Trọng Sinh Chi Thú Hồn

Chương 64



Tin tức trên mạng về vụ án giết người kia cũng không nhiều, tư liệu tuyệtmật đã bị quân bộ niêm phong cất vào kho, vì thế La Tố chỉ thu được mộtvài tin tức đại khái.

Bữa tiệc mà Ôn Tư Đặc tham gia kia, trừ bỏhơn mười vị quan viên của quân bộ còn có vài thành viên của chính phủ,trong đó có cả thiếu tướng cùng trung tướng, vì thế ngày đó công tác bảo vệ có thể nói rất nghiêm ngặt. Lúc xảy ra vụ án cũng không có hiệntượng người ngoài xâm nhập, như vậy quân bộ kết luận là người trong bữatiệc gây ra, mà trong số người tham gia thì đáng hoài nghi nhất chỉ cómình Tu Lôi.

Nếu có thể nói chuyện với Tu Lôi, có lẽ có thể thuđược nhiều tình báo hơn, nhưng mà….. cậu không phải nhân viên của quânbộ, vì thế căn bản không có cơ hội này, hơn nữa nếu lấy thân phận hiệntại của cậu đi gặp Tu Lôi, có lẽ không hẳn là chuyện tốt. La Tố nghĩ như vậy, tắt màn hình ánh sang, nói thực thì cậu cảm thấy có chút kì quái,quân bộ nếu đã cho rằng Tu Lôi là hung thủ thì sao cứ kéo dài không rahình phạt? Đang chờ đợi gì sao? Hay còn ẩn tình khác?

Giả thiếthai người chết đi đều do một người giết, như vậy hai người này có liênhệ gì? Người tử vong đầu tiên là thiếu tướng Tạp Mạt Tư, sau đó là quanlớn Pháp Tạp Kì của liên minh, một người là quân nhân mới hai mươi mấytuổi, một người là quan lớn đã tới tuổi trung niên, mặc kệ nghĩ thế nàothì cả hai không có liên hệ gì.

La Tố đè huyệt thái dương, cậuđang làm trinh thám sao? Tư liệu quá ít, cậu căn bản không phán đoánđược gì, có lẽ cậu nên quay về trường xem xét một lần.

Vào ngàynghỉ thứ 4, La Tố trở về trường học, vốn cậu định tìm Ôn Tư Đặc nóichuyện, bởi vì anh nói mười ngày nghỉ này anh vẫn ở lại trường, bất quácậu gửi tin nhưng không thấy Ôn Tư Đặc trả lời.

Rơi vào đườngcùng, La Tố chỉ có thể tới nhà ăn quân bộ một chuyến. Nhà ăn quân bộ vẫn còn bị phong tỏa như trước, trừ bỏ nhân viên điều tra của quân bộ không ai được tiến vào, vì thế La Tố chỉ có thể đi xung quanh một vòng, trừbỏ cảm giác bất an ngày càng mãnh liệt thì không tìm được manh mối gì.

Vì chờ Ôn Tư Đặc trả lời tin nên La Tố không lập tức về nhà mà về kí túcxá một chuyến, vụ án cùng chuyện Tư Lôi Tạp không ngừng đan xen trongđầu làm cậu không khỏi cảm thấy có chút mệt mỏi……

Ở kí túc xánghỉ ngơi một chốc, La Tố lấy mũ giá vào trò chơi, vừa lên mạng đã córất nhiều lời khiêu chiến hiện ra, cự tuyệt hơn phân nửa thì La Tố bắtđầu chọn lựa đối thủ, mục đích của cậu là dùng mỗi loại khế ước thúchiến đấu một lần, như vậy có thể giúp cậu quen thuộc phương thức chiếnđấu của khế ước thú.

La Tố dùng la mật khâu chiến thắng vài trậnxong thì nhận được pm của người chơi Vung Tiền Như Rác, bình thường cậukhông xem những tin nhắn này nhưng mà cách nói chuyện quen thuộc của đối phương làm cậu không trực tiếp đóng lại khung pm.

