nà o trong hai ngÆ°á»i nà y.
Bá»i vì má»i xảy ra chiến Äấu không bao lâu, cho nên á» hiá»n trÆ°á»ng Äá» lại rất nhiá»u dấu vết Äánh nhau.
Lão giả áo và ng nhắm mắt lại cảm thụ má»t há»i, má» mắt ra rá»i nói: âÄại trÆ°á»ng lão, ngÆ°á»i Äã Äi hết.â
Lão giả áo Äen gáºt Äầu há» hững, nhìn sÆ°á»n núi Bất Chu phÃa dÆ°á»i Äã bá» phá hÆ° thà nh trÄm ngà n lá» thủng, sắc mặt có vẻ rất nghiêm nghá», ông vuá»t râu nói: âLá»±c phá loại thế nà y, xem ra không phải là cÆ°á»ng giả thông thÆ°á»ng rá»i.â
Lão giả áo và ng nói: âHình nhÆ° con Ngạo Mạn Äiá»u kia cÅ©ng tham dá»± và o cuá»c chiến nà yâ¦â
Hiá»n trÆ°á»ng có khà tức của Ngạo Mạn Äiá»u lÆ°u lại, chá» là hắn không tham gia chiến Äấu, cho nên khà tức rất nhạt, nếu nhÆ° có thá» tìm Äược hắn, cÅ©ng sẽ biết Äược những ai có mặt.
CÆ°á»ng giả trên Äại lục Long TÆ°á»ng không nhiá»u lắm, mà hai ngÆ°á»i Äã biết hÆ¡n phân ná»a, chá» là khà tức lÆ°u lại á» hiá»n trÆ°á»ng thì không có ai là há» quen biết, có lẽ là ngÆ°á»i từ ngoà i Äến, hoặc chÃnh là mấy lão già lánh Äá»i không xuất hiá»n.
âThà luyá»n Äấu vẫn Äang tiến hà nh, xem ra phải bá» dá» thôi.â
Lão giả áo Äen than nhẹ má»t tiếng, nếu chÆ°a biết Äược lai lá»ch của những kẻ tham gia tráºn chiến nà y, thì há»c viá»n không thá» Äá» các há»c sinh tá»± dấn thân và o trong nguy hiá»m Äược, cho nên Äà nh phải bá» dá» thôi.
Nói xong, hai ngÆ°á»i nhanh chóng bay Äi, chá» chá»c lát Äã biến mất á» phÃa chân trá»i.
Cùng lúc Äó, LÄng Tiêu và Du Tiá»u Mặc cùng hai con yêu thú Äã tá»i má»t nÆ¡i cách sÆ°á»n núi Bất Chu rất xa, mãi cho tá»i khi không còn thấy bóng dáng của sÆ°á»n núi kia nữa, tá»c Äá» má»i cháºm lại
LÄng Tiêu quay lại nói vá»i Ngạo Mạn Äiá»u: âNgÆ°Æ¡i quay vá» sÆ°á»n núi Bất Chu, tìm cÆ¡ há»i lấy cây linh thảo cấp chÃn kia tá»i.â
Ngạo Mạn Äiá»u không há» do dá»±, sau khi Äáp ứng láºp tức xuất phát.
Hắn Äã từng thấy thá»±c lá»±c của LÄng Tiêu, Äây là ngÆ°á»i mà hắn tuyá»t Äá»i không dám Äùa giỡn.
