Trùng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn [Vòng Giải Trí]

Chương 103



Trước đó mọi người dù sao cũng đã từng có kinh nghiệm hợp tác, hơn nữa đều là diễn viên tuyến đầu năng lực xuất sắc, vậy nên sau khi Sở Ngôn gia nhập đoàn phim 《 Ba kẻ lừa đảo 》, gần như không cần thời gian làm quen liền trực tiếp ăn khớp, tiến độ cũng phi thường khả quan.

Không qua mấy ngày lại lục tục có khách mời gia nhập, trong đó thậm chí còn có một vị Ảnh hậu, vị Ảnh hậu này đều là nghệ sỹ của Thiên Thịnh giống như Sở Ngôn, đối với Chu Hòa Huy cũng rất quen thuộc, vậy nên mấy người rất nhanh đã trở nên thân thiết, quá trình quay phim cũng càng ngày càng thuận lợi.

Đồng thời, phía Hàn Tiếu đã sớm hoàn thành phần hậu kỳ của ‘Chu kỳ’, kết hợp với đoạn MV trước đó Sở Ngôn đã sớm thu xong, vào ngày thứ ba Sở Ngôn gia nhập đoàn phim 《 Ba kẻ lừa đảo 》, đĩa nhạc ‘Chu kỳ’ cũng đã tiến hành phân phối đi cả nước!

Trong khoảng thời gian này, Sở Ngôn vừa đóng phim và làm tuyên truyền cho ‘Chu kỳ’ trên weibo.

Bất quá y cũng không có khả năng công khai trực tiếp nói mình muốn ra đĩa đơn, chỉ có thể bí ẩn ám chỉ người hâm mộ, ví dụ như ‘Gần đây cảm thấy mình ca hát thực không tệ’, ‘Cám ơn mọi người đã yêu thích ‘Chu kỳ’”. Kỳ thực loại ám chỉ cách một tầng sa mỏng này càng khiến nhiều người miên man bất định, thậm chí bọn họ đều thống nhất cho rằng ——

‘Sở Nghiên Nghiên dự định thử làm ca sỹ sao?!’

Thậm chí còn một bộ phận người hâm mộ càng thêm nhạy bén đoán được, Sở Ngôn rất có thể muốn đem ‘Chu kỳ’ chế tác thành đĩa đơn đầu tiên của mình để phát hành.

Tất cả mọi chuyện đều bình ổn tiếnh hành dưới trạng thái mông lung mờ mịt, tựa hồ là hoa trong gương trăng dưới nước, chỉ cần vén lên một tầng sa mỏng liền có thể thấy được chân tướng mọi việc. Bất quá Sở Ngôn không chịu nói, Chu Hòa Huy cũng không nói, ngay cả trợ lý trẻ vẫn luôn thích giao lưu với fans của Sở Ngôn cũng đóng chặt miệng không hề hé răng, quả thực là khiến các fans gấp đến hỏng mất.

Dưới tình huống như vậy, người hâm mộ đối với việc Sở Ngôn rốt cục có phát hành ca khúc hay không vô cùng hiếu kỳ, hứng thú nhảy nhót tăng vọt. Vậy nên khi ‘Chu kỳ’ thực sự bất ngờ xuất hiện, những người hâm mộ đều đông loạt ồ lên, chủ động vì ‘Chu kỳ’ tăng thêm độ hot.

/A a a a a Sở Nghiên Nghiên thực sự ra đĩa nhạc rồi! Tôi đã nói mà! Tôi đã nói từ sớm/

/Thực sự rất thích ‘Chu kỳ’, mỗi lần vào rạp xem 《Tinh quang 》 chỉ cần đoạn nhạc dạo của ‘Chu kỳ’ vừa vang lên iem sẽ khóc đến hoa rơi nước chảy. Ô ô ô ô, Sở Nghiên Nghiên hát thật hay mà, mỗi một lời hát đều khắc vào trong lòng iem, iem nhất định mua mua mua!!!/

/Đừng cản mị, mị nói mọi người đừng cản mị! Đây là đĩa đơn đầu tiên của ông xã mị, mau lấy cho mị mười đĩa/

/Đây là đĩa đơn đầu tiền của bạn trai chế! Chế cũng lấy năm cái/



Thời điểm hiện tại, 《Tinh quang 》 vẫn còn chiếu trong rạp phim, mặc dù đã không hút khách như lúc ban đâu nhưng doanh thu cũng rất khả quan. Vậy nên ‘Chu kỳ’ thực ra không cần dùng bất kỳ thủ đoạn tuyên truyền gì, chỉ cần một bộ 《Tinh quang 》 cũng đã là phương hướng tuyên truyền tốt nhất rồi.