【Vung Tiền Như Rác: Cao thủ! Anh cho em biết kim đản đản nhà em cũng có thể đại chiếnác liệt như vậy, em xem đoạn clip mà sùng bái không thôi, cao thủ, nhậnem làm đệ tử đi! Bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề! 】

【Uy Vũ Lang: Milan? 】

Đối phương trầm mặc vài phút, sau đó gõ kí tự vô cùng sợ hãi.

【Vung Tiền Như Rác: ( ⊙ o ⊙)! Chúng ta quen biết sao? Chẳng lẽ chúng ta làngười quen? Trời ạ, không ngờ cao thủ lại luôn ẩn núp bên người em!】

【Uy Vũ Lang: Cậu vừa nói đoạn clip là gì? 】

【Vung Tiền Như Rác: Không phải chứ, cao thủ, ngay cả chuyện này cũng khôngbiết? Anh trên diễn đàn trò chơi bây giờ cũng có chút danh tiếng, đoạnclip anh dùng kim đản thú chiến thắng không biết hút bao nhiêu lượt xem! Mạo muội hỏi một chút, cao thủ, anh rốt cuộc là…….?】

La Tố suynghĩ một chút, tuy không sợ Milan tiết lộ thân phận của mình, bất quánếu bây giờ nói ra chỉ sợ Milan sẽ quấn quít lấy cậu hỏi han khôngngừng, bây giờ cậu còn đang chờ Ôn Tư Đặc liên lạc, vì thế La Tố địnhchờ lúc khai giảng lại sẽ nói cho Milan.

【Uy Vũ Lang: Khai giảng sẽ nói cho cậu. 】

【Vung Tiền Như Rác: Chúng ta quả nhiên là đồng học! Kì thực em đã đoán đượcanh là ai, yên tâm đi, em sẽ giữ bí mật cho, thật không ngờ ngay cả khếước thú anh cũng chơi tốt như vậy, không hổ là thủ tịch học viện hồnthú. 】

【Uy Vũ Lang: ? 】

【Vung Tiền Như Rác: Không cần dấuđâu, lang ca, em vừa thấy ID của anh là đoán ra ngay rồi, thật ra thìngay cả chuyện anh thích A Tố em cũng biết nga! Bất quá em không nói cho A Tố biết đâu, lang ca có thể yên tâm. 】

【Uy Vũ Lang: ……….. 】

La Tố trầm mặc, chẳng lẽ người không phát giác tình cảm của Tư Lôi Tạp chỉ có mình cậu? Hay là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộctỉnh táo trong cuộc u mê?

La Tố không nói chuyện tiếp với Milan,cậu out khỏi trò chơi, sau đó lên diễn đàn xem thử bài post Milan vừanói khi nãy. Theo tên của người post, hẳn là đối thủ của trận chiến đầutiên của cậu, người này chẳng những phát đoạn clip còn ăn nói lung tung, chửi bậy, kêu gào đòi công ty trò chơi nhanh chóng xử lý.

Bàipost này có không ít người comment, nhất là sau khi nhân viên trò chơithông báo không nề có lỗi hay hack gì, người chơi lại càng trả lời áchơn, bọn họ thậm chí còn đặt danh hiệu cho La Tố, gì mà ‘hóa hủ hủ thầnkỳ lang’, bất quá sau đó mọi người cảm thấy danh hiệu quá dài, khó nhớnên sửa lại thành ‘thần kì lang’.

La Tố nhìn số lượt xem, quảthực rất cao như lời Milan nói, bất quá bài post hot nhất trong diễn đàn là các đoạn clip đối chiến của nhóm cao thủ, vì thế cũng không quá đểý, trực tiếp tắt web.

Trễ hơn một chút, La Tố vẫn không thu đượctrả lời từ Ôn Tư Đặc, bởi vì cậu không nói với Mễ Duy sẽ ngủ bên ngoàinên liền chạy về nhà ăn cơm tối. Ai Tạp Tư cùng Ngải Lộ vẫn không vềnhà, trên bàn cơm chỉ có Mễ Duy, Ngải Địch cùng La Tố, lúc dùng cơm MễDuy cứ nhìn nhìn La Tố muốn nói lại thôi, La Tố đại khái cũng biết MễDuy muốn nòi gì, vì thế cậu mở miệng trước: “Không cần lo lắng.”

