Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 2 - Chương 37-2: Hồng yêu nghiệt vs Bạch yêu nghiệt 2/2



Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Nhất thời, không có ai khác khiêu vũ, mà cúi đầu xì xào bàn tán, dồn dập suy đoán thân phận Đường Linh!

Vừa nãy thấy Nguyên thiếu bắt chuyện với cô, giao tình có vẻ không tệ, bây giờ tộc trưởng cũng mời cô nhảy điệu đầu tiên, thân phận cô gái này không bình thường đây!

Đường Linh dù đang thả mình đeo điệu nhạc cũng khẽ mỉm cười, tiếng xì xào bàn tán cô nghe thấy hết, cô cảm thấy thú vị, đây chính là bản tính của con người, rất hiếu kỳ! Đối với sự việc mình không biết, luôn chứa lòng hiếu kỳ, mà vừa vặn cái sự hiếu kì ấy cũng vô tình hại chết không ít tính mạng!

“ Cháu, cô nhóc này thật không đơn giản, cục cảnh sát đã phát động nhiều cảnh lực như vậy đều không tìm được người, cháu lại giải quyết một cách nhanh chóng thế, thực sự hậu sinh khả úy a!”

Tộc trưởng làm như cảm thán nói, Đường Linh tự hiểu trong lòng, đây là tộc trưởng đang thăm dò cô! Đích thực, Đường Linh rất khả nghi! Nếu như đổi lại là cô, cũng sẽ hoài nghi giống vậy!

Đường Linh tươi cười nói, “Có thể do vận may của cháu tốt hơn, đều nói ông trời phù hộ người tốt, trước đây cháu đâu tin, bây giờ nhìn lại, ông trời quả thật luôn sẽ phù hộ người tốt!”

Tộc trưởng nghe vào tai lại có thâm ý khác, ông đánh giá Đường Linh, sau đó bật cười sang sảng, “Không sai! Ông trời đúng là bảo vệ người tốt!”

Đường Linh chỉ cười không lên tiếng, lại nghe thấy tộc trưởng tiếp tục nói, “Cháu gái, lần này cháu giúp ông một đại ân, ngày sau hy vọng cháu đừng khách khí, cứ tới tìm ông, lão già ông tuy rằng đã có tuổi, nhưng câu nói vẫn có sức ảnh hưởng!”

Trong lòng Đường Linh hơi động, nhưng cũng nghe ra ý tứ của tộc trưởng, xem ra tộc trưởng đây là đang lôi kéo cô, hiện tại đang ném cho cô cành ô-liu, xem cô nhận lấy nó thế nào!

Nở nụ cười ngọt ngào, cô chậm rãi mở miệng nói, “Tộc trưởng thật là một người rất tốt, sau này nếu cháu có cơ hội tới tỉnh Vân du lịch, nhất định cháu sẽ đến thăm hỏi lão gia ngài!”

Sau đó giống như tiếc hận nói, “Đáng tiếc cháu còn phải đến trường, cho dù lần sau muốn đến tỉnh Vân, cũng không biết là chuyện của thời nào nữa!”

Tộc trưởng nghe xong, con mắt màu đen loe lóe, sau đó nở nụ cười từ ái nói, “Uhm, cháu tuổi còn nhỏ, việc học xác thực không thể buông lỏng, cũng không thể để người nhà bận tâm”

Đường Linh tán đồng gật đầu, nhìn ra tộc trưởng khá hài lòng! Cũng đúng thôi! Ông đã điều tra cô gái này, gia thế trong sạch, có quan hệ mật thiết với Trân Bảo Trai, bây giờ nhìn lại, Trân Bảo Trai phải là của cô gái này rồi! Bằng không cũng sẽ không đi ngàn vạn dặm đường tới thu hồi về lô hàng kia!

Bất quá, chỉ cần thế lực ẩn tàng của cô không tiến vào tỉnh Vân, như vậy ông lại rất ủng hộ cô gái này!

Tộc trưởng lại nhảy thêm vài bước nữa, sau đó ngừng lại, khiêm tốn nói, “Già rồi, tự mình nhảy vũ điệu mở màn đều mệt đến mức này đây, cô gái nhỏ sẽ không trách ông không nhảy hết điệu chứ?”

