Truyền Nhân Thiên Y

Chương 180



Chương 180

Tròng mắt linh động của Liễu Băng Khanh đảo một cái, sau đó cười nói: “Xem như đã giảm hơn phân nửa đi.”

Thấy Liễu Băng Khanh đã thoải mái hơn, lòng Lương Siêu cũng buông lỏng không ít, theo tình hình này khoảng cách đến lúc khỏi hẳn đã không xa, chỉ cần thừa dịp sắt nóng đem đi rèn, đánh tan luôn một nửa uất ức còn lại của cô là tốt rồi.

Mà đúng lúc này, Giang Hồng chật vật từ trên mặt đất đứng lên, hàm hồ không rõ mắng to: “Liễu Băng Khanh, mày tìm một Huyền Võ Giả làm bạn trai, còn dám xúi giục hắn đánh tao!”

“Coi như hôm nay mày lợi hại! Tao thua lần này”

“Nhưng nếu mày thật sự có gan như vậy, có dám dắt tên này đi tham gia hôn lễ của tao không! Đến lúc đó, tất cả ân oán giữa hai chúng ta coi như chấm dứt!”

Liễu Băng Khanh nhíu mày liếc cô ta một cái, có vẻ không hề hứng thú.

Đang muốn cự tuyệt, nhưng bỗng nhiên Lương Siêu đã thay cô đáp ứng.

“Được, bốn ngày sau kết cục, chúng tôi nhất định sẽ đến.”

“Thừa dịp còn mấy ngày, cô phải tranh thủ chuẩn bị đi, hy vọng đến lúc đó đừng để chúng tôi cảm thấy nhàm chán hay thất vọng là tốt rồi.”

Nói xong, hắn kéo Liễu Băng Khanh rời đi.

Thấy hai người rời đi, Bạch Hạo nãy giờ vẫn lui người trong góc mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi đến bên cạnh Giang Hồng.

“Hồng Hồng, em không sao chứ?”

Giang Hồng quả thực tức giận muốn nổ tung, hung hăng đá anh ta văng ra.

“Thật sự là lúc trước mắt tôi mù rồi, nếu không làm sao có thể coi trọng phế vật như anh chứ!”

“Mau gọi điện thoại đi! Đặt hẹn với thẩm mỹ viện tốt nhất ở đây!”

“A?”

Bạch Hạo sửng sốt, yếu đuối hỏi: “Hẹn thẩm mỹ viện làm gì?”

“Để phẫu thuật thẩm mỹ chứ sao nữa! Làm sao tôi có thể tham dự đám cưới với bộ dạng này được! Đến lúc đó anh muốn tôi trở thành trò cười của người khác sao!”

“À, được rồi! Anh sẽ làm ngay!”

Nói xong, Bạch Hạo vội vàng gọi điện thoại, trong lòng lại oán thầm một trận, đã bị đánh thành bộ dạng này rồi, phẫu thuật thẩm mỹ còn kịp sao…

Bên này anh ta hẹn thẩm mỹ viện, bên kia Giang Hồng cũng gọi điện thoại.

Điện thoại vừa bật, cô ta lập tức liền khóc lóc kể lể.

“Sư phụ, lần này ngài nhất định phải làm chủ cho đệ tử!”

“Đệ tử bị người ta đánh sắp hủy dung rồi, hơn nữa sau khi đệ tử nói tên ngài ra, đối phương chẳng những không dừng tay mà ngược lại còn xuống tay tàn nhẫn hơn nữa!”

“Hắn, hắn còn nói cái gì thiết quyền là cái thá gì, ở trước mặt hắn tất cả đều là phế quyền! Bốn ngày sau người đó còn muốn đến tham gia hôn lễ của đệ tử, tiếp tục nhục nhã đệ tử, kính xin sư phụ ngài…”

“Cái gì? Thật sự là ngài sẽ đến dự đám cưới của đệ tử chứ?”

“Được rồi! Cảm ơn sư phụ!”

……