“Ân……….” Mễ Duy từ chỗ Ngải Địch biết được sự thật, nói thực xảy ra chuyện nàyanh cũng không muốn, hơn nữa anh sợ Tư Lôi Tạp vì việc này mà trở mặtvới nhà mình, vì thế mới hoảng loạn.

“Đứa nhỏ kia….. nó có nói gì không?” Mễ Duy cẩn thận hỏi, trừ bỏ Tư Lôi Tạp anh còn sợ La Tố khôngđể ý tới mình nữa, phải biết quan hệ của họ vất vả lắm mới dịu đi mộtchút.

“Tụi con đã nói chuyện rồi, không có gì.” La Tố nói ngắn gọn.

“Vậy là tốt rồi.” Mễ Duy rốt cuộc yên tâm một chút, bất quá ăn được mấymiếng anh lại hỏi: “Tố Tố, kì thực ba ba cảm thấy đứa nhỏ Tư Lôi Tạp kia thật sự không tồi, nếu con không thích người nào khác, không bằng……”

“Con sẽ suy nghĩ.” La Tố nói xong thì nhìn về phía Ngải Địch, cậu tin tưởng Ngải Địch hiểu ý mình.

Ngải Địch không nói gì, chỉ im lặng nhìn Mễ Duy lắc đầu, Mễ Duy tuy còn muốn khuyên nhủ La Tố nhưng thấy đứa con lớn ngăn cản, anh cũng đành từ bỏ.

Mễ Duy rất tín nhiệm đứa con cả Ngải Địch, bởi vì Ai Tạp Tư bề bộn côngviệc, nên trong nhà phát sinh chuyện lớn gì cũng do một tay Ngải Địchgiải quyết, bất tri bất giác Mễ Duy dưỡng thành thói quen dựa vào đứacon này.

Cơm nước xong La Tố trở về phòng. Trừ bỏ tiếp tục xemtin tức vụ án, cậu còn vào trò chơi đánh vài trận. Trò chơi này quả thực có tác dụng tăng cao lực tinh thần, người bình thường có thể không cảmgiác được nhưng lực tinh thần của La Tố tới trình độ này, chỉ cần cóchút biến hóa cũng phát hiện được.

Bởi vì mấy ngày nay toàn ở nhà nên La Tố chỉ có thể dựa vào trò chơi này để rèn luyện lực tinh thần,tuy không tăng nhanh như tới rừng nhân tạo nhưng mà có vẫn hơn không.

Buổi tối lúc ngủ, La Tố lần đầu tiên cảm thấy đầu mình có chút đau đớn,giống như có thứ gì đó sắp phá nát đại não, giãy dụa khỏi gông xiềng,loại cảm giác như máu toàn thân đang nghịch lưu làm cậu tưởng mình lạirơi về thế giới tận thế gian khổ kia…….

Ban đêm, La Tố bị cảmgiác này bao phủ, đầu đau kịch liệt, trong lúc mơ mơ màng màng nhữnghình ảnh trong quá khứ một lần nữa xuất hiện trước mắt cậu, giống nhưtrong đêm u tối có sức mạnh thần kì nào đó đang dẫn dắt cậu đi tới.

【Tiên đoán sư không thể nhìn thấy những chuyện có liên quan với mình, nói đơn giản thì một tiên đoán sư có càng ít ràng buộc thì lại càng nhìn thấyđược nhiều điều hơn.】

【Cậu biết không? Lần đầu tiên thấy cậu, tôi đã biết chúng ta rất hợp nhau.】

【Tôi có dự cảm cậu sẽ bị cuốn vào chuyện này.】

【Tôi chỉ cảm thấy thời gian nhàn nhã tụ hội thế này, sau này chỉ sợ không bao giờ….. có được nữa.】

【Thật xin lỗi, mặt dây chuyền này rất quan trọng.】

【Kì thực tôi rất thích cậu, yên tâm đi, không hề có ý tứ gì đặc biệt, chỉlà lúc cuối cùng có thể quen biết một người bạn như cậu, tôi cảm thấythực sự rất vui.】

Trong lúc hoảng hốt, La Tố dường như thấy đượcánh mắt của Ôn Tư Đặc, đó là đôi mắt lạnh như băng, ẩn chứa chút gì đóđiên cuồng, Ôn Tư Đặc cầm mặt dây chuyền trong tay, tiếng nói trầm thấpcủa anh lại vang lên…….

