Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 62



Sau khai giảng học kỳ hai đại học, chính là năm mới, năm mới thì phần lớn sinh viên đều về nhà nghỉ ngơi một tháng, vừa trở về có chút mệt lử, ở tháng này Lục Ninh Lục Viễn lại rất bận rộn, nửa điểm cũng không được nhàn, hơn nữa dự tính sau khi đến năm ba đại học, việc học sẽ trở nên càng nặng, cho nên bọn họ chỉ có thể đặt càng nhiều tinh lực vào học tập.

Không giống với năm nhất khi vừa mới vào trường học, độ nổi tiếng của bọn họ hiện giờ cao hơn nhiều, giảng viên mới tới đều coi bọn họ như sinh vật quý hiếm mà nhìn.

Nhưng bọn họ lại chỉ là một lòng một dạ học tập, ngay cả người lúc đầu tràn ngập cảm xúc hâm mộ ghen tị hận với bọn họ cũng không thể không bội phục bọn họ có thể bình tĩnh.

Lúc vừa mới bắt đầu, không ít truyền thông tuyên truyền bọn họ là thần tượng tích cực hướng lên phía trước mới xuất hiện tại đại lục, còn có người âm thầm châm biếm, liền chờ xem cái mặt nạ học sinh tốt này của bọn họ có thể đeo được trong bao lâu, hiện tại xem ra, lại không phải đeo mặt nạ, không ai có thể vì một hình tượng mà không tiếc tiền vốn buông tha lượng lớn công tác có triển vọng như vậy, trong giới này người nguyện ý không bị cản trở ngược lại thật đúng là không nhiều.

Có người nói bọn họ ngốc, không thừa dịp đang hồng mà nhanh chóng thượng vị, dù cho đi học học tới giáo sư thì như thế nào, tốt nghiệp có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Nói không chừng vất vả mười năm cũng không bằng catse nhận một bộ phim đâu!

Không sai, catse của Lục Ninh Lục Viễn hiện tại đã tăng thật sự cao, thành công bước vào hàng ngũ ngôi sao nam hạng nhất trong nước, đây là nhờ liên tục được tán thưởng lại ăn khách mang đến, mà một khi catse này tăng lên cũng đại để sẽ không dễ dàng hạ xuống như vậy.

Khi bao nhiêu người đố kỵ catse của bọn họ cao, bọn họ cố tình lại đẩy nhiều bộ điện ảnh như vậy, điều này sao có thể không khiến người muốn cậy đầu bọn họ ra xem bọn họ rốt cuộc suy nghĩ cái gì!

Nhưng chí là loại kiên trì này, ngược lại giành được tôn trọng của rất nhiều người cũng không phải trong giới giải trí, bao gồm rất nhiều dân chúng, bọn họ cảm thấy cho dù hai thanh niên này là ngôi sao, lại còn kiên trì đi học, là tấm gương tốt, so với một ít ngôi sao ô tao cả ngày chỉ biết tạo quan hệ nam nữ gây scandal cái gì tốt hơn nhiều, con cái trong nhà thích ngôi sao như thế này, chung quy làm cho người yên tâm hơn so với mấy kẻ chỉ có bộ mặt kia.

Khi Lục Ninh Lục Viễn tham gia Giải thưởng Điện ảnh HongKong năm 2008, ở trên thảm đỏ cũng giành được tối đa tiếng thét chói tai cùng hoan hô, hai thanh niên đi đường lưng vĩnh viễn thẳng tắp này, ánh mắt vĩnh viễn kiên định, so với chút thần tượng bề ngoài ngăn nắp lượng lệ, ngầm lại có bao nhiêu xấu xa là không giống nhau.