Những người từng xem qua 《Tinh quang 》 có thể không nhớ ra được tên của những nhân vật phụ trong phim, thế nhưng khi có người ngân nga giai điệu của ‘Chu kỳ’ đối phương nhất định sẽ lập tức nhớ tới: “《Tinh quang 》! Kẻ ngốc đáng thương kia!”

Sở Ngôn cũng không cố tình định hướng người hâm mộ tiêu tiền mua đĩa cho mình, càng không bắt chước thói quen mỗi lần phát hành album hoặc đĩa đơn đều sẽ tổ chức liveshow trên weibo để lấy lòng fans của những ca sỹ khác. Y chỉ đơn thuần post lên một trạng thái mới, ngay cả hình ảnh cũng không có, chỉ là để lại một đoạn thanh âm.

Ngay khi fans nghe được đoạn thanh âm này, trước mắt hốt nhiên đều giống như chợt hiện lên hình ảnh trong bộ phim 《Tinh quang 》.

/SởNgônyan: Ca khúc đầu tiên tặng cho mọi người, cũng tặng cho những vị cố nhân đã sống cách đây hơn ba trăm năm tuế nguyệt, nguyện tình yêu mãi mãi trường tồn./

Thanh âm mềm mại hơi trầm của thiếu niên mang theo sự ấm áp như ánh mặt trời, sạch sẽ trong suốt khiến cho người ta nhịn không được thầm cảm thấy vui vẻ. Cho dù không có hình ảnh, các fans cũng đoán được người thiếu niên tuấn lãng kia ở sau máy liên lạc nhất định đang cong cong đôi mắt, thần tình nhu hòa nhìn bọn họ.

Đó là Tô Ngọc Quang, cũng là Sở Ngôn.

Ngày phát hành đầu tiên của ‘Chu kỳ’, dưới tình huống trước đó không có bất kỳ sự tuyên truyền mở rộng nào, lượng tiêu thụ tại Thiên Võng đột phá một triệu hai trăm nghìn!

Ngày thứ hai, có càng nhiều fans biết tin ‘Chu kỳ’ ra đĩa đơn, bọn họ điên cuồng mà đăng ký tranh mua trên Thiên Võng, rõ ràng chỉ là đặt trước thế nhưng chỉ trong hôm nay đã trực tiếp thu về thêm một triệu sáu trăm nghìn lượt tiêu thụ, chiếm cứ vị trí quán quân lượng đĩa nhạc tiêu thụ ngày đầu của Hoa quốc!

Đợi đến ngày thứ ba, con số không giảm mà tăng, thoáng cái đột phá hai triệu hai trăm nghìn, có thể nói là trực tiếp quét sạch năm triệu đĩa dự trữ, khiến nhân viên công tác của Thiên Thịnh bắt buộc phải tăng lượng đĩa in.

Lần này, người phụ trách của phòng bán hàng trực tiếp gọi cho Chu Hòa Huy, hỏi anh rốt cuộc cần in thêm bao nhiêu đĩa.

Chu Hòa Huy luôn chú ý sát sao tình huống đặt hàng của ‘Chu kỳ’, anh cũng biết tin tức ‘Chu kỳ’ trong ba ngày đầu đã tiêu thụ xong năm triệu đĩa, anh không chút nghĩ ngợi nói: “Trực tiếp tăng đến ba mươi triệu!”

Người phụ trách nghe vậy lập tức kinh ngạc: “Ba mươi triệu? Con số này đã vượt khỏi định mức đĩa nhạc kinh điển phổ thông hơn mười triệu rồi, anh xác định chứ? Tuy rằng đây chỉ là dự bán, nhưng sau khi chúng ta định ra con số phía bên kia sẽ đồng bộ chế tác chip. Sở Ngôn là lần đầu tiên phát hành đĩa nhạc, fans trên phương diện diễn xuất và âm nhạc vẫn còn rất nhiều chỗ chưa thể chỉnh hợp, vậy nên tuy rằng fans của cậu ta có rất nhiều nhưng tôi cho rằng chỉ hai mươi triệu cũng đủ rồi…”

“Ba mươi triệu! Tôi cho rằng lại kéo thêm một thời gian nữa, đĩa nhạc này tuyệt đối có thể đạt đến lượng tiêu thụ như vậy.”

Dáng dấp khẳng định trấn tĩnh của Chu Hòa Huy khiến giám đốc phòng bán hàng thoáng cái bị chấn nhiếp, vốn hắn còn muốn thảo luận phản bác một chút kéo con số ba mươi triệu này rơi xuống, thế nhưng sau khi cân nhắc một chút, chợt nhớ đến mấy câu Từ Ngọc Dung đã dặn dò khi đến tìm hắn ngày hôm trước.