Du Tiá»u Mặc vá» vá» vai LÄng Tiêu, âThả em xuá»ng.â
LÄng Tiêu cúi Äầu, thấy Du Tiá»u Mặc Äang nhìn mình chằm chằm, ho nhẹ má»t tiếng, láºp tức thả hắn xuá»ng, âÄợi Ngạo Mạn Äiá»u mang linh thảo vá», chúng ta cÅ©ng trá» vá» Äi, chuyá»n á» sÆ°á»n núi Bất Chu Äã bá» mấy lão già kia biết, có lẽ thà luyá»n Äấu không thá» tiến hà nh Äược nữa rá»i.â
Du Tiá»u Mặc gáºt gáºt Äầu, liếc mắt nhìn y, âỪa, cÆ¡ mà trÆ°á»c hết, có phải anh cần nói vá»i em má»t và i chuyá»n gì Äó không?â
LÄng Tiêu chá»p chá»p mắt ra vẻ vô tá»i, âEm muá»n ta nói gì?â
Du Tiá»u Mặc má»m cÆ°á»i, âAnh giấu giếm cái gì thì nói cái Äó?â
LÄng Tiêu ngẫm nghÄ©, âThế thì nhiá»u lắm.â
Khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Du Tiá»u Mặc láºp tức bá» giÄng Äầy tÆ¡ nhá»n, tên nà y, lại còn dám che giấu nhiá»u thứ nhÆ° váºy, láºp tức gà o lên khó chá»u: âNói xem nhiá»u là bao nhiêu.â
âÄược rá»i.â LÄng Tiêu bất Äắc dÄ© buông tay, âLà em bảo ta nói Äó, thá»±c ra thì, có má»t lần, lúc chúng ta ân ái Äó mà , ta cỠý không lấy hết, ầy, tinh khà bên trong em, cỠý Äá» lại á» trong cÆ¡ thá» em.â
Mặt Du Tiá»u Mặc Äá» rá»±c, tức giáºn Äá y má»t cái, âSao anh có thá» vô sá» nhÆ° váºy, lại dám Äá» tinh⦠Phi, ai bảo anh nói mấy chuyá»n nà y, anh Äà ng hoà ng nói thẳng thắn cái chuyá»n vá» Kỳ Lân Äi.â
Ai mà biết y lại nói mấy cái chuyá»n là m ngÆ°á»i ta lúng túng muá»n chết thế nà y chứ, Du Tiá»u Mặc dứt khoát Äi chẳng và o vấn Äá».
Xà Cầu Äứng bên cạnh cá» gắng biến mình thà nh vô hình, cho dù LÄng Tiêu Äại nhân Äuá»i lý, nhÆ°ng vẻ bá» ngoà i thì vẫn nhÆ° thá» y má»i là ngÆ°á»i thắng thế, không há» là Äại nhân.
LÄng Tiêu cÆ°á»i nói: âCái nà y có gì Äá» nói Äâu, không phải nhÆ° em nghÄ©.â
âNgÆ°á»i kia nói ngá»n lá»a mà u tÃm của anh là Kỳ Lân Thần Há»a, thế ngá»n lá»a mà u Äá» thì sao hả, em Äã táºn mắt thấy anh không chá» có má»t loại lá»a nhé.â Du Tiá»u Mặc vá»nh mÅ©i lên trá»i, hừ má»t tiếng rất khà phách, Äừng tÆ°á»ng rằng hắn không biết.
âTừ khi nà o em lại trá» nên thông minh nhÆ° váºy rá»i hả?â LÄng Tiêu kinh ngạc.
âEm vá»n thông minh mà , anh Äừng có lái qua chuyá»n khác.â Còn lâu Du Tiá»u Mặc má»i và o bẫy lần nữa nhé, lần nà y hắn nhất Äá»nh phải ép y nói hết tất cả sá»± tháºt ra.
LÄng Tiêu giải thÃch: âNgá»n lá»a mà u Äá» là ngá»n lá»a bản má»nh của viá»
n cá» Yêu Hoà ng, tuy uy lá»±c không bằng Kỳ Lân Thần Há»a, nhÆ°ng có thá» Äứng hạng ba trên bảng xếp hạng thần há»a rá»i.â
Du Tiá»u Mặc trợn tròn mắt, âViá»
n cá» Yêu Hoà ng mà anh nói, là chá» Phượng Hoà ng hả?â
LÄng Tiêu nói: âCÅ©ng có thá» nói nhÆ° váºy.â
Du Tiá»u Mặc dùng vẻ mặt cá» quái nhìn y, âAnh Äã có Äược Kỳ Lân Thần Há»a, lại còn có là ngá»n lá»a bản má»nh của Yêu Hoà ng, Äừng bảo, anh là tạp giao nha?â
Cứ tÆ°á»ng rằng LÄng Tiêu sẽ phản bác, ai ngá» y lại thá» dà i mất mát.