Đường Linh tươi cười, tiếng cười lanh lảnh, làm người nghe hết sức thoải mái, “ Đừng nói ngài, ngay cả cháu đều cảm thấy mệt mỏi, xem ra loại yến hội này, cũng thật không thích hợp với cháu nha!”

“ Con bé này, màn vũ hội này, là thuộc về cháu!” Dứt lời, tộc trưởng nhìn về phía Triệu Nguyên với ý vị thâm trường, tinh quang trong mắt dâng lên cuồn cuộn, không biết đang suy nghĩ gì!

Đường Linh theo tầm mắt nhìn qua, vẻ mặt Triệu Nguyên tái nhợt, đang nhìn không dời mắt về hướng mình, không nhúc nhích, trong lòng Đường Linh cười thầm, xem ra tên nhóc kia bị cô bỏ rơi đến sợ luôn rồi, bên cạnh có mấy mỹ nữ đến bắt chuyện, hắn đều không buồn liếc mắt tới, chỉ dán mắt vào Đường Linh và tộc trưởng đang khiêu vũ kia!

Aiz! Thực cố chấp mà!

Mang giày cao gót khiêu vũ, thật có chút mệt mỏi, Lôi Tử thấy Đường Linh tới, vội vã đi lên, “Lão đại!”

Nhìn sự lo âu trong mắt Lôi Tử, Đường Linh gật đầu với hắn, an ủi vài lời mới khiến Lôi Tử yên lòng!

Tộc trưởng mỉm cười vui vẻ, bảo là muốn đi nghỉ ngơi một chút, Đường Linh gật đầu, ngược lại cũng thật làm khó cho tộc trường, con trai ông tuy rằng đã thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, nhưng hiện tại vẫn phải nằm trong phòng điều sức dành cho bệnh nhân nặng, vậy mà ông vẫn còn giữ vững tinh thần để tổ chức tiệc rượu hôm nay, gần đây bận bịu lo trong chạy ngoài liên tục, cũng khó trách được ông sẽ mệt mỏi!

Kết quả tộc trưởng vừa rời đi, Triệu Nguyên đã đi tới, đôi mắt phượng nhìn chằm chằm vào đôi mắt lạnh nhạt của cô, hắn đưa tay ra!

“ Không biết tôi có được vinh hạnh, có thể mời cô nhảy một điệu không?”

Trong nháy mắt không khí chung quanh Đường Linh ngưng tụ, bầu không khí nghiêm nghị, Đường Linh nhìn người đang đưa tay ra mời cô khiêu vũ, và cả người lên tiếng mời cô khiêu vũ – hồng y yêu nghiệt kia nữa, không ai lên tiếng tiếp, ba người họ đứng ở nơi đó, hai người đàn ông đối diện, trong nháy mắt trong không khí va chạm bắn tung tóe ra những tia lửa, khiến người xung quanh cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm!

Hai người đàn ông, một người mặc âu phục y phục màu trắng, mày kiếm hơi nhíu lại, đôi mắt phượng mê hoặc lòng người híp lại, hàn quang trong mắt bắn ra, hàng lông mày nhíu lại ngày càng chặt hơn, biểu lộ tâm tình bất mãn hiện giờ!

Người còn lại mặc chiếc áo sơ mi đỏ, đôi mắt màu xanh lam mê người mà thâm thúy, đáy mắt kèm theo niềm hứng thú nhẹ nhàng, khóe môi hơi vểnh lên, mang theo chút tà khí!

Mà sự khác thường của hai người họ rốt cục đã đưa tới không ít người chú ý!

“ Trời ạ! Họ đang làm gì thế kia? Hai người họ thực sự quá mê người! Đẹp trai quá nha!”

“ Cô gái kia đến cùng là ai? Quá đáng ghét! Nguyên thiếu sao có thể thích loại mặt hàng đó! Hừ!”

“ Đúng thế! Vừa nãy tôi có cùng Nguyên thiếu nói chuyện, anh ấy đều không thèm nhìn tôi, chỉ nhìn chằm chằm vào con hồ ly tinh kia! Thực sự quá ghê tởm!”