Mặc dù [HongKong ký sự] mặc dù không có thu hoạch gì từ lễ trao giải Oscar, nhưng Giải thưởng Điện ảnh HongKong cũng sẽ không cho mặt mũi như vậy, tuy rằng Lục Viễn được đề danh nam diễn viên chính xuất sắc nhất ở Giải thưởng Điện ảnh HongKong, nhưng phần thắng vốn cũng không lớn, bại bởi một vị diễn viên HongKong có danh tiếng, ngược lại Lục Ninh lại thành công lấy được nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Trong tiệc rượu sau lễ trao giải, có phóng viên hỏi Lục Ninh: “Hiện tại có người phong cho hai người là thần tượng kiểu mẫu của thế hệ mới tq, với việc này hai người cảm thấy thế nào?”

Lục Ninh cười trả lời, “Chúng tôi vào giới này chưa bao giờ là vì làm thần tượng, chỉ là làm điều mà chúng tôi muốn, trải qua sinh hoạt chúng tôi nghĩ tới, đương nhiên, tôi không phủ nhận lúc ban đầu là muốn cải thiện sinh hoạt của mình.”

Lục Viễn ở bên cạnh tiếp nhận câu chuyện, “Chúng tôi rất vừa lòng với cuộc sống hiện tại.”

“Đúng vậy, hiện tại đã rất tốt.” Lục Ninh mỉm cười.

Phóng viên này quay đầu liền phát một phần tin tức, lại còn đào ra cả quá khứ của Lục Ninh Lục Viễn cho nổi bật, bao gồm căn nhà ở thành phố C của bọn họ, còn có chỗ ở hiện tại ở Thượng Hải, càng nhấn mạnh nói căn nhà ở Thượng Hải để cho chị gái ở, từ khi bọn họ học đại học tới nay, vẫn là ở ký túc xá Phục Đán, cũng vì vậy mà nói đến cấu trúc phòng bốn người ở ký túc xá, chẳng những không được nói là rộng rãi, càng miễn bàn thoải mái xa hoa, lấy thu nhập hiện tại của Lục Ninh Lục Viễn, rõ ràng bọn họ có thể yên tâm thoải mái hưởng thụ sinh hoạt càng tốt hơn, nhưng bọn họ không.

Một học kỳ này bình tĩnh bất ngờ, so với học kỳ trước bận rộn, học kỳ này quả thực nhàn nhã, bọn họ thực tự giác bỏ thêm nhiệm vụ học tập gấp đôi cho mình, thẳng đến khi album chân dung được đặt tên [Bích Hải Lam Thiên, Ninh Tĩnh Trí Viễn] bắt đầu đem bán.

Số lượng có hạn một vạn bộ, một bộ định giá một nghìn bốn trăm tám mươi tệ, đại lục chưa từng có chân dung đắt như vậy!

Lập tức liền có truyền thông nhảy ra nghi ngờ, “Một bộ chân dung bán giá nghìn rưỡi, thần tượng đang có tài năng tỏa sáng cũng thích vơ vét của cải?”

Bộ chân dung này cực kỳ có mánh khóe, là chân dung số lượng có hạn hai mươi tuổi của Lục Ninh Lục Viễn, chất lượng cực cao, đáng giá cất giữ, nhưng chỉ có hạn một vạn bộ.

Đầu năm nay tq là nơi sách lậu tràn lan nhiều nhất, mà một khi bộ chân dung này được bán ra, tự nhiên có fan thích “cùng người chia sẻ”, vì thế, chụp ảnh, scan vân vân, chung quy sẽ có phương pháp truyền bá ra ngoài, mà sau khi scan HD, chân dung lậu cũng liền có đầu nguồn.

Chung Du Bạch tốn không ít tâm tư phương diện này, lần này hắn thêm vào giấy in chân dung một vài thứ nhỏ, kỳ thật kỹ thuật phòng chụp ảnh cùng scan cũng không tính mới, có một vài văn kiện cơ mật là có thể dùng một loại giấy đặc thù chống chụp ảnh chống scan, nhưng phí tổn tự nhiên xa xỉ, hơn nữa không thông qua con đường đặc thù thì căn bản không lấy được loại đồ chơi này, Chung Du Bạch định giá bộ chân dung này cao như vậy, phí tổn này liền ở trong phạm vi hắn có thể nhận, cũng là bởi vì loại giấy này vốn không dễ làm.