âEm nói không sai, phụ thân của ta chÃnh là Kỳ Lân, còn mẫu thân của ta là viá»
n cá» Yêu Hoà ng, hai ngÆ°á»i há» kết hợp má»i sinh ra ta, cho nên ta má»i có thá» kế thừa cả ngá»n lá»a bản má»nh của Kỳ Lân và Yêu Hoà ng.â
âThế thì⦠CÅ©ng không tá» nha.â Du Tiá»u Mặc không biết tại sao y lại mất mát, nhÆ°ng có thá» kế thừa bản lãnh của cả hai chủng tá»c mạnh mẽ Äến thế, nếu so vá»i những ngÆ°á»i khác, thì hẳn là lợi hại hÆ¡n rất nhiá»u Äúng không, Ãt nhất là hắn nghÄ© nhÆ° váºy.â
LÄng Tiêu khẽ thá» dà i: âKhông ÄÆ¡n giản nhÆ° em nghÄ© Äâu.â
Du Tiá»u Mặc nói: âVáºy rá»t cuá»c là có chuyá»n gì?â
LÄng Tiêu giải thÃch: âQuan há» giữa Kỳ Lân và viá»
n cá» Yêu Hoà ng không tá»t, hÆ¡n nữa những chủng tá»c cao siêu thế nà y, bá»n há» thÆ°á»ng chú trá»ng Äến huyết mạch tinh khiết hÆ¡n, cho nên viá»c phụ mẫu ta kết hợp khiến cho cả hai tá»c Äá»u bất mãn, trÆ°á»c Äây, tuy quan há» giữa hai tá»c không thân máºt cho lắm, nhÆ°ng cÅ©ng không Äến mức Äá»i Äá»ch, chá» là từ sau khi chuyá»n phụ mẫu ta bá» lá» ra ánh sáng, quan há» giữa hai tá»c Äã trá» nên triá»t Äá» tá»i tá» rá»i.â
Du Tiá»u Mặc cảm thấy có lẽ hắn Äã Äoán Äược sá»± viá»c phÃa sau rá»i, cÅ©ng có chút không Äà nh lòng vạch trần vết thÆ°Æ¡ng Äã thà nh sẹo của y, nhÆ°ng hắn vẫn không nén ná»i tò mò: âSau Äó thì sao?â
âSau Äó thì sao Æ°â¦â LÄng Tiêu bi thÆ°Æ¡ng nhá» lại: âKỳ Lân tá»c khÄng khÄng là do mẫu thân quyến rÅ© phụ thân của ta, Yêu Hoà ng tá»c thì lại khẳng Äá»nh là do phụ thân ta dụ dá» mẫu thân ta, trách nhiá»m cứ bá» Äẩy tá»i Äẩy lui, cuá»i cùng cả phụ thân và mẫu thân của ta Äá»u bá» hai tá»c nhá»t lại, Äại khái là nhÆ° thế Äó.â
âVáºy còn anh?â Du Tiá»u Mặc nghe mà thấy cẩu huyết quá chừng, nhÆ°ng kết cục nà y không tá»t Äpẹ chút nà o, nếu nhÆ° cả cha và mẹ của LÄng Tiêu Äá»u bá» nhá»t lại, thì LÄng Tiêu Äã ra Äá»i thế nà o Äây.
LÄng Tiêu biết hắn Äang nghÄ© gì, âTrÆ°á»c khi phụ mẫu ta bá» nhá»t lại, ta Äã ra Äá»i, ngÆ°á»i nuôi lá»n ta là má»t vá» thân tÃn của cha ta, cÅ©ng chÃnh ông Äã ká» chuyá»n vá» cha mẹ cho ta biết, ông bảo ta phải trá» nên mạnh mẽ Äá» Äi cứu há», nhÆ°ng thá»±c lá»±c của ta bây giá» còn chÆ°a Äủ Äá» chá»ng lại cả Kỳ Lân tá»c và Yêu Hoà ng tá»c, cho nên ta phải trá» nên mạnh mẽ hÆ¡n, trá» thà nh má»t sá»± tá»n tại mà cả Kỳ Lân tá»c và Yêu Hoà ng tá»c Äá»u phải kiêng kỵ.â
Nghe xong chuyá»n xua của y, Du Tiá»u Mặc cảm nháºn Äược Äủ cả ngÅ© vá».