“ Nhưng Trần thiếu tại sao cũng coi trọng cô ả? Hai người đàn ông yêu nghiệt ó vậy mà đồng thời coi trọng cô ả kia! Tại sao có thể như vậy! Tại sao có thể như vậy!”

“ Trần thiếu là của tôi!”

“ Là của tôi!”

“ Của tôi!”

“Được rồi, các người đừng tự tranh cãi nữa! Trần thiếu người ta nhận ra các ngươi là ai à! Đều đừng ảo tưởng nữa đi!”

Lúc nhóm các tiểu thư danh môn đang tranh giành nhau bằng miệng, suýt chút nữa lật trời mất! Cùng lúc đó cuộc chiến giữa hai người đàn ông cũng diễn ra vô thanh vô tức, đám đàn bà con gái cũng đang nồng nặc mùi thuốc súng!

Đường Linh sóng mắt lưu chuyển, đây tính là gì? Hai tên yêu nghiệt đang PK với nhau sao? Hừ! Coi cô là cái gì? Chiến lợi phẩm ư?

Khóe môi hơi nhếch lên cất giọng mỉa mai, ánh mắt hơi trầm xuống!

“ Lôi Tử, theo tôi đến bên kia nghỉ ngơi! Tôi hơi mệt!”

Dứt lời không buồn nhìn hai người họ, xoay người đi thẳng tới khu nghỉ ngơi, Lôi Tử đồng tình nhìn về phía hai người đàn ông đang có chút kinh ngạc nơi kia, hắn bước nhanh theo!

Triệu Nguyên thu tay về, hai tay nhét vào túi quần, cả người tản ra quý khí, nhìn người đàn ông mặc áo đỏ nói, “Trần, cậu vẫn như cũ!”

Người đàn ông áo đỏ hiển nhiên không nghĩ tới Đường Linh sẽ cứ như vậy không cho hai người họ mặt mũi, lần đầu bị người ta cự tuyệt, có chút hoảng thần, nghe thấy Triệu Nguyên nói chuyện với hắn, hắn mới lấy lại tinh thần, đôi mắt xanh lam nhìn chằm chặp Triệu Nguyên, “Cậu cũng chẳng phải như thế sao!”

Hai người đối diện, sau đó đồng thời nở nụ cười tà mị, khiến các cô gái đang dõi theo họ phải điên cuồng!

Bạch y yêu nghiệt VS Hồng y yêu nghiệt!

Không lên đầu đề báo cũng uổng! Hai người đều có khí chất tà mị, đều thu hút tầm mắt của mọi người, đặc biệt là những thiếu nữ xuân sắc!

“ Cứ phải tranh giành với tôi?” Mắt phượng híp lại, hơi phát ra hơi thở nguy hiểm!

“ Đương nhiên!” Con mắt màu xanh lam băng lãnh đón nhận hàn quang, không có nửa điểm khiếp sợ mà lui!

Hai người cơ hồ là đồng loạt thu lại tầm mắt, khẽ mỉm cười, rồi lại đồng thời đi về hướng có Đường Linh.

Xem ra hai người họ đã ứng chiến!

Lúc hai người đồng thời xuất hiện tại khu nghỉ ngơi, lúc ngồi xuống ghế sofa, cũng hấp dẫn tới nhiều vô kể các cô gái đi qua!

Chỉ chốc lát thời gian, vốn rất ít người có mặt ở khu nghỉ ngơi, nay đã ngồi kín chỗ, mà phần lớn trong đó đều là chị em phụ nữ!

Đường Linh tức khắc cảm thấy đau đầu!

Một tên Triệu Nguyên đã chọc đến không ít phiền toái rồi, hiện tại còn thêm một tên Mạc Quân Trần nữa! Nhiều đàn ông quả nhiên không tiêu hóa nổi, ánh mắt của đám đàn bà con gái kia như sói đói vồ mồi, áp lực cũng đủ lắm rồi!

Lần đầu tiên Đường Linh nhìn thấy Mạc Quân Trần thì đã nhận ra thân phận của hắn rồi, đại thiếu gia của các căn cứ giao trồng thuốc lá ở tỉnh Vân! Toàn bộ căn cứ lớn gieo trồng thuốc lá của tỉnh Vân đều thuộc về sản nghiệp nhà họ Mạc, tại tỉnh Vân nhà họ Mạc được coi như vua đất!

