Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 533: Cũng khó có thể tin được



Ở Nhật Bản, mấy năm nay thiên tài kinh doanh nổi tiếng nhất đã không còn là người sáng lập “đồ điện Matsushita” của công ty đa quốc gia Nhật Bản trứ danh nữa, được người ta tôn là “Thần kinh doanh”---“Bộ phận hànhchính sự nghiệp”, thể chế thuê cả đời”, ”danh sách công năm”…của các xínghiệp Nhật Bản đều do anh ta quản lý.

Mà là một thiếu niên Trung Quốc nổi lên ở Nhật Bản! Với bộ phim hoạt hình > của mình anh ta đã đổ bộ lên thị trường Nhật Bản,từ đónhững lịch trình của anh ta khiến người ta phải hoa mắt,chưa đến 10 năm, trong giới hoạt hình, anime, trò chơi điện tử và các trò chơi gia dụngcủa Nhật Bản đã có những bước chân vững vàng, trở thành nhân vật mangtính then chốt có ảnh hưởng đến sự phát triển của một số ngành nghề! Mặc dù tuổi của anh ta còn quá trẻ nhưng trong mấy ngành nghề này không aidám khinh thường anh ta!

Nhất là với sự xuất hiện của > lại càng xác định vị trí đứng đầu củaanh ta trong giới điện tử Nhật Bản! Tuần tiêu thụ đầu tiên của > đã là một con số mà ngành điện tử NhậtBản thậm chí cả ngành trò chơi điện tử thế giới đều ước ao.

Màbước chuyển ngoặt lớn có thể gọi là kỳ tích của > lại càng khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào quầng sáng của anh ta, cũng khiến công ty cổ phần Nintendo vui vẻ hơn, còn công ty cổ phần Sega phải nghiến răng nghiến lợi mà không làm gì được anh ta!

Nhưng so sánh với liền tiên đoán động đất ở Kobe Nhật của anh, thì chẳng đáng là gì! Nhật Bản cho rằng họ có ánh mắt thiển cận và họ đã phải trả mộtcái giá rất đắt!

Mặc dù Hoa Hạ có Phương Minh Viễn đã trở thànhmột người có tiếng tăm trong giới công thương của Nhật, nhưng nhữngngười tận mắt nhìn thấy anh ta lại không phải là nhiều. Hơn nữa đối vớinhững người có diễm phúc được nhìn thấy anh ta thì lại không nói lênlời.

Kết quả chính là mặc dù Phương Minh Viễn của Hoa Hạ thànhdanh đã lâu lại còn được giới truyền thông Nhật Bản tôn là danh nhânthần bí! Muốn gặp anh ta còn khó hơn lên trời!

-Xuỵt…

Phương Minh Viễn nhìn xung quanh, những nhân viên của Samsung đều tự giác giữmột khoảng cách để đảm bảo cho hai người yên tâm nói chuyện.

-Để ông Dần Trọng Long chê cười rồi!

Phương Minh Viễn đưa tay ra bắt tay ông ta nói,

-Mong ông giữ bí mật giúp tôi, tôi không muốn phá vỡ cuộc sống yên bình bây giờ.

Dần Trọng Long không khỏi ngạc nhiên, với độ tuổi của Phương Minh Viễn kẻnào không ao ước ánh mắt của toàn thế giới đổ dồn vào mình, nhưng tênPhương Minh Viễn này lại ngược lại! Khó trách trong giới công thươngNhật Bản, Phương mặt mũi ngang dọc thế nào luôn khiến người ta phải tòmò!

Dần Trọng Long cười nói:

-Rất vui được kết bạn với anh, anh Phương.

Con trai nhỏ của tôi là độc giả trung thành trong các bộ phim hoạt hình của cậu, lát nữa có thể ký tên cho tôi không?

-Con trai ông? Con trai thích xem bộ phim hoạt hình gì?

Ma Sinh Hương Nguyệt tò mò hỏi.

>! Chính vì > thằng nhóc mới nhẫn nại học chơi cờ vây!

Dần Trọng Long cười nói.

Phương Minh Viễn hiểu ý gật đầu nói:

-Không thành vấn đề!

Ở Hàn Quốc, mức độ yêu thích cờ vây còn vượt xa Trung Quốc!

Ba người nói chuyện, Lâm Liên và Millington bước ra từ đám nhân viên của Samsung.

-Chủ quản Millington, xin chào!

Thấy sự xuất hiện của Linton, vẻ mặt Dần Trọng Long dang vui vẻ lập tức chuyển sang đau khổ.

