Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về

Chương 48: Khiến nó thân bại danh liệt, bị nghìn người chỉ trỏ



Hoa Ngữ Hiên là một tiệm làm đẹp nổi tiếng trong thành phố, nơi này áp dụng chế độ hội viên, chỉ tiếp đãi những người chân chính có tiền, Ninh Thư Thiến cùng Ôn Du Nhã chính là khách quen của tiệm làm đẹp này.

Lúc này Ninh Thư Thiến cùng Ôn Du Nhã đang nằm trong một gian phòng VIP, không khí bên trong tràn ngập hương thơm của tinh dầu, Ninh Thư Thiến đang làm dịch vụ bão dưỡng toàn thân của tiệm SPA, còn Ôn Du Nhã thì làm dịch vụ mát xa tinh dầu, hai liệu trình SPA này đều có giá trị xa xỉ.

Vị hộ lý ở bên tai Ninh Thư Thiến thấp giọng đề cử: "Ôn phu nhân, nơi này của chúng tôi mới nhập khẩu một lô tinh dầu được sản xuất tại Pháp, loại tinh dầu này không chỉ giúp bảo dưỡng nhan sắc, mà hương thơm còn có thể để lâu khó tiêu tan trong không khí, làm liên tục trong một tuần thì sẽ có hiệu quả, ngài có muốn thử xem không ạ?"

Ninh Thư Thiến lười biếng nằm ở trên giường nói: "Vậy thử xem đi!"

"Tôi đây sẽ giúp ngài làm thêm một liều trình nữa là huân hương mát xa." Vị hộ lý lập tức đi ra ngoài chuẩn bị.

Lúc này điện thoại của Ninh Thư Thiến vang lên, Ninh Thư Thiến vừa thấy tên người gọi, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý cười lạnh: "Này! Dương chủ biên!"

Bên kia Ôn Du Nhã đột nhiên mở to hai mắt nghiêng đầu lắng nghe.

Điện thoại bên kia truyền đến giọng nói của một người đàn ông trung niên, giọng nói hơi chói tai: "Ôn phu nhân, ngài đã xem qua tạp chí của ngày hôm nay chưa? Những điều ngài yêu cầu bên tôi đều đã làm thỏa đáng, vậy thì chừng nào ngài mới có thể chuyển khoản cho chúng tôi?"

Ninh Thư Thiến đương nhiên đã xem qua tạp chí ngày hôm nay, đối với cách làm việc của vị Dương chủ biên này, bà hết sức hài lòng, thật không hổ danh là người do Như Nhã giới thiệu: "Làm không tồi, nhưng mà còn chưa đủ, chút nữa tôi sẽ cho ông thêm chút tài liệu, yêu cầu của tôi là làm cho cô ta thân bại danh liệt, chịu nghìn người chỉ trích."

Dương chủ biên chấn động nói: "Lúc trước ngài không có nói như vậy? Như thế nào lại đột nhiên thay đổi?" Thanh âm của hắn đột nhiên trở nên sắc bén: "Ôn phu nhân, ngài cũng không nên trêu đùa tôi, nếu chọc giận tôi, tôi liền đem chuyện này nói ra bên ngoài."

Lúc trước, Ninh Thư Thiến không ngờ được vị Dương chủ biên này lại có mạng lưới quan hệ rộng lớn như vậy ở trong giới truyền thông, chỉ trong một đêm lại có thể làm cho tin tức mới xảy ra vào ngày hôm qua tràn quét khắp ngõ nhỏ ngõ lớn trong thành phố: "Ông yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi ông, một lát nữa liền sẽ chuyển tiền vào tài khoản của ông, sau khi làm tốt chuyện này tôi sẽ cho ông thêm 50 vạn."

"Việc này cũng không lớn lắm."

Ninh Thư Thiến nghe hắn nói như vậy, liền biết yêu cầu của mình hắn có biện pháp để làm được, trong lòng không khỏi vui vẻ: "Dương chủ biên, đã đưa ông tiền thì ông phải làm hết sức mình chứ, trong loại giao dịch này ông nên hiểu biết rõ ràng quy củ của nó!"

