Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 744



Chương 744: Đến Kinh Đô (2)

Trên thực tế, đã rất nhiều năm anh chưa gặp lại Trần Hải.

Không phải không muốn đi, mà là không dám đi. Ông cụ Trần cực kỳ chính nghĩa, nhưng anh lại trở thành thành viên của Thí Thần các, giống như cảnh sát và tội phạm, bọn họ là hai bên đối lập.

Ông ấy là trưởng bối mà anh quan tâm, cho nên không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của ông. Tuy nhiên, anh chưa từng hối hận khi gia nhập Thí Thần các.

Nhiều năm qua, anh chưa hề chính diện bước vào căn cứ Kinh Đô, rất nhiều người đều nói bởi vì nơi đó là cơn ác mộng của anh, cho nên không muốn về, kỳ thật không phải.

Anh, chỉ là không muốn nhìn thấy ông cụ từ ái nào đó, lộ ra vẻ mặt chán ghét với anh.

"Ừm, em sẽ đi cùng anh, có Tiểu Mai Hoa, ông cụ Trần sẽ không có việc gì đâu." Tần Nhất từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy Vân Hoán lộ ra vẻ mặt như thế, ỷ lại, quấn quýt.
Cô biết, ông cụ Trần đối với Vân Hoán rất quan trọng.

"Anh biết, nhưng em nên chuẩn bị sẵn sàng, dù sao nơi đó vẫn còn vài con sâu mọt." Vân Hoán dịu dàng xoa đầu Tần Nhất, ánh mắt lại vô cùng lạnh.

Nhớ tới những người tự xưng mình là người thân của anh, anh chỉ cảm thấy chán ghét.

Nói cái gì mà cùng là người Vân gia, nếu như anh không nhớ nhầm, cái ngày trời tuyết lớn, bọn hắn quyền đấm cước đá đuổi anh ra khỏi nhà, phách lối lạnh lùng nhìn anh, nói đuổi anh ra khỏi Vân gia, nói anh sau này không còn là người Vân gia nữa.

Hừ, anh căn bản khinh thường cùng đám sâu mọt đó trở thành người một nhà, còn họ Vân, chỉ là vì người cha đã cho anh ấm áp kia.

Mấy năm trước, anh vẫn luôn không hề động tới bọn hắn, toàn tâm toàn ý đặt trên căn cứ Đế Đô và Tần Nhất, hiện tại đã tới lúc có thù tất báo rồi.
Tần Nhất ngẩn người, lập tức nghĩ đến đám người Vân Tùng Bách, nghĩ đến khuôn mặt những người kia, Tần Nhất trong nháy mắt liền thấy ghét bỏ.

Đời trước, cô biết đám người Vân Tùng Bách, lúc đó cô là một trong số không nhiều dị năng giả sở hữu hệ lôi, Vân Tùng Bách của căn cứ Kinh Đô cố ý đến thành phố Z lôi kéo cô.

Tần Nhất hiện tại còn nhớ rõ lão đầu với thân hình mượt mà kia, mặt mũi không có chút hiền lành, chanh chua cay nghiệt, lại một bộ dáng vẻ cao cao tại thượng duy ngã độc tôn.

Lúc ấy ông ta nói thế nào ấy nhỉ, a, ông ta nói, nếu như cô đồng ý đến Vân gia bọn hắn, ông ta liền để cô làʍ t̠ìиɦ nhân thứ bảy của Vân Diệu.

Nghĩ đến tên Vân Diệu, hắn ta lớn lên không tệ, nhưng dáng vẻ hư nhược, hoàn toàn chính là một tên tiểu bạch kiểm, dị năng giả hệ thổ cấp ba, cặn bã muốn chết.
Thế nhưng hắn ta lại khinh thường nhìn cô, ghét bỏ dung mạo của cô xấu, để cô trở thành tình nhân thứ bảy của hắn là hắn bố thí cho.

Có trải nghiệm trên, cô có thể tưởng tượng ra được, Vân Hoán trước đó đã trải qua những ngày tháng như nào.

"Hừ, đã là sâu mọt vậy diệt trừ hết là được, nếu để cho bọn hắn tiếp tục sống, còn không biết sẽ hại thêm bao nhiêu người." Tần Nhất nghịch nghịch ngón tay của Vân Hoán, hững hờ nói.

Vân Hoán vui vẻ cười, anh nhìn ra được, Thất Thất của anh đang đau lòng cho anh.

"Nói cũng đúng, diệt trừ bọn hắn là tốt rồi." Vân Hoán nhẹ nhàng hôn một cái lên má Tần Nhất.

Ấm ấm mềm mềm, giống như thạch hoa quả ngọt ngào, một ngụm nuốt vào.

Tần Nhất mẫn cảm phát hiện ánh mắt Vân Hoán thay đổi, giống như là sói đói, trên thực tế, cô ngồi trên đùi Vân Hoán đã cảm nhận được anh "ngo ngoe muốn động".

"Thành thật một chút cho em." Tần Nhất trừng Vân Hoán một cái, tay nhỏ vỗ lên đầu anh.

"Đúng rồi, anh nói xem, trận bệnh đột nhiên xảy ra trong căn cứ Kinh Đô có liên quan tới cậu ta Không?" Đây là chỗ Tần Nhất quan tâm, cũng là chỗ cô lo lắng.

Cậu ta là ai, Vân Hoán và cô trong lòng đều rõ.

Edit by Thanh tỷ

Chương 745: Đến Kinh Đô (3)