Suy tư chốc lát, giám đốc phòng bán hàng cắn răng một cái, nói: “Được, cứ quyết định như vậy!”

Dù sao cũng chi là ba mươi triệu đĩa đơn, nhỡ đâu thực sự chịu lỗ… ừ! Tìm Từ tổng gánh!

Từ Ngọc Dung đang trong phòng họp: “Ắt xì!”

Rất nhanh, lượng tồn kho của ‘Chu kỳ’ trên Thiên Võng đã tăng lên đến ba mươi triệu, khiến rất nhiều người vừa rồi còn càu nhau không mua kịp mừng rỡ không thôi, bắt đầu tiếp tục điên cuồng đặt hàng.

Ở thời đại này, phương thức bán đĩa nhạc trực tiếp cơ hồ đã bị xóa sạch, chất lượng mua sắm của Thiên Võng phi thường tiện lợi, vừa có thể để khách hàng trực tiếp chạm được vào sản phẩm mình hứng thú, lại còn dùng tốc độ nhanh nhất gửi sản phẩm đến nhà người tiêu thụ.

Chỉ nói trong phạm vi Thủ đô tinh, trên cả tinh cầu này chỉ còn duy nhất một cửa hàng băng đĩa, tọa lạc trong một khu buôn bán cao cấp xa xỉ ở vùng trung tâm. Nơi này là một tòa nhà một trăm ba mươi mốt tầng, nếu so với những tòa nhà khác bên cạnh kỳ thực cũng không tính cao thậm chí có thể coi như bé lùn, thế nhưng danh tiếng của nó lại vượt trội hơn những nơi khác.

Bởi vì… đi ngược về lịch sử năm mươi năm, tòa nhà này chính là cứ điểm phát hành tất cả đĩa nhạc trên toàn tinh hệ.

Dương Hiểu Linh từ sớm đã xếp hàng bên ngoài tòa nhà này chỉ vì muốn nhanh chóng mua được đĩa đơn ‘Chu kỳ’. Mua sắm trên mạng tuy rằng thuận tiện thế nhưng muốn nhận được thành phẩm còn phải chờ một đoạn thời gian chế tác chip, vậy nên Dương Hiểu Linh liền trực tiếp đi đến cửa hàng băng đĩa này, hy vọng có thể trực tiếp mua được thành phẩm.

Cho dù từ ba giờ sáng đã chạy đến xếp hàng, thế nhưng Dương Hiểu Linh vẫn phải chờ hơn nửa giờ mới có thể mua được ‘Chu kỳ’. Khi bàn tay vừa chạm đến con chip mỏng manh kia, Dương Hiểu Linh liền muốn nhanh chóng về đến nhà, đem con chip cắm vào mắt kính VR, sau đó lập tức thưởng thức.

Qua khoảng thời gian im lặng và tối mịt  đáng kể, đầu tiên là một thảm sao trời lóa mắt phút chốc xuất hiện trước mặt cô. Mắt kính VR của cô cũng tương đối cao cấp, có cả hệ ứng cảm ứng tứ chi, Dương Hiểu Linh vươn tay, phảng phất có thể chạm vào phiên sao trời này, cả người cũng giống như lơ lửng tại trong vũ trụ.

Những vì tinh tú kia hiện tại đang trầm mặc an tĩnh lóe ra ánh sáng của chính mình, đem quang huy ánh bạc rót thẳng vào lòng Dương Hiểu Linh, mà phiến sao trời kia tựa hồ vẫn luôn an bình mỹ hảo như vậy, chỉ đơn thuần thiêu đốt quang mang của bản thân, lấp lánh nở rộ không biết mệt mỏi. Mãi đến khi ——

Tất cả những vì sao kia bỗng nhiên rơi xuống!

Một mảng lớn mưa sao băng tựa như sấm chớp màu mạc xẹt qua trước mặt Dương Hiểu Linh, đẹp đẽ phi phàm!

Mà giữa cơn mưa sao băng tựa như pháo hoa ánh bạc này, hai chữ lớn chậm rãi nổi lên ——

『Chu kỳ 』

『Chu kỳ thứ nhất, nhờ người đến bình minh.

Chu kỳ thứ hai, yêu người không muốn tỉnh.

Chu kỳ thứ ba, ai biết cả đời này là thua hay thắng…. 』

Trước mắt vẫn là một màn hắc ám, thế nhưng thanh âm mềm mại trầm thấp của thiếu niên đã vang lên bên tai Dương Hiểu Linh. Thanh âm này với nàng vô cùng quen thuộc, thậm chí ngay từ khi thanh âm vừa cất lên khóe mắt Dương Hiểu Linh đã không nhịn được chua xót, đợi đến khi lời ‘thua hay thắng’ kia vừa dứt, cô cũng không nhịn được rơi nước mắt.