Hắn nói là một vạn, đương nhiên cũng chỉ có một vạn bộ. Không có in thêm, không có tăng giá, bán xong là xong việc, ngược lại khiến vài truyền thông tuyên truyền đây là vơ vét của cải nghẹn bốc lửa.

Trên Lục Quỳ có người mở topic chuyên về bản chân dung này, vị chủ topic nói rất buồn cười:

“Được rồi, tôi là cướp được bộ chân dung này, thật là cướp, vốn cũng tính toán chia sẽ ảnh đẹp của Ninh Ninh Viễn Viễn với mọi người, thế nhưng tôi phát hiện một việc kỳ lạ…… Mặc kệ là máy ảnh hay là máy scan cũng đều vô dụng là thế nào! Ảnh chụp ra đều rất mơ hồ, scan ra càng là không thể nhìn, sai lệch thực nghiêm trọng a! Thì ra là vẻ đẹp của Ninh Ninh cùng Viễn Viễn nhà tôi đã đến trình độ máy ảnh cùng máy scan đều không thể nhận sao?!”

Rất nhanh, điểm này liền gợi ra thảo luận nhiệt liệt, không ít người mua được album chân dung cũng bắt đầu thảo luận điểm này:

Lầu 219, yêu Ninh: Là thật, hình máy ảnh cùng máy scan làm ra đều sẽ không rõ ràng, a a a, tôi vốn đang nhìn trúng một tấm muốn lấy lên máy tính làm màn hình, hiện tại xem ra không được……

Lầu 220, leslie: Trách không được đắt như vậy, đây là kỹ thuật gì mới sao?

Lầu 221, Lilith: Có lẽ, như vậy hẳn là sẽ không có hàng lậu.

Lầu 222, thói quen hai kia 亽 亽: Ha ha ha ha, không mua được khẳng định sẽ hối hận một đời! Mẹ nó trong bộ chân dung này quả thực là tình yêu tràn đầy!

Lầu 223, cute tịch liêu: Lầu trên cầu chi tiết!

Lầu 224, thói quen hai kia 亽 亽: Không thể nào chi tiết! Dù sao xem xong bộ chân dung này, tôi kiên trì Ninh Ninh cùng Viễn Viễn nhà tôi là tình yêu thực sự!

……

Nhưng là không có ảnh không có sự thật, có tò mò nữa cũng chỉ có thể gãi đầu gãi tai mà thôi, máy scan quét ra một mảnh mơ hồ, căn bản không thể thành hình, máy chụp ảnh ngược lại không phải hoàn toàn vô dụng, chỉ là độ rõ ràng không phải rất tốt, loại giấy được sử dụng này không biết khảm hoa văn ngầm gì, tóm lại ảnh sau khi chụp ra thì nhân vật thực sai lệch, chỉ có thể nhìn ra hình dáng đại khái, làm fan Lục Ninh Lục Viễn, nhìn thấy hình ảnh như vậy căn bản không thể nào thỏa mãn a!

Hơn nữa, ngươi trông cậy vào nhìn thấy tình yêu thực sự cái gì từ trên những ảnh chụp mơ hồ này?

Chân chính cầm bộ chân dung này trên tay, nhìn những ảnh chụp chất lượng cao kia, nhìn khóe mắt đuôi mày bọn họ lộ ra tình ý ái muội, gần như sẽ khiến người ngay cả đầu ngón tay cũng có điểm phát tê.

Nhưng sẽ mua bộ chân dung này đều là fan hâm mộ trung thực của Lục Ninh Lục Viễn, cho dù các cô thảo luận tình yêu thực sự trong ảnh, nhưng là trong mắt người ngoài xem ra, chẳng qua lại vẫn là các cô YY bổ não mà thôi, căn bản không coi là thật.

Ngược lại khiến Chung Du Bạch bất ngờ là, vừa mới đem bán một tháng, trên web bán đấu giá của Nhật Hàn, một bộ chân dung [Bích Hải Lam Thiên, Ninh Tĩnh Trí Viễn] mỗi bộ bán đấu giá ít nhất đã tăng lên tới gấp năm sáu lần giá gốc, một bộ thành giao mới nhất trên Yahoo Nhật Bản có giá tương đương một vạn bốn nghìn tệ, gần như gấp mười lần giá gốc!