Mà tên Mạc Quân Trần này, không chỉ có lớp da đẹp đẽ, còn tốt số được sinh ra trong một gia đình tốt, nhà họ Mạc chỉ có hắn duy nhất là con trai, cho nên hắn sinh ra, đã nhận được tất cả mọi người sủng ái, có thể nói là sủng ái toàn tập!

Mạc Quân Trần ở trong mắt người ngoài, chính là một vương tử quý tộc ưu nhã, sát thủ thiếu nữa, hắn thích màu đỏ, cơ hồ đi đến đâu cũng là y phục màu đỏ, hết sức bắt mắt!

Nhưng hôm nay lúc hắn đến bắt chuyện Đường Linh thì có thể nhận ra, dường như bên ngoài đồn đại hắn là người cao quý thế nào, tao nhã ra sao, đều chẳng qua là màu sắc tự vệ của hắn mà thôi! Có bao nhiêu người có thể chân chính thấy được sự phản nghịch trong nội tâm hắn!

“ Trần thiếu, anh quen biết cô gái nhỏ đáng yêu kia? Chúng tôi đều hiếu kỳ sắp chết rồi, có thể nói với chúng tôi không?”

Một cô gái mở miệng hỏi Trần thiếu, ba chữ “cô gái nhỏ” kia nhấn mạnh, người có chút đầu óc đều có thể nghe hiểu ý tứ bên trong!

Cô gái đó chọn Trần thiếu mở miệng, cũng bởi vì trên người Nguyên thiếu luôn tỏa ra một loại hơi thở khiến người ta có cảm giác sinh lòng sợ hãi, không giống Trần thiếu luôn cho người ta cảm giác thân thiết!

Mạc Quân Trần nhìn Đường Linh một chút, sau đó hướng về phía cô gái vừa mới mở miệng hỏi, “Bản thân cô ấy ngồi ở đây, cô không đi hỏi cô ấy, ngược lại tới hỏi tôi!”

Cô gái kia nghe xong tức thì trên mặt có chút co giật, không nghĩ tới Trần thiếu cứ thế không cho cô ta mặt mũi, mà cô ta làm sao biết, Trần thiếu một người cao cao tại thượng thế kia, mặt mũi sao có thể tùy tiện cho người khác! Cô lại không tự lượng sức mình như con thiêu thân lao đầu vào lửa, Mạc Quân Trần cũng vô cùng bất đắc dĩ!

Cô gái đó chỉ xấu hổ một chút sau đó đã cười nhìn Đường Linh, ra vẻ thân thiết giống như chị gái nhà bên, “Em gái nhỏ, em tên là gì a? Một mình tới nơi này sao?”

Người ở chỗ này đều rất ngạc nhiên, cho nên nghe được cô gái đó hỏi như vậy, họ đều dồn tầm mắt lên Đường Linh!

Đường Linh chỉ cười nhẹ, khẽ hé đôi môi, “Đường Linh!”

Vẻn vẹn nói hai chữ, tên của cô, không có bất kỳ chủ ngữ vị ngữ nào, rất đơn giản chỉ là một cái tên!

Cô gái kia nghe xong, khóe miệng giật giật, nhưng lại rất không tiện mở miệng hỏi tiếp “Cô có thân phận gì? Thiên kim nhà nào?”…., tức khắc trong lòng cô ta có chút bực bội!

Triệu Nguyên cũng nghe thấy, khẽ cười thành tiếng, cặp mắt phượng nhìn Đường Linh, ánh mắt mang chút vẻ cưng chiều, cô gái này, cũng thật giảo hoạt! Biết rõ mấy cô gái đó muốn thăm dò điều gì, một mực bơ đi, còn trả lời khiến người ta không tìm thấy lỗi sai nào!

Đám con gái đang ngồi kia, có thông minh cũng có xuẩn ngốc, nhìn thấy trong mắt Triệu Nguyên có vẻ sủng nịch cưng chiều, trong lòng xù lông lên, nhìn Đường Linh với vẻ oán độc, mở miệng mang theo mùi thuốc súng nồng nặc, “Xưa nay chưa từng thấy cô, cô là thiên kim nhà nào?”

