*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi quan sát thầy giáo dùng dị năng chiến đấu xong, mấy đứa nhỏ tăng vọt hứng thú với việc luyện tập dị năng, bởi vì Ba Dịch từng là quân nhân, dị năng cùng thể năng đều rất lợi hại nên bọn nhỏ liền quyết định mỗi ngày tan học sẽ theo chân Ba Dịch luyện tập.
Hôm nay, như thường lệ cùng Ba Dịch rèn luyện dị năng xong, Dịch Tiểu Lâu đề nghị đến tiệm bánh vừa khai trương mà y đã muốn ăn từ lâu ăn, đương nhiên, đề nghị này được Bạch Trì cực lực tán thành, mà Hắc Hâm vô cùng chiều chuộng Bạch Trì đương nhiên sẽ không phản đối, vì thế, đoàn người kề vai sát cánh, cười nói đi đến tiệm bánh.
“Nhìn kìa!” Bạch Trì đột nhiên thần thần bí bí núp vào góc tường của một cửa hàng, chỉ vào hai đứa nhỏ phía trước nhẹ giọng kêu.
“Là bọn chúng!” Dịch Tiểu Lâu khẽ nói, bọn họ sao lại ở chỗ này?
Hai đứa nhỏ này chính là mấy đứa ngày đó đánh nhau với Dịch Tiểu Lâu, trong đó có một đứa làm bỏng Dịch Tiểu Lâu.
“Chúng ta theo sau xem bọn chúng làm cái gì?” Bạch Trì nóng lòng muốn thử, từ lần nghe Dịch Tiểu Lâu bị ăn hiếp y đã có ý muốn trả thù.
“Tôi đồng ý!” Tưởng Chấn Vũ nhấc tay tán thành, hừ hừ, lần trước đánh vậy vẫn không đủ, giờ tìm cơ hội tiếp tục đánh!
“Bỏ đi, tôi đói bụng, chỉ muốn ăn bánh ngọt.” Dịch Tiểu Lâu không chút coi trọng chuyện báo thù, ở trong lòng y, bánh ngọt vẫn quan trọng hơn một chút.
“Vậy ai muốn theo giơ tay!” Bạch Trì giơ tay phải của mình lên đầu tiên, Tưởng Chấn Vũ cũng lập tức giơ lên.