“Ah, xem ra về sau có thể bán càng đắt một chút.” Chung Du Bạch vừa lòng khép máy tính.

Lúc này Lục Ninh Lục Viễn lại đang phải vội vàng chuẩn bị dự thi.

Bởi vì tháng 6 sẽ phải vào đoàn làm phim [Thiết huyết dao găm], bọn họ tất yếu phải chuẩn bị trước thời gian, đến lúc đó khẳng định không có nhiều thời gian như vậy, chỉ có thể trở về gấp trước lúc dự thi mà thôi.

Tin tức về bộ phim truyền hình này cực kỳ điệu thấp, thẳng đến khi tuôn ra một tin tức Lục Ninh Lục Viễn đẩy hết toàn bộ lời mời điện ảnh lúc nghỉ hè, nói là lịch trình đã đầy, mọi người đều biết hai người này là phải đến trường, vì thế bản thân điện ảnh đến mời bọn họ đều không sai biệt lắm là quay vào kỳ nghỉ hè, kết quả còn bị đẩy cả, tự nhiên có người tò mò, rốt cuộc bọn họ nhận phim gì?

Lúc này [Thiết huyết dao găm] mới tiến vào tầm mắt mọi người, bộ phim truyền hình có bối cảnh chính trị đặc thù này rất nhanh đã gợi ra chú ý, mà bởi vì tin tức mời Lục Ninh Lục Viễn diễn bộc phát ra, sau đó chính là đội hình đạo diễn biên kịch mạnh mẽ, rất nhanh gợi ra tranh luận.

Điền Minh Thắng không phải đạo diễn phổ thông, bộ phim truyền hình này cũng không cần tuyên truyền, đến lúc quay xong công chiếu, tự nhiên sẽ không có đài truyền hình nào không đặt nó vào khung giờ vàng mà phát, mặc kệ là trung ương hay là địa phương đều giống nhau, cho dù nó là một bộ phim thường thường, dưới loại điều kiện này, đều xác định vững chắc có thể gợi ra chú ý.

Càng đừng nói nó không phải.

Cho nên lúc này bùng nổ làn sóng thảo luận chỉ làm cho ông cảm thấy đau đầu mà thôi, rất nhanh đã có người nhờ vào quan hệ đến hy vọng nhét vài người vào đoàn làm phim.

“Lão Trương, không phải ta nói a, quay bộ phim này là không thành vấn đề, thế nhưng quá trình là tương đối khổ, tôi chỉ sợ tiểu tử mấy người đề cử đến kia da mỏng thịt mềm, không chịu nổi a!”

“Không có, thân thể tiểu tử kia rất tốt! Lại nói, hai anh em ông mời kia, chẳng lẽ không da mỏng thịt mềm?” Người kia cũng không chịu lép vế.

Điền Minh Thắng bất đắc dĩ, nhưng cho dù thế lực sau lưng bộ phim truyền hình này có mạnh mẽ, ông lại cũng không thể hoàn toàn không bán mặt mũi cho người ta, vị lữ đoàn trưởng họ Trương trước mặt này nhưng là xuất thân quân khu đại viện Bắc Kinh, người ông đề cử đến là một con cháu của mình, rõ rành rành là một quân nhân đời thứ ba, làm gì phải vào lăn lộn giới giải trí này của bọn họ đâu, nói thật, cái chảo nhuộm lớn này một chút cũng không dễ sống.

Nhưng mà đó chỉ là một đứa nhỏ trong nhà người ta, người trong nhà cũng mặc kệ, càng không tới phiên Điền Minh Thắng nói cái gì, chỉ có thể nhận.

Không chỉ có vị này, còn có một tiểu tử nhét vào thông qua bên sản xuất, cũng là điều kiện trong nhà cực kỳ không tệ, hoàn toàn là phú đời hai.