Dương chủ biên vội vàng thức thời nói: "Tôi tự nhiên hiểu rõ, Ôn phu nhân xin yên tâm, tôi tự nhiên sẽ giữ kín chuyện này, sẽ không cho ai biết người đứng sau là ngài, sau khi có tiền thì sẽ cao chạy xa bay, không bao giờ xuất hiện trước mặt ngài nữa."

Ninh Thư Thiến khá là hài lòng đối với sự thức thời của hắn, nói: "Một khi đã như vậy, tôi liền chờ tin tốt từ ông."

Ninh Thư Thiến cắt đứt điện thoại, Ôn Du Nhã vội vàng hỏi: "Mẹ, chuyện tiến hành như thế nào rồi?"

Ôn Du Nhã nghĩ đến ngày trước ở trong cửa hàng Saint Roland, Ôn Hinh Nhã ngược chiều hướng cô ta đi tới, phảng phất tất cả ánh sáng lộng lẫy kinh người đều tụ hội ở trên người cô, Ôn Du Nhã phải ngẩng đầu lên mới có thể chiêm ngưỡng rõ dung nhan của Ôn Hinh Nhã, Ôn Hinh Nhã đứng trước mặt cô ta như có một bóng ma bao phủ toàn thân của cô ta, phảng phất như bao phủ toàn bộ thế giới của cô ta.

Trong một khắc đó, cô ta liền hiểu rõ, Ôn Hinh Nhã chính là khắc tinh trong đời cô ta.

Ninh Thư Thiến khoé mắt mang theo ý cười, cùng độ cong đắc ý, nói: "Yên tâm đi, Dương chủ biên bên kia không có vấn đề."

Ôn Du Nhã sắc mặt lập tức biến thành vui sướng cùng âm độc: "Mẹ, lúc này đây chúng ta nhất định phải làm cho con tiện nhân Ôn Hinh Nhã kia thân bại danh liệt."

Ninh Thư Thiến cười nói: "Nếu như đã làm, thì phải làm cho hoàn hảo!"

Ôn Du Nhã còn có chút do dự nói: "Mẹ, chúng ta đem thanh danh của Ôn Hinh Nhã làm xấu như vậy thì ông nội cùng bà nội sẽ không thừa nhận cô ta nữa đúng không? Nhưng mà cô ta rốt cuộc cũng là huyết mạch duy nhất của Ôn gia, ông nội từ trước đến nay đều xem trọng huyết mạch, vạn nhất.."

"Đứa nhỏ ngốc, Ôn gia xem trọng huyết mạch cũng không thay đổi được tính lấy lợi ích làm đầu trong xương cốt của bọn họ được, nếu không ông nội con cũng sẽ không chướng mắt Ôn Hinh Nhã vì quá khứ của cô ta, chúng ta cũng sẽ không dễ dàng đem cô ta tống ra khỏi Ôn gia, ba của con thì không cần phải nói. Từ trước đến nay đều xem trọng mặt mũi, thanh danh của Ôn Hinh Nhã xấu đi, sẽ làm liên lụy đến thanh danh của Ôn gia, người thứ nhất từ bỏ cô ta chính là ba con, bà nội từ trước đến nay đều cưng chiều ba con, nhất định sẽ đứng chung phe với ba con, mẹ lại ở bên ba con thổi một chút gió, làm các cổ đông trong ban hội đồng quản trị tập đoàn Ôn thị ra mặt thuyết phục ông nội con, như vậy thì có cái gì không thành công."

Thật ra Ninh Thư Thiến định chậm rãi đem con gái của Mạc Vân Dao nuôi thành phế, làm cô tự sa ngã, sa đọa đến cực điểm, một chút một chút tra tấn cô, làm cho cô bị người khác giẫm đạp dưới chân, không có tôn nghiêm, cuối cùng là làm cho cô thân bại danh liệt, đem cô đẩy mạnh vào vực sâu không có lối ra, nhưng mà hiện tại mọi chuyện lại nằm ngoài dự kiến của bà ta, tiện nhân Ôn Hinh Nhã kia, so với tưởng tượng của bà ta thì khó giải quyết hơn, làm bà ta không thể không nhanh chóng động thủ.