【Dù thế nào….. đối với tôi thì đây là kết cục tốt nhất.】

La Tố bật người ngồi dậy, cậu bụm mặt, mồ hôi lạnh không ngừng chảy từtrán xuống, thật sự chỉ là giấc mơ thôi sao? Sao nó lại sinh động tớivậy, cho dù đã thức dậy cậu vẫn không thể quên được ánh mắt của Ôn TưĐặc trong mơ.

La Tố bình phục lại tâm tình một chút, cậu nhìnđồng hồ báo thức trên đầu giường, đã sáng rồi sao? La Tố leo xuốnggiường, Tiểu Hoàng cảm nhận được giường bị chấn động, bất quá nó vẫnkhông muốn ngồi dậy, vì thế thân thể bé xíu lại vùi vào chăn, chỉ lộ rahai lổ tai thật dài.

La Tố không đánh thức Tiểu Hoàng, cậu ngồixuống bàn học nhớ lại nội dung giấc mơ. Cho tới bây giờ đầu của cậu vẫncòn cảm giác đau, hơn nữa đôi mắt của Ôn Tư Đặc trong mơ làm cậu cảmthấy vô cùng bất an.

Những lời Ôn Tư Đặc nói trong mơ chẳng lẽ ẩn chứa manh mối gì sao? La Tố cẩn thận nhớ lại những chuyện đã trải qua,tuy cứ cảm thấy Ôn Tư Đặc có chút khác thường nhưng cụ thể thì….. lúccậu phát hiện Ôn Tư Đặc phải kết hôn, chẳng lẽ chuyện này có liên quantới vụ án?

Kết hôn, tử vong, phim nhựa, mặt dây chuyền, trong giây lát La Tố nhớ tới một câu Milan từng nói với mình……

【Đêm qua không phải nhà ăn quân bộ có tiệc sao? Lại chết người nữa! Lần nàylà quan lớn của chính phủ, tên là Pháp Tạp Kì, người này ở liên minh rất có tiếng, ông ta đã đặt ra không ít pháp luật của liên minh, tin tứcmới được tung lên a!】

Đặt ra pháp luật? La Tố vội vàng mở mànhình ánh sáng, bắt đầu tìm kiếm những điều luật Pháp Tạp Kì từng đặt ra, những điều khoảng này đều được công khai nên La Tố rất nhanh tra đượctư liệu mình cần, bất quá bởi vì Pháp Tạp Kì đặt ra rất nhiều điều luậtnên La Tố chỉ có thể kiên nhẫn xem từng điều một.

Phần lớn luậtPháp Tạp Kì đặt ra là pháp quy của quân đội, La Tố xem hết nửa ngày cũng không thấy gì kì quái, bất quá khi cậu xem tới 《 luật hôn nhân 》 thìcảm thấy dường như mình đã tìm được manh mối gì đó.

【Giống cái cùng giống cái không thể kết hôn, giống cái và giống đực, giống đực và giống đực có thể kết hôn】

Hóa ra thế giới này không cho phép giống cái kết hôn với nhau? Cẩn thậnnghĩ lại thì cũng không quá khó hiểu, số lượng giống cái quá ít, phápluật này cũng vìchủng tộc sinh sản.

La Tố gọi điện cho Khuê Đế, Khuê Đế lập tức bắt máy: “A, A Tố, sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho yêm?”

“Ôn Tư Đặc trước kia có người bạn tốt nào không?”

“Anh họ à…… trước kia thân với ảnh nhất là anh Phổ Pháp, bất quá sau đó anhấy đã kết hôn, bọn họ không còn liên lạc nữa.” Khuê Đế suy nghĩ một látnói.

“Người tên Phổ Pháp kia là giống cái đúng không?” La Tố lập tức hỏi.

“Đúng a, thật lợi hại…… yêm còn chưa nói, sao A Tố lại biết?”

“Cám ơn, tôi ngắt trước.”

Tuy còn chưa nghĩ ra hết mọi chuyện nhưng trong lòng La Tố đã mơ hồ có được đáp án, cậu mở màn hình ánh sáng, không ngừng nhấn số Ôn Tư Đặc, tronglòng cũng cầu nguyện đối phương mau bắt máy.