Một người cuối cùng ngược lại không nhìn ra lai lịch gì, chỉ là xe jeep quân dụng điện báo đưa tới, chỉ sợ cũng không đơn giản.

Trong lòng Điền Minh Thắng liền có chút ít không thoải mái, không khỏi nghĩ, đến lúc vào doanh trại, cho các ngươi kêu! Bộ phim truyền hình này của bọn họ, chính là đặt biển hiệu súng thật đạn thật, đến lúc đó ngại khổ thì cũng không oán được ai.

Chủ ý ông đã quyết định, trước khi mở đầu cho mấy tên này một cái oai phủ đầu, nếu bọn họ không chịu đựng được, vừa vặn có thể đương nhiên mà đổi người.

Nhưng lại có chút lo lắng nếu Lục Ninh Lục Viễn không chịu nổi thì làm thế nào. Điền Minh Thắng nhìn trúng đôi anh em này không chỉ riêng do Trương Tuấn Nhạc đề cử, cũng bởi vì hai người bọn họ là diễn viên có diễn xuất tốt thực sự, Điền Minh Thắng làm đạo diễn, thật sự không nỡ buông tha cho hai diễn viên tốt này ở trong phim.

[Thiết huyết dao găm] có đề tài quân lữ, nếu dựa theo đầu mối chính của cố sự đến xem, là có một vị nam chính, mà nếu luận vai diễn, vài nam nhân vật chủ yếu đều không kém quá nhiều, nhân vật của Lục Ninh Lục Viễn, không sai biệt lắm chính là nam thứ và nam ba, không giống thiết lập chỉ là anh em trong [HongKong ký sự], trong bộ phim truyền hình này, thiết lập nhân vật của bọn họ vốn chính là đôi song sinh.

Nam chính Điền Minh Thắng chuẩn bị là một người lính chân chính, năm nay hắn vừa xuất ngũ, trên người còn có rõ nét đặc sắc của bộ đội, bởi vì bộ phim truyền hình này liên quan đến bộ đội đặc chủng, trước khi hắn vào đoàn làm phim thậm chí chủ động yêu cầu tiến hành huấn luyện bộ đội đặc chủng nửa tháng, cho nên khí chất trên người càng thêm không giống tầm thường.

Lục Ninh Lục Viễn ngồi xe quân đội đi vào doanh trại, bởi vì phải quay phim ở địa điểm đặc thù này, bọn họ không thể mang quá nhiều người, chỉ có bốn người Chung Du Bạch, Trình Thương Thuật, Hùng Minh Minh cùng Trương Ngôn Thắng, thậm chí vị trợ lý nhỏ vẫn theo Trương Ngôn Thắng kia cũng không đến.

“Nơi này rất có ý tứ.”

Hiển nhiên, Trình Thương Thuật sống rất nhiều năm nhưng cũng chưa đến doanh trại quân đội lần nào, thân là một vị kiếm tu, hắn thích cảm giác nghiêm nghị cứng rắn này.

Chung Du Bạch nheo mắt, “Doanh trại quân đội của nhân loại a……”

Tuy rằng yêu ma có năng lực áp đảo bên trên nhân loại, thế nhưng xã hội hiện đại phát triển đến bây giờ, vài thủ đoạn khoa học kỹ thuật kia không hẳn không khiến bọn họ cảm thấy run rẩy.

Đối với nơi này Lục Ninh ngược lại không có cảm khái gì — trên thực tế y không có cảm giác mình có cái gì khác với nhân loại, càng miễn bàn ở trước mặt người thường có cái cảm giác gì về sự ưu việt.

Lục Viễn cũng rất có hứng thú, thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xem ra mặc kệ là nhân loại hay là yêu ma, chỉ cần là nam tính, liền sẽ không có không cảm thấy hứng thú với nơi tràn ngập sức mạnh này.

Xách túi xuống xe, các loại thiết bị đều đã chuẩn bị không sai biệt lắm, sau đó Lục Ninh liền thấy được hai thanh niên đang đứng cách đó không xa.