Lời này vừa nói ra, lập tức có người cổ động, “Đúng vậy! Trước đây chưa gặp cô tham gia tiệc rượu nào, sao chỉ có một mình cô tới thôi?”

Hiển nhiên so sánh với hai tên yêu nghiệt kia, Lôi Tử bị những cô gái này tự động nhấn nút tàng hình, tuy rằng dáng vẻ Lôi Tử không tệ, nhưng nếu đem so sánh với Nguyên thiếu và Trần thiếu thì không có cửa!

Con ngươi Đường Linh quét qua hai người nói chuyện vừa nãy, tầm mắt ngừng ở trên người cô gái cổ động, thản nhiên nói, “Xem ra con mắt của quý cô này không hữu dụng lắm, tôi có quen biết một bác sĩ khoa mắt khá tốt, nếu cô muốn làm phẫu thuật, tôi có thể giới thiệu cho cô!”

Mấy câu nói nghe rất đàng hoàng nghiêm túc, mọi người nghe xong liền sững sờ, còn nghe thấy tiếng phì cười của Triệu Nguyên và Mạc Quân Trần!

Phốc!

Cô gái này miệng lưỡi thật lanh lợi, đầu óc di chuyển cũng mau, càng không nghĩ tới là, cô lại bảo vệ thủ hạ đến thế! Chỉ vì cô gái kia không để Lôi Tử vào mắt, nói cô đến đây một mình!

Thật là cô gái nhỏ mọn!

Bất quá, ngược lại rất khả ái!

Nghe thấy hai người đàn ông bật cười ra tiếng, những cô gái đó mới phản ứng lại, mà vẻ mặt của cô gái cổ động kia đang lộ vẻ cau có và xấu hổ, cô nhìn thấy trong mắt hai người đàn ông mà cô ngưỡng mộ đang có ý cười nhạo cô, con ngươi tức khắc đục đỏ ngầu!

Cô gái xinh đẹp mới ban nãy hỏi Mạc Quân Trần kia, hiện đang ngồi bên cạnh Mạc Quân Trần, đang mở to mắt đánh giá Đường Linh!

Vừa nãy cha của anh Trần nhìn thấy tộc trưởng mời Đường Linh khiêu vũ màn đầu tiên, ông đã phái Mạc Quân Trần đến để tìm hiểu tin tức, bởi vì Đường Linh là một gương mặt mới toanh, đột nhiên xuất hiện trên yến hội tư nhân do tộc trưởng tổ chức, còn được tộc trưởng đích thân tiếp đón, đương nhiên đưa tới các phe quan tâm!

Tuy rằng cô không tình nguyện để Trần ca đến, nhưng bá phụ đã phân phó sao cô dám phản kháng! Cho nên cô cùng đi theo, vốn nghĩ Trần ca có thể phải khiêu vũ với Đường Linh, trong lòng cô ghen tỵ muốn chết, cũng may màn khiêu vũ đó không thành công!

Nhưng khi nhìn Đường Linh, trong lòng cô luôn không thấy thoải mái, có thể do bản tính con gái, cô có cảm giác sâu sắc rằng Đường Linh có tính uy hiếp với cô!

“ Em gái nhỏ, chị Mộ Dung cũng chỉ muốn quan tâm em thôi, sợ một mình em đến đây không an toàn, em không cảm kích cũng đừng nên nói thế!”

Mộ Dung Yến cô gái mới vừa rồi bị cười nhạo mà lúng túng không thôi đó dùng ánh mắt cảm kích nhìn Tiền Vũ Phỉ, chờ Đường Linh nói, “Không biết phân biệt! Cũng thật không biết lễ phép!”

Đám con gái nghe thấy đều che miệng cười nhạo, Mạc Quân Trần cau mày lại, không buồn nhìn cô gái tên Tiền Vũ Phỉ bên cạnh! Tiền Vũ Phỉ là hạng con gái nào, hắn biết rõ!

Ánh mắt Triệu Nguyên thâm thúy cũng nhìn Tiền Vũ Phỉ, cũng không lên tiếng, chỉ là sự lạnh lẽo hiện rõ trong đáy mắt!