Nhưng bất luận La Tố gọi bao nhiêu lần, màn hình ánh sáng cũng hiển thị không bắt máy, saumấy chục phút rốt cuộc cũng gọi được, bởi vì chọn lựa chế độ hình ảnhnên La Tố có thể nhìn thấy cảnh tượng bên Ôn Tư Đặc.

“Ôn Tư Đặc, anh đang ở đâu?”

“Bộ dáng cậu có vẻ rất sốt ruột, xảy ra chuyện gì?” Không nhanh không chậm, giọng điệu thực ôn hòa như bình thường, nhưng La Tố biết đối phươngtuyệt đối không phải bị vây trong trạng thái bình thường.

Ôn TưĐặc điều chỉnh góc độ màn hình, nếu dựa vào hệ thống camera cậu có thểthấy được một chút phong cảnh xung quanh, nhưng hiện giờ chỉ nhìn thấymặt Ôn Tư Đặc.

“Anh nói cho tôi biết anh đang ở đâu trước đã.” La Tố không chịu nhượng bộ, đôi ngươi đen láy tràn ngập kiên định.

“Cho dù biết tôi ở đâu thì sao?” Ôn Tư Đặc trong màn hình ánh sáng mỉm cười, anh dời tầm mắt khỏi màn hình, nhìn về phía xa xa: “Đã quá muộn rồi…….”

Ôn Tư Đặc gỡ đồng hồ trên cổ tay, thả xuống, trong quá trình đồng hồ chậmrãi rơi xuống đất, hình ảnh xung quanh Ôn Tư Đặc hiện lên trên màn hìnhánh sáng của La Tố, không trung xanh thẳm, áo sơ mi nhiễm máu, nụ cườiôn hòa cùng một quân nhân xa lạ nằm bên chân Ôn Tư Đặc…….

Khoảnhkhắc màn hình tối đen, âm thanh cuối cùng của Ôn Tư Đặc xuyên thấu quamàn hình ánh sáng vang lên: “A Tố, tôi chỉ chờ cậu 30p thôi, nếu cậukhông tìm được tôi thì hết thảy đều chấm dứt……”

Trò chuyện trongmột khắc này bị cắt đứt, La Tố tông cửa xông ra ngoài, cậu thậm chí cònkhông kịp đánh thức Tiểu Hoàng, Ôn Tư Đặc muốn tự sát, chỉ cần nhìn ánhmắt kia cậu liền hiểu được, thời tận thế không biết có bao nhiêu ngườimất đi ý chí sinh tồn, ánh mắt họ giống hệt thế này. Bất quá Ôn Tư Đặcso với họ thì thêm một phần thoải mái, cứ như thoải mái vì hoàn thànhtất cả tâm nguyện, bởi vì rốt cuộc cũng báo được thù sao?

“Tố Tố, bữa sáng đã làm xong, con……” Mễ Duy còn chưa kịp nói xong thì La Tố đã chạy vút qua, sau đó mở cửa xông ra ngoài.

“Có chuyện gì vậy kìa?” Mễ Duy lần đầu tiên thấy La Tố vội vàng như vậy, anh thực nghi hoặc.

La Tố le lên người máy giao thông VII, lúc cậu chuẩn bị phát động xe thìTiểu Hoàng nhanh chóng nhảy vào túi tiền La Tố, bởi vì cảm nhận đượctinh thần chủ nhân không ổn nên nó lập tức rời giường. Nhìn thấy TiểuHoàng La Tố ít nhiều cũng bình tĩnh hơn, giờ này có lẽ không bị kẹtđường, 30 phút sao…….

Lúc La Tố chạy tới trường, thời gian đã qua 20p, căn cứ theo hình ảnh sau cùng của màn hình ánh sáng, Ôn Tư Đặc hẳn đang ở trên chỗ cao, có thể là tầng cao nhất của trường học hoặc sânthượng, chính là trường lớn như vậy, nếu không có dấu hiệu gì đặc biệtthì không thể đoán được……

Mặc kệ La Tố nghĩ thế nào thì cậu vẫnkhông tìm được địa điểm xác thực, đáng giận, chỉ còn 5 phút, rốt cuộc là ở đâu…..? Ôn Tư Đặc sẽ lựa chọn nơi nào làm địa điểm giết người cuốicùng…….