"Mẹ, hội đồng quản trị như thế nào lại có thể quản việc riêng của Ôn gia?" Ôn Du Nhã không thể tin được trừng lớn đôi mắt.

"Ôn gia là đại cổ đông của tập đoàn Ôn thị, ông nội con đảm nhận chức chủ tịch hội đồng quản trị, nếu chuyện của Ôn Hinh Nhã bị nháo đến lớn lên thì tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Ôn gia, đương nhiên đối với danh dự của Ôn thị cùng cổ phiếu đều sẽ bị ảnh hưởng nặng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, cái gọi là môi hở răng lạnh (*) chính là đạo lý này, tổn hại đến lợi ích của các cổ đông, thì hội đồng quản trị sao lại có thể khoanh tay đứng nhìn." Vật họp theo loài, người phân theo nhóm, tập đoàn Ôn thị giúp cho Ôn gia cùng các cổ đông kiếm tiền, vì điều này chúng ta có thể lợi dụng nó một cách dễ dàng.

(*) môi hở răng lạnh: Những người thân thuộc phải nhờ cậy và giúp đỡ lẫn nhau, nếu không sẽ tổn hại cho nhau. Ví như môi mất thì răng lạnh, răng mất thì môi móm vào.

Ôn Du Nhã lúc này mới yên tâm nói: "Mẹ, người thật là lợi hại."

"Hiện tại mới biết mẹ lợi hại?" Ninh Thư Thiến liếc xéo Ôn Du Nhã.

Ôn Du Nhã cười hì hì nói: "Mẹ, người là một người mẹ lợi hại nhất trên thế giới này. Ôn Hinh Nhã cho rằng bản thân trốn đến Mạc gia thì chúng ta sẽ không có biện pháp đối phó với cô ta, nhưng mà gừng càng già càng cay, mẹ nói chúng ta không cần hành động thiếu suy nghĩ, chỉ cần ngồi đợi thời cơ, làm Ôn Hinh Nhã giảm bớt phòng bị, lúc đó chúng ta có thể bắt được nhược điểm của cô ta để mà lợi dụng."

"Cho nên, hành động nhanh thì có ích lợi gì, hành động chậm cũng không có mất miếng thịt nào, mấu chốt chính là muốn xem kết quả. Con nha, chính là quá xúc động, về sau cái tính này nên sửa lại." Ninh Thư Thiến lời nói thấm thía nhìn Ôn Du Nhã nói.

Ôn Du Nhã thỏa thuê đắc ý trả lời: "Mẹ, con đã biết!"

"Sau khi chuyện gièm pha của Ôn Hinh Nhã bị truyền ra ngoài, con cũng không nên cả ngày đều chạy ra bên ngoài, nhớ bồi bên cạnh ông nội cùng bà nội con nhiều hơn một chút. Hiện giờ Hạ Như Nhã trở về Hạ gia, Ôn Hinh Nhã lại như vậy, cảm tình của hai người đó đều không có chỗ để đặt vào, đây là thời cơ tốt dành cho con."

Ôn Du Nhã sắc mặt cứng đờ: "Mẹ, người cũng biết từ trước tới nay ông nội và bà nội đều đối xử không lạnh không nóng với con, con.."

"Muốn đạt được mục đích, điều đầu tiên cần làm là nhẫn nại, điều con có thể nhẫn nại thì nên nhẫn, điều không thể cũng phải tập cho nhẫn, như vậy con mới thành công được."

Ôn Du Nhã gật đầu nói: "Con sẽ thử xem."

Ninh Thư Thiến than nhỏ trong lòng, mấy ngày nay Hạ Như Nhã như không có việc gì làm suốt ngày chạy đến nhà cũ của Ôn gia, chủ ý của cô ta đơn giản chính là nhân cơ hội này lấy lòng hai vị trưởng bối, Ôn Hinh Nhã quê mùa cùng Hạ Như Nhã cao quý ưu nhã là hai thái cực đối lập với nhau. Nếu đem hai người so với nhau, thì hai vị trưởng bối tự nhiên sẽ thiên vị cho Hạ Như Nhã đã nuôi dưỡng mười hai năm.