Truyền Nhân Thiên Y

Chương 191



Chương 191

Ông ta rất tự tin với một quyền lúc nãy của mình, cho dù đối thủ có đạt tới cảnh giới đại sư thì cũng bị nội thương do một chưởng này gây ra.

Thế nhưng kết quả thì sao?

Thằng nhãi đỡ được 1 quyền của ông ta mà không hề bị thương một tí nào!

“Chỉ bằng mấy quyền như thế này mà ông cũng dám xưng là Thiết Quyền ư?”

“Nghe tôi này, cái tên Thảo Kê quyền phù hợp với ông hơn đấy.”

“Cậu!”

Vương Ninh giận dữ hét lên, ngay khi vừa thu quyền lại thì ngay lập tức tung ra quyền tiếp theo và lần này ông ta sử dụng đến 8 phần sức mạnh!

Tuy nhiên lần này Lương Siêu cũng không quá coi trọng, hắn bước nhẹ về phía trước rồi đột nhiên giơ tay, thân hình vững vàng đón lấy quyền thứ 2 của Vương Ninh.

Đồng thời, vẻ chế giễu trên gương mặt cũng đậm hơn.

“Ông như này mà cũng dám xưng Thiết Quyền ư?”

“Người khác gọi ông là Đại sư Quyền Thuật mà ông không thấy ngại hay sao?”

Người chưa từng đỏ mặt như Vương Ninh, bây giờ thật sự đỏ mặt, mặt đỏ như đít khỉ.

Sau đó, ông ta theo bản năng muốn tung cú quyền tiếp theo nhưng dù có cố gắng như thế nào cũng không thể rút nắm đấm ra khỏi bàn tay cứng như sắt đó.

Trông thấy khuôn mặt già nua ngày càng đỏ hơn, Lương Siêu lắc đầu buông tay ra còn Vương Ninh lùi về phía sau mấy bước theo quán tính.

Khi ông ta vừa mới ổn định thân hình, Lương Siêu đã vọt tới tung quyền tới ngay trước mặt ông ta, chỉ còn cách không đến 5cm…

Rõ ràng là hắn đã nương tay. Nếu không e rằng hiện tại Vương Ninh đã bị đối phương đấm cho nát mặt rồi!

“Ông còn muốn đánh nữa không?”

“Đánh!”

Vương Ninh tiếp tục lùi về phía sau mấy bước, lúc này có thể nói là ông ta dốc toàn lực cho một kích này!

Khí thế tăng cao, sức lực cũng tăng mạnh!

Lương Siêu cau mày.

“Được thôi, nếu như ông còn chưa hết hy vọng thì tôi sẽ để ông chứng kiến tận mắt thế nào mới gọi là một quyền chân chính!”

Nói xong, hắn thay đổi sắc mặt và cấp tốc vận chuyển huyền khí bên trong cơ thể, đồng thời đánh một quyền về phía Vương Ninh!

Quyền của hai người chỉ trong nháy mắt đã va vào nhau tạo nên tiếng “bang bang”, một lúc sau thì không còn động tĩnh gì nữa.

Cả hai đứng đối diện nhau đều không nhúc nhích.

Lương Siêu vẫn bình tĩnh như cũ, khóe miệng mang theo sự giễu cợt.