Đường Linh vẫn thản nhiên như cũ, như kiểu sự cười nhạo này căn bản không tồn tại, điều này lại để Mạc Quân Trần nhìn cô với con mắt khác! Lúc hắn đến bắt chuyện với cô, Đường Linh không mở miệng trả lời, hắn còn tưởng rằng Đường Linh do lần đầu đến tham dự loại tiệc kiểu này, khó tránh khỏi sẽ khẩn trương, cho nên không dám mở miệng nói chuyện! Nhưng xem ra nhìn dáng vẻ cô hiện tại, không bị tác động của người khác, trong mắt hắn xẹt qua một tia tán thưởng, tâm tình ngược lại không tệ!

Kỳ thực hắn sao biết được trong mắt Đường Linh mà nói, đám đàn bà con gái trước mắt này không khác gì bầy vịt, ồn ào giống nhau, không có gì khiến cô để ý!

Ở trong tai cô, âm thanh cô nghe được không phải mấy tiếng cười nhạo hay cười duyên gì, mà là âm thanh quàng quạc như bầy vịt kêu!

Nếu đám người họ biết Đường Linh coi các cô như vịt thì phỏng chừng muốn nổ banh căn phòng mất!

Đường Linh nghiêng đầu nhìn Tiền Vũ Phỉ một chút, đáy mắt xẹt qua một vệt trào phúng, chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn!

Vào lúc này, cách đó không xa truyền tới một giọng nói đàn ông, “Cô Đường?”

Đường Linh nhìn về phía giọng nói, thì ra là cục trưởng Lâm! Không nghĩ tới ông ta cũng tới đây!

Cục trưởng Lâm trông thấy Đường Linh cũng rất kinh ngạc, nhưng ông lập tức hiểu ngay, Đường Linh giúp tộc trưởng tìm ra kẻ gây tai nạn chạy trốn, tộc trưởng đương nhiên sẽ cảm kích, nếu có mời cô đến tham dự yến tiệc cũng là chuyện rất bình thường!

Ngay cả việc hôm nay ông có thể tới đây tham gia tiệc rượu, chỉ sợ cũng là nhờ phúc của Đường Linh!

Cục trưởng Lâm đi lên phía trước, Đường Linh vươn tay bắt tay với ông, sau đó tươi cười vui vẻ ngồi xuống cùng cục trưởng Lâm!

Kỳ thực có nhiều phụ nữ ở đây như vậy, ông vốn không muốn ngồi, có lẽ do đã nhìn thấy Triệu Nguyên cùng Mạc Quân Trần, ông bèn ngồi xuống, dù sao cơ hội gặp được hai đại công tử này cũng không nhiều!

Cục trưởng Lâm nhìn thật sâu Đường Linh một cái, hơi đăm chiêu, khả năng của cô gái này không nhỏ đâu!

Vừa mới ngồi xuống, Mạc Quân Trần đã mở miệng, “Không nghĩ tới cô cũng quen biết cục trưởng Lâm!”

Trong lòng cục trưởng Lâm sáng ngời, nhìn Đường Linh tươi cười, thân thiện nói, “Cô Đường đã giúp tôi một đại ân, tuổi trẻ tài cao a!”

Một câu nói ra kia rất lập lờ nước đôi, khiến người ta thỏa sức mà đoán, Đường Linh – một cô gái nhỏ, không chỉ quen biết lão đại thuốc lá Triệu Nguyên, lại nhận được lời mời nhảy vũ điệu đầu tiên của tộc trưởng, hiện tại ngay cả cục trưởng cục cảnh sát thành phố còn tự mình đến bắt chuyện, nghe giọng điệu kia, giống như đã nhận một ân huệ rất lớn từ cô!

Đám con gái đang ngồi đây, tuy rằng háo sắc, nhưng cũng hiểu quy tắc của giới danh môn quý tộc!

Đường Linh chỉ cười, “Cục trưởng Lâm quá khen, tôi chỉ tận hết khả năng thôi! Chuyện ngày hôm qua nếu không phải có cục trưởng Lâm ở đó, chỉ sợ cũng không thể thuận lợi như vậy, cho nên nói không thể không nhắc tới công lao của cục trưởng Lâm được!”