Linton nhìn Dần Trọng Long hồi lâu, vỗ tay một cái nói:

-Ah, tôi nhớ ra rồi, ông là Dần! Ha ha, Dần, lâu tồi không gặp!

Dần Trọng Long cười lớn nói:

-Millington, lần này ông đến…

Linton cười nói:

-Tôi đến thương thảo một chút với hội trưởng Lý liên quan đến việc xử lý món nợ đến kỳ hạn vào năm sau! Lý hội trưởng đang đợi chúng ta. Dần, cóchuyện gì chúng ta nói sau nhé!

Dần Trọng Long hơi rung mình. Ông bị điều khẩn cấp từ Nhật Bản trở về, cũng bước đầu nắm bắt được tìnhhình công ty trong mấy ngày hôm nay. Thế mới biết, tình hình tài chínhcủa tập đoàn đã đến mức rất tồi tệ! Nợ gần 370%, có thể nói tập đoànSamsung đã không thể trả nổi món nợ này nữa! Chẳng qua cho tới nay,nhờsự bảo đảm của chính phủ Hàn Quốc, bất luận là ngân hàng trong nước haycơ cấu tài chính trên thế giới mới liên tục cho tập đoàn Samsung vay mới bảo đảm được tiền vốn quay vòng bình thường.

Mà hiện nay, khủnghoảng tài chính Đông Nam Á đã phát triển trở thành cuộc khủng hoảng tàichính toàn Châu Á, thổi quét qua Đông Nam Á và Đông Á, những nhà đầu cơquốc tế lại tấn công vào thị trường tài chính Hàn Quốc, dự trữ ngoại hối trong tay chính phủ và ngân hàng Hàn Quốc đã như trứng chọi đá, làm sao dư lực để giúp đỡ tập đoàn Samsung. Mà tình hình tài chính của Hàn Quốc lại khiến cho cơ cấu tài chính của nước ngoài phải chùn bước khi chotập đoàn Samsung vay.

Hai người hai bút cùng vẽ, đối với xu thếtrước sau đều bị tấn công của tập đoàn Samsung! Cái xích tài chính củatập đoàn Samsung có thể nói là đang phải đối mặt với nguy cơ tan vỡ.

Mà tập đoàn tài schinh Bmo của Canada thì ngăn lại khâu trọng yếu dẫn đến nguy hiểm này.

Dần Trọng Long đưa mắt nhìn đoàn người Millington và Phương Minh Viễn tiếnvào hội trường…Nhưng nhìn theo dáng họ Dần Trọng Long cảm thấy có cái gì đó không đúng.

-Ah?

Dần Trọng Long bất ngờ ý thức đượctại sao ông cảm thấy có cái gì đó không đúng, tại sao Phương Minh Viễn,Ma Sinh Hương Nguyệt và Millington cùng đi với nhau? Hơn nữa nhìn có vẻtất cả đều muốn gặp Lý Giản Hy.

Dần Trọng Long nhanh chóng bước theo…

-Ông Millington, hoan nghênh ông đến công ty!

Vừa mở cửa, Lý Giản Hy đã cười lớn đón chào bước đến ôm Millington.

-Lý, sắc mặt của ông nghe vẻ không tốt!

Millington cười nói.

-Tình hình hiện nay, khí sắc không được tốt không chỉ có mình tôi!

Lý Giản Hy bất đắc dĩ nói,

-Cuộc khủng hoảng tài chính nổ ra quá bất ngờ, khiến chúng tôi không kịp trở tay! Ngồi đi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện! Ah?

Lúc này Lý Giản Hy mới chú ý đến ba người Phương Minh Viễn, Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Liên đứng đằng sau Linton.

Lần đầu tiên gặp mặt Lý Giản Hy cũng hơi kinh ngạc với sắc đẹp của Ma SinhHương Nguyệt và Lâm Liên, khó trách thư ký của ông nói họ rất đẹp, quảnhiên là quốc sắc thiên hương.

-Tôi xin giới thiệu ba người bạn,cô gái này là Ma Sinh Hương Nguyệt, người Nhật; Cô gái này là Lâm Liên,người Trung Quốc; Còn cậu thanh niên này là Phó giám đốc tập đoàn điệnảnh Cẩm Hồ Hông Kông, cháu đích tôn của Phương gia cổ đông lớn nhất tậpđoàn Carrefour Trung Quốc Phương Minh Viễn!

Linton giới thiệu nhiệt tình hai bên,

-Ba vị, đây là hội trưởng tập đoàn Samsung Hàn Quốc ngài Lý Giản Hy! Ở Hàn Quốc, ông ta là nhân vật rất nổi tiếng!