Cả đời này của người, thua bản thân, thắng được chúng ta.

Người thua cả đời của mình, thắng được tình yêu của mọi người. Tuy rằng đối với người mà nói cuối cùng vẫn là thua, thua đến thảm bại.

Sau đó, trước mắt Dương Hiểu Linh là từng màn ngắn ngủi được cắt ra từ phim 《Tinh quang 》, cô một lần nữa nhìn thấy khoảnh khắc đầu tiên Tô Ngọc Quang và Hứa Dịch Thư gặp gỡ,  ở chung, luyến ái, rời bỏ. Cô lại thêm một lần chứng kiến ánh mắt của đứa trẻ kia lần lượt không chỉ còn có sự đợn thuần, thậm chí đến cuối cùng, cậu còn học được cách che giấu tình cảm của chính mình.

Mà khi những hình ảnh này đang trình diễn, Sở Ngôn mặc một chiếc áo sợ mi trắng lại ở bên cạnh lặng lẽ quan sát.

Trong nhà hàng Tinh Quang, Hứa Dịch Thư dùng lời tâm tình động lòng hiến tặng cho Tô Ngọc Quang một mảnh sao trời lấp lánh. Cách đó không xa, Sở Ngôn cô độc ngồi yên, ngẩng đầu nhìn phiến sao trời vô biên vô ngần kia, cậu thấp giọng ngâm xướng, âm nhạc cũng theo đó nhẹ nhàng vang lên.

Khi Tô Ngọc Quang dầm mưa cầm bánh kem đến cho Hứa Dịch Thư ăn, lại bị đối phương giận đến trực tiếp ném xuống, sau đó Hứa Dịch Thư ôm Tô Ngọc Quang an ủi, Tô Ngọc Quang an tĩnh rơi lệ. Phía bên kia, Sở Ngôn ngồi xuống bên cạnh mảnh bánh kem bị ném xuống, vươn tay nhẹ nhàng quệt một ít cho lên bên môi, không hề chê bẩn mà cho vào miệng thưởng thức.

Còn khi Tô Ngọc Quang nhận được thiệp cưới, Sở Ngôn đứng sau lưng cậu, tựa lên vách tường, thần sắc bình tĩnh ngẩng đầu nhìn trời. Tô Ngọc Quang ngồi tại hiện trường hôn lễ vỗ tay không ra tiếng, Sở Ngôn liền đứng sau lưng, vươn tay che lại đôi mắt cậu.

Thân ảnh của Sở Ngôn là bán trong suốt, y phảng phất chỉ là khách qua đường lại phảng phất là một người quan sát không thể bị phát hiện, y chăm chú theo dõi mọi chuyện phát sinh, dùng tiếng hát ghi chép lại tất cả.

Sau đó, đến khi hát câu ca từ cuối cùng, Sở Ngôn bước tới đứng trước bức họa tuyệt mỹ 《Tinh quang 》 kia, thanh âm của y hơi ngừng, mắt khẽ ngước, dùng một loại thần tình tiêu điều tiều tụy thưởng thức bức tranh xinh đẹp này.

Y cứ thế chăm chú nhìn thật lâu, tỉ mỉ quan sát thật lâu, mãi đến cuối cùng bỗng nhiên cất giọng, thầm thì lặp lại câu hát cuối cùng, sau đó bất chợt đi vào trong bức họa, biến mất trong mảnh sao trời vô biên vô tận ấy.

『Cái chu kỳ này, mười sáu năm, đến chết không thôi.』

Đến lúc này, cả MV kết thúc.

Dương Hiểu Linh từ đâu đã che miệng, khóc đến vành mắt sưng đỏ, thế nhưng cô trước sau cũng nhịn xuống không phát ra một chút thanh âm nào. Cô không nở phá hư không khí này, bởi vì hình ảnh quá mức duy mỹ, quá mức mong manh, giống như chỉ cần khẽ chạm vào sẽ vỡ thành mảnh nhỏ đầy đất.

Ngày phát hành thứ tư của ‘Chu kỳ’, rất nhiều người đã đi cửa hàng băng đĩa mua được thành phẩm, mà những người đặt hàng online phần lớn đều nhận được bưu kiện. Khi bọn họ lần nữa thực sự lắng nghe ca khúc quen thuộc này, ‘Chu kỳ’ lần thứ hai vụt sáng! Chân chính không thể vãn hồi!