Y cùng Lục Viễn là từ trường học trực tiếp đến đây, mặc sơmi caro cùng quần bò, không làm kiểu tóc cũng không có bất cứ trang sức linh tinh gì, dạng học sinh nhẹ nhàng thoải mái.

Hai thanh niên đứng bên kia, một người liếc mắt nhìn đã biết là vai nam chính Điền Minh Thắng giới thiệu cho bọn họ, người này gọi Từ Trạm Minh, là lính xuất ngũ, bộ dạng mày rậm mắt to cao lớn kiện mỹ, diện mạo không kém còn chưa tính, dáng người của hắn so với diện mạo lại càng đẹp. Sở dĩ Điền Minh Thắng giới thiệu bọn họ quen biết nhau, vẫn là muốn để Lục Ninh Lục Viễn quan tâm Từ Trạm Minh một chút, chung quy vị này chưa từng đóng phim, hơn nữa theo Điền Minh Thắng nói, vị này tuy rằng không ngu ngốc, lại hơn mười tuổi đã làm lính, cuối cùng vẫn thiếu chút kinh nghiệm xã hội, nếu nói cái gì thì làm cái đó, nhưng đừng quá để bụng, tiểu tử này một tính bướng bỉnh, có chút cố chấp, làm người lại thật sự không tồi.

Một người khác Lục Ninh cũng chưa gặp qua, nhưng xem ra khẳng định không giống Từ Trạm Minh. Bởi vì vị này mặc cực kỳ sang trọng, ngay cả giày trên chân cũng là hàng mới của Dior năm nay, bộ dạng ngược lại không tính xấu, mi thanh mục tú, chỉ là dưới mắt có quầng thâm nhàn nhạt, Lục Ninh đoán không biết có phải là tối hôm qua hắn ngủ không tốt không, nếu không thì là thường thức đêm.

“Lục Ninh, Lục Viễn, hai cậu tới rồi!” Điền Minh Thắng nhìn thấy bọn họ đến thì rất vui vẻ, nhanh chóng đi lại, mà hai đôi mắt bên kia lập tức đồng loạt nhìn lại.

Từ Trạm Minh cũng rất vui vẻ, hắn cùng Lục Ninh Lục Viễn xem như quen biết, hơn nữa biết tính cách hai người bọn họ rất tốt, không có “bệnh ngôi sao”.

Có lẽ là vì biết Lục Ninh Lục Viễn thực nổi tiếng, thái độ của thanh niên từ đầu đến chân đều thu xếp rất cao cấp kia vẫn là lễ phép, “Xin chào, tôi là Lý Thâm.”

Cho dù là lễ phép, Lục Ninh vẫn nhìn ra vị này có vài phần ngạo khí, vì thế chào hỏi xong liền nói chuyện với Từ Trạm Minh, không đợi lâu lắm, lại đợi đến hai thanh niên nữa.

Từ khi ra mắt đến nay, bộ phim này hẳn xem như bộ phim thứ hai mà Lục Ninh Lục Viễn nhận có người trẻ tuổi nhiều nhất, bộ đầu tiên đương nhiên là [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] năm đó, nhưng nhóm diễn viên chính của bộ phim lúc đó đều là người mới, hơn nữa cũng chưa có bao nhiêu bối cảnh, xuất thân cũng thực bình thường, cho nên có thể cư xử giống như anh em, rất nhanh Lục Ninh liền cảm thấy đoàn làm phim hiện tại này chỉ sợ không quá có thể hài hòa như vậy.

Từ Trạm Minh là nam chính, Lục Ninh Lục Viễn là diễn viên hạng nhất còn không có nghi vấn gì, trong ba vị khác thì lại có hai người không quá chịu phục.

Rất nhanh Lục Ninh đã biết, Lý Thâm là con trai của một vị kinh doanh bất động sản lớn ở Bắc Kinh, có thể làm bất động sản ở Bắc Kinh, bản thân bối cảnh này đã không tầm thường. Thanh niên cuối cùng đến gọi Viên Trừng Giang, hồng đời ba