Phương Minh Viễn mỉm cười đưa tay ra bắt, trong một vài bức ảnh của các tiềnbối trước anh cũng đã nhìn thấy Lý Giản Hy, so sánh mấy bức ảnh vớinhau, Lý Giản Hy lúc này trong có vẻ mệt mỏi, nhưng Phương Minh Viễnthấy trong hai mắt của ông ta vẫn tràn đầy thần thái.

-Lý hội trưởng, rất vui được gặp ông.

Lý Giản Hy nghe Millington giới thiệu một hồi có chút hoảng sợ, ông takhông ngờ người thanh niên này là Phó giám đốc tập đoàn điện ảnh Cẩm HồHông Kông! Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông là một tập đoàn nổi tiếng ở Hàn Quốc, gần như không ai không biết! Một mặt vì bộ phim >, mặt khác vì lúc đầu tập đoàn điện ảnh Cẩm HồHông Kông gần chút nữa đã dẫn dắt một đội phản Hàn phục Thanh!

Hơn nữa mặc dù Lý Giản Hy không hứng thú với ngành điện ảnh nhưng ngay cảngười trong nhà ngày nào cũng lải nhải >, đã tạora kỷ lục số vé bán chạy nhất trong lịch sử điện ảnh thế giới. Lợi nhuận khổng lồ, so sánh với rất nhiều công ty đứng trên thế giới cũng khônghề thua kém! Mặc dù bất luận là thu nhập kinh doanh hay tổng mức lợinhuận, về tổng thể tập đoàn Samsung cũng không thể so sánh được. Nhưngmức lợi nhuận này cũng khiến tập đoàn Samsung theo không kịp! Hơn nữatập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông đã trở thành công ty chế tác điện ảnh hàng đầu xứng đáng trên toàn thế giới.

Tuy nhiên, ông đã bình thường trở lại ngay lập tức, theo ông thấy tên thanh niên này năng lực phần lớn dựa vào gia tộc là chính.

-Hội trưởng Lý, ông không nên đánh đống người thanh niên này với những kẻthừa kế quyền kinh doanh xí nghiệp từ gia tộc! Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồvà tập đoàn Carrefour đều do Phương một tay tạo ra! Chẳng qua lúc đótuổi cậu ta còn nhỏ, còn đang đi học, cho nên mới giao quyền quản lý cho các vị trưởng bối trong nhà!

Millington nhìn Lý Giản Hy nhanhchóng thay đổi sắc mặt, trong lòng cười thầm. Hai ngày hôm trước ôngcũng như vậy, chỉ tiếc Phương Minh Viễn đã nhanh chóng khiến ông hiểumình không phải hạng người anh ta bao quát!

Nếu không phải vìviệc trọng đại nên hôm nay ông phải đến đây, ông cũng không ngại để LýGiản Hy cảm nhận được cảm giác của ôn mấy ngày hôm trước.

-Àh?

Lý Giản Hy hoảng hốt, cho dù ông đã có kinh nghiệm thương trường lâu năm,nhưng thời khắc ông nghe được tin này ông cảm thấy tim mình dường như bị một bàn tay nào đó bóp nghẹn, trong chốc lát ông thấy mình như chóngmắt đến lảo đảo!

Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông và tập đoànCarrefour đều do người thanh niên trước mặt ông một tay sáng lập nênư?sao lại thế được?

Mặc dù hai công ty này, Lý Giản Hy cũng từngnghe đến đều là những công ty mới xuất hiện trong 10 năm gần đây, chẳngqua là một ngành điện ảnh phát triển, một chuổi các siêu thị, mà mộtthanh niên như Phương Minh Viễn cũng chỉ mới ngoài 20. Há chẳng phải nói 10 tuổi Phương Minh Viễn đã bắt đầu sáng lập ra công ty sao? Sao có thể được?Ở Trung Quốc sao có thể xảy ra chuyện như vậy?

-Hội trưởng Lý, Ông cũng thấy khó mà tin được đúng không?

Millington mỉm cười nói,

-Tuy nhiên tôi có thể cam đoan với Lý hội trưởng tập đoàn điện ảnh Cẩm HồHông Kông và tập đoàn Carrefour đều là do Phương một tay sáng lập lên,tôi có thể lấy danh dự mình bảo đảm 100% sự thật!

Lý Giản Hy lấy lại bình tĩnh quay sang nhìn Phương Minh Viễn, trong ánh mắt đã thêm vài phần kính nể.

Mặc dù khó mà tin được, nhưng Lý Giản Hy nghĩ Millington cũng không cầnthiết phải giấu mình chuyện này---Việc này chỉ cần ông điều tra một chút là có thể tìm ra manh mối!