Sao hắn có thá» ngá» Äược, LÄng Tiêu khà thế hừng há»±c, không ai bì ná»i nà y lại có thân thế bi thảm Äến váºy, tuy cả cha và mẹ Äá»u còn trên Äá»i, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng khác gì ngÆ°á»i Äã mất.
âÃy⦠Anh Äừng Äau lòng, má»t ngà y nà o Äó, anh sẽ trá» nên mạnh mẽ hÆ¡n mà , em, em sẽ giúp anh.â Du Tiá»u Mặc nhìn LÄng Tiêu chằm chằm, hắn không biết cách an ủi ngÆ°á»i ta thế nà o nữa.
âTháºt chứ?â LÄng Tiêu dá»±a Äầu và o cá» hắn, âm thanh cá» kiá»m nén khẽ vang lên.
âTháºt mà , em sẽ cá» gắng tu luyá»n, sau Äó luyá»n ra linh Äan cấp báºc cao hÆ¡n.â Du Tiá»u Mặc hÆ¡i bá»i rá»i, hắn không thÃch ứng Äược vá»i má»t LÄng Tiêu thế nà y.
âVáºy⦠Em có thá» Äáp ứng má»t yêu cầu của ta Äược không?â
âYêu cầu gì?â
âTa muá»n là m á» Äây.â
Nháºn thấy sá»± im lặng của hắn, LÄng Tiêu cÅ©ng trá» nên im lặng hÆ¡n, y nói: âChúng ta Äã không là m những nÄm ngà y rá»i, hÆ¡n nữa lúc trÆ°á»c em cÅ©ng Äá»ng ý rá»i cÆ¡ mà .â
Äến chết mất, chuyá»n mắc cỡ nhÆ° váºy, anh có thá» Äừng dùng cái giá»ng Äiá»u Äau buá»n nà y Äá» nói Äược không hả, là m hắn chẳng biết nên từ chá»i thế nà o cho phải, tuy Äang giãy dụa, nhÆ°ng lòng hắn lại má»m nhÅ©n ra rá»i.
Du Tiá»u Mặc không ngá» LÄng Tiêu lại ÄÆ°a ra yêu cầu thế nà y, nÆ¡i Äây là chá»n núi non hoang vu, bá»n phÃa Äá»u có yêu thú, nhỡ Äâu Äang là m Äược má»t ná»a thì má»t con yêu thú Äá»t nhiên xuất hiá»n, chá» nghÄ© thôi mà hắn Äã thấy mất mặt muá»n chết rá»i.
Thế nhÆ°ng mà LÄng Tiêu cÅ©ng không nói sai, lúc trÆ°á»c vì chạy thua nên hắn thá»±c sá»± Äã Äá»ng ý rá»i, hÆ¡n nữa Äiá»u kiá»n và hiá»n trÆ°á»ng cÅ©ng rất phù hợp, bá»i vì Äiá»u hắn Äá»ng ý lúc ấy chÃnh là ââ Dã chiến!
âCÆ¡ mà , Xà Cầu Äang á» Äâyâ¦â Giá»ng nói là nhà nhÆ° tiếng muá»i của Du Tiá»u Mặc vang lên.
âXà Cầu Äã bá» ta ÄÆ°a và o không gian rá»i.â LÄng Tiêu nói.
ââ¦â
Vừa thiên thá»i vừa Äá»a lợi, lại còn nhân hòa nữa chứ, hình nhÆ° muá»n từ chá»i cÅ©ng chẳng Äược nữa rá»i.
Trong không gian, Xà Cầu Äứng trên Äá»ng cá» bạt ngà n, im lặng nâng trán. Chủ nhân à chủ nhân, xem ra Äá»i nà y ngÆ°Æ¡i nhất Äá»nh sẽ bá» LÄng Tiêu Äại nhân Än sạch sà nh sanh rá»i, vá»i loại tÃnh cách nhÆ° của LÄng Tiêu Äại nhân, là m sao có thá» có nét mặt bi thÆ°Æ¡ng thế kia Äược, ngÆ°Æ¡i không thấy khóe miá»ng y cứ cong lên mãi sao?