Cục trưởng Lâm nghe xong cười ha hả, hai mắt nhìn Đường Linh lộ ra sự tán thưởng, cô gái nhỏ này không kiêu căng không nóng vội, vừa hiểu chuyện lại không tham công, thật sự là hiếm có!

“Nghe nói kẻ gây ra họa trong ngày hội giao lưu các dân tộc đã chạy trốn, cục trưởng Lâm, không biết chuyện này là thật hay giả?” Mạc Quân Trần uống một hớp trong ly rượu đang cầm trong tay, nhìn như tùy ý mà hỏi.

Cục trưởng Lâm ngẩn ra, sau đó cười nói, “Mạc thiếu gia từ đâu nghe được tin tức này vậy, hẳn là người đó đang đùa với anh thôi, phạm nhân trọng yếu như vậy, cục cảnh sát chúng tôi phải trông coi chặt chẽ!”

Mạc Quân Trần nhìn cục trưởng Lâm với thâm ý khác, sau đó nhấp một ngụm rượu nữa, tùy ý mở miệng nói tiếp, “Không phải thì tốt rồi, nếu không thì cục cảnh sát thành phố đáng lo rồi!”

Cục trưởng Lâm tươi cười đầy mặt, nhìn mấy người họ như vẻ quen biết, hẳn là từng qua lại với nhau, một đống người ngồi ở đây, Đường Linh cảm thấy có chút ngột ngạt, cô đứng lên muốn ra ngoài đi dạo, ai ngờ cô vừa mới đứng dậy, hai giọng nói đàn ông cùng nhau truyền đến!

“ Cô đi đâu?”

“ Cô đi đâu?”

Hai người đối mặt nhau, sau đó lại đồng thanh nói:

“ Tôi đi cùng cô!”

“ Tôi đi cùng cô!”

Kết quả những người đang ngồi đây đều quan sát hai người họ, ngay cả Tiền Vũ Phỉ cũng im bặt, nhưng lại dán mắt lên người Đường Linh, không biết đang suy tư cái gì!

Nhìn một đỏ một trắng trước mắt, đứng ở hai bên Đường Linh, không ai nhường ai, vừa nãy mới đè xuống ngọn lửa chiến tranh nay như muốn bắt đầu lại!

“ Tôi đi phòng vệ sinh, hai vị cũng có hứng thú!”

Đường Linh nhìn trêu chọc hai người họ, bên môi gợi lên độ cong đẹp mắt, trong mắt tất cả đều là vẻ bông đùa, hai người này từ nhỏ luôn thích tranh giành lẫn nhau, nhưng quan hệ lại không tệ, tóm lại là một hình thức ở chung quái dị!

Ai biết hai người họ vẫn chưa lùi bước, dĩ nhiên cùng nhau gật đầu.

“ Được!”

“ Được!”

Khóe miệng Đường Linh có chút run rẩy! Họ thật đúng ăn ý!

Không buồn để ý hai người đó, cô xoay người đi về hướng phòng vệ sinh, con mắt Tiền Vũ Phỉ đảo lia lịa, gọi Mộ Dung Yến cùng đi tới phòng vệ sinh.

Trong toilet nữ, Đường Linh đứng trước bồn rửa tay, vặn mở vòi nước rửa tay, Tiền Vũ Phỉ cùng Mộ Dung Yến liền đẩy cửa đi vào, mà Mộ Dung Yến càng tiện tay khóa trái cửa lại!

Đường Linh nhìn lướt qua hai người họ, không lên tiếng, rút khăn giấy bên cạnh bồn lau tay, đem giấy dùng xong ném vào thùng rác!

Tiền Vũ Phỉ đi giày cao gót, cao quý như công chúa, thanh âm giày cao gót lộc cộc bước đi trong phòng vệ sinh nữ đặc biệt rõ rệt!

Đường Linh khẽ cười một tiếng, dĩ nhiên còn bày trò với cô, tại địa phương yên tĩnh này, thanh âm giày cao gót giẫm vang, sẽ sản sinh tâm lý áp lực cho người khác, không nghĩ tới Tiền Vũ Phỉ sử dụng chiêu trò tâm lý này!