Bất tri bất giác La Tố chạy tới trước bể phun nước trướckia từng nói chuyện với Ôn Tư Đặc, động tác Ôn Tư Đặc ném đồng xu vào bể phun nước để cầu nguyện chậm rãi hiện lên trước mắt, chẳng lẽ…….?

La Tố ngẩng đầu, trước bể phun nước có một tòa dạy học, trên sân thượng có không ít hoa, bình thường sẽ có một vài học trò lên đó phơi nắng, bấtquá bây giờ đang kì nghỉ nên hẳn là không có ai sử dụng. Mấu chốt nhấtlà đứng từ đó có thể thấy rõ bể phun nước ở đây, chính là nơi đó sao?Không còn thời gian để suy nghĩ nữa, La Tố trực tiếp xông lên sânthượng, càng tới gần thì mùi máu tươi lại càng nồng đậm, La Tố rốt cuộcxác nhận mình không tìm lầm.

“So với quân bộ, quả nhiên cậu tìmtới trước?” Ôn Tư Đặc hơi nghiêng mặt, phát hiện là La Tố, một lần nữaanh dời tầm mắt bề phía bể phun nước, giống như đang cầu nguyện.

“Nôn——” La Tố bụm miệng, cả sân thượng bị đại dương máu tươi bao phủ, váchtường cùng mặt đất đều là máu, nhất là trên mặt đất cứ như đã hình thành một dòng suối, La Tố nhìn thấy người đang ngã trong vũng máu, một thânquân trang cơ hồ không còn nhìn ra màu sắc vốn có, hoàn toàn bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ sậm. Lấy máu giết người sao? Ôn Tư Đặc rốt cuộc dùng tâm tình thế nào để giết người này? La Tố không tưởng tượng được, cũngkhông muốn nghĩ……

“Khụ khụ……” Mùi máu tươi quá nồng làm La Tố cóchút khó chịu, cậu vốn còn chút đau đầu nên bây giờ bắt đầu chóng mặt,cậu đáng ra không còn vựng huyết mới đúng, chẳng lẽ bời vì nơi này mùimáu quá nồng sao? Bất quá La Tố vẫn cố áp chế cảm giác khó chịu, cậu tựa như bình thường hỏi: “Anh có tâm nguyện gì?”

Ôn Tư Đặc hơi ngẩnra, tiếp đó cười khẽ, anh nghiêng người dùng đôi bụi mâu chăm chú nhìnLa Tố: “Còn nhớ lúc trước tôi đã nói qua không? Từ lần đầu tiên nhìnthấy cậu tôi đã biết chúng ta rất hợp, quả nhiên cảm giác của tôi khôngsai chút nào.”

“Nếu bây giờ bỏ trốn vẫn còn kịp.” Tuy cơ thể rấtkhó chịu nhưng La Tố vẫn thẳng lưng, đại khái cậu cũng đoán được lí doÔn Tư Đặc giết người, bất quá lúc này có nói gì cũng muộn rồi.

“Cậu định bao che cho tôi sao? Đừng quên tôi đã giết vài vị quan lớn, cậu sẽ trở thành đồng phạm.” Ôn Tư Đặc luôn giữ vững nụ cười bên môi, một chút cũng không nhìn ra anh vừa giết người xong.

“Đồng phạm sao? Nóithực thì thân là bằng hữu tôi nên giúp anh, nhưng thân là công dân liênminh tôi nên ngăn cản anh.” La Tố nhìn thẳng mắt Ôn Tư Đặc nói.

“Cho nên…. đáp án của cậu là?” Ôn Tư Đặc chậm rãi bước tới gần La Tố.

“Không làm gì cả.” La Tố bình tĩnh nói ra đáp án của mình.

Cước bộ của Ôn Tư Đặc hơi khựng lại, sau đó anh che miệng nhịn không đượcmỉm cười: “Tôi căn bản không định trốn, chỉ có ở lại đây tâm nguyện mớicó thể hoàn thành, đúng không? Người nên trốn đi là cậu mới đúng, tronghoàn cảnh này cậu có thể kiên trì bao lâu?”