Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 139: Mất mặt



Cố Minh Triết mỉm cười, cưng chiều vuốt sợi tóc của Chung Thiên Thiên ngay trước mặt Eden, phổ cập nói: "Thiên Hằng Trí Địa tại toàn cầu các nơi tổng cộng mở 75 cửa hàng, ở nước Z chúng ta chỉ có 23 nhà. Cho nên, liền xem như giám đốc khu vực nước Z, khả năng trở thành phó chủ tịch cũng rất thấp."

Dứt lời, Cố Minh Triết vươn tay hữu hảo nói: "Xin chào, giới thiệu lần nữa một chút, tôi là Cố thị xí nghiệp Cố Minh Triết."

Cố Minh Triết ý tứ rất đơn giản, anh cảm thấy Chung Thiên Thiên nhất định là giới thiệu sai, cho nên giờ phút này muốn lấy thân phận của mình đến trấn áp tình địch.

Eden vươn tay tới bắt tay, giản lược tóm tắt nói: "Eden!"

Khóe môi Cố Minh Triết giơ lên một nụ cười giễu cợt, tăng thêm trong tay lực đạo: "Eden tiên sinh bây giờ là phụ trách thành phố Giang bên này? Rất khéo, trong một tiệc hội vào tuần lễ trước, tôi mới quen Tần Duy Diệu, ông ta là giám đốc khu vực nước Z của các người. Đã anh cùng Thiên Thiên là bạn bè, vậy chút nữa anh có thể liên hệ tôi, từ tôi làm chủ, giúp anh đem ông Tần hẹn ra ăn bữa cơm. Anh còn trẻ, không gian thăng chức vẫn là rất lớn."

Dưới ánh mắt nhìn thằng ngốc của mọi người, Chung Thiên Thiên lấy lại tinh thần, có chút lúng túng đi đến giữa hai người.

"Anh Minh Triết, Eden là giám đốc tổng bộ quốc tế Thiên Hằng Trí Địa, là phó chủ tịch gần với CEO quốc tế Thiên Hằng Trí Địa."

"Cái gì?" Cố Minh Triết giật mình, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.

Tất cả mọi người cho là anh bị đánh mặt, nhao nhao bát quái lấy khuôn mặt xem kịch vui.

Trêи thực tế, anh không chỉ bị đánh mặt.

Cùng người có địa vị lớn như vậy làʍ ȶìиɦ địch, trong lòng đã đủ khó chịu, thế nhưng là ai đến nói cho anh biết, vì cái gì sức lực của Eden này lại lớn như thế?

Anh từ nhỏ đã học tập quyền đạo, lực tay so với người bình thường lớn hơn rất nhiều. Thế nhưng là cùng Eden so sánh, anh lại như cái yếu gà, bị đơn phương nghiền ép làm nhục.

Cố Minh Triết cảm giác tay mình đều muốn bị người bóp gãy, đau đến sắc mặt tái nhợt, thế nhưng là trở ngại nhiều như vậy tân khách ở đây, chỉ có thể chịu đựng.

"Không nghĩ tới Cố tiên sinh cùng Thiên Hằng Trí Địa chúng tôi còn có nguồn gốc như vậy. Bất quá để Cố tiên sinh làm chủ, để cho tôi cùng Tần Duy Diệu cùng nhau ăn cơm thì không cần. Dưới tình huống bình thường, có việc ông ta sẽ trực tiếp tìm tôi báo cáo. Chúng tôi không cần ăn cơm kia một bộ."

Nụ cười trêи mặt Cố Minh Triết gần như sắp không nhịn được: "Thì ra là thế, là tôi đường đột mạo muội, còn xin Eden tiên sinh thứ lỗi."

Eden mỉm cười: "Anh là bạn bè của Thiên Thiên, xem ở mặt mũi của Thiên Thiên, chút chuyện nhỏ này tôi là sẽ không so đo."

Thế nhưng là đảo mắt, Eden lại là mặt lộ vẻ bi thương: "Vừa rồi hai người kia nói, Cố tiên sinh là bạn trai của em? Thiên Thiên, em đã đáp ứng anh, phải làm bạn gái của anh!"

Gặp Eden một bộ tội nghiệp bộ dáng, Chung Thiên Thiên lập tức đem hành vi ác liệt của đối phương như không tiếp điện thoại cùng tắt máy quên lên chín tầng mây, đối mặt đã từng mối tình đầu, cơ hồ là không chút do dự, nhanh chóng lắc đầu: "Anh Minh Triết chỉ là học trưởng của em, đã từng cũng ở tại thành phố Giang, bọn em là hàng xóm, từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Năm năm trước gia đình anh ấy đi thủ đô, đây là năm năm qua bọn em lần thứ nhất gặp mặt."

Eden nghe xong, trêи khuôn mặt vô cùng soái khí lộ ra một nét cười yên tâm.

"Hóa ra là như vậy. Dọa anh một hồi."

Rốt cục, dưới sắc mặt vô cùng khó coi của Cố Minh Triết làm nổi bật, Eden soái khí buông ra tay đang cầm chặt của đối phương.

Giờ khắc này, máu trêи tay Cố Minh Triết mới bắt đầu một lần nữa lưu động. Thế nhưng là bên trêи xương cốt ẩn ẩn sinh ra cảm giác nhói nhói, để anh cảm giác toàn bộ cánh tay đều là cứng ngắc.