Tiền Vũ Phỉ đi tới trước mặt Đường Linh, ngẩng cao cổ, vẻ khinh bỉ trong mắt không hề che giấu chút nào, cười thành tiếng kèm theo vẻ giễu cợt, sau đó mở miệng một cách cao ngạo nói, “Em gái nhỏ à, nhỏ như vậy đã đi ra ngoài quyến rũ đàn ông, da mặt  dày lắm đó!”

Mộ Dung Yến khóa cửa phòng vệ sinh xong, đã chậm rãi đi tới, trong mắt lửa giận bắn ra, xông lên giơ tay muốn đánh Đường Linh!

Đường Linh vươn tay chộp một cái rất chuẩn xác, tay Mộ Dung Yến đã bị giam cầm trong tay cô, muốn giãy dụa rút tay về cũng không được, “Buông tay!”

Mộ Dung Yến dùng hết sức lực kéo tay về, Đường Linh cong khóe môi, vô cùng “Nghe lời” buông nhẹ tay, Mộ Dung Yến vừa mới dùng hết sức kéo về phía sau, kết quả Đường Linh buông lỏng sức lực, Mộ Dung Yến trực tiếp ngã về đằng sau, Tiền Vũ Phỉ theo bản năng đi tới kéo cô ta, kết quả bởi vì dùng sức quá lớn, hai người họ đi giày cao gót rất cao,  mất thăng bằng một cái, hai người họ đều cùng nhau ngã xuống đất!

“ A!”

Trong phòng vệ sinh phát ra hai tiếng kêu thảm thiết!

Tiền Vũ Phỉ đè trên người Mộ Dung Yến, Mộ Dung Yến nằm ngửa người trên mặt đất, mà bộ ngực của Tiền Vũ Phỉ vừa vặn đè trúng mặt của Mộ Dung Yến, một người bị ngạt thở chịu không nổi, một người thì chỗ ngực bị đè xuống đau muốn chết! Hai người mặc lễ phục cũng bởi vì phạm vi động tác quá lớn, bộ váy dài trễ ngực của Tiền Vũ Phỉ bị kéo xuống, lộ ra quá nửa bộ ngực mềm, Mộ Dung Yến thì mặc váy vai lệch, đai vai an toàn trượt xuống, Tiền Vũ Phỉ bị trật eo, Mộ Dung Yến bị trặc chân, nhất thời hai người họ một trên một dưới, không thể động đậy!

Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa vội vã, Triệu Nguyên cùng Mạc Quân Trần cùng đi phòng vệ sinh nam, nghe thấy bên nữ có tiếng kêu, lo lắng Đường Linh có chuyện, liền chạy tới, lại phát hiện cửa phòng bị khóa trái, hai người liền đập cửa!

“ Đường Linh, cô có bên trong không?” Triệu Nguyên thử gọi.

“ Bên trong xảy ra chuyện gì? Mở cửa ra!” Mạc Quân Trần dùng lực mạnh gõ cửa!

Lúc này hai người họ không tranh nhau nữa, gây lên không ít sự chú ý của tân khách, họ cũng đều vội vàng chạy tới!

Đường Linh nhìn hai người trên mặt đất, trong mắt không có nửa tia chấn động, sau đó chậm rãi vượt qua người họ, đi tới một buồng toilet!

Lúc này quản gia đang vội vã đem tới chìa khoá dự phòng, đút chìa mở cửa, Triệu Nguyên cùng Mạc Quân Trần vọt vào đầu tiên, thấy màn đó đều sững sờ, người phía sau cũng đều vọt vào theo, kết quả tất cả cũng đều sửng sốt!

Trong lúc nhất thời trong toilet nữ yên tĩnh dị thường!

Bỗng nhiên truyền ra thanh âm giội nước, sau đó cửa buồng vệ sinh bị mở ra, Đường Linh từ bên trong ló ra một cái đầu!

Trong mắt lộ ra sự mờ mịt, không hiểu chuyện gì, khiến người khác nhìn thấy mà đau lòng, cô trốn phía sau ván cửa, không dám bước ra!

“ Cô làm sao vậy?”

“ Cô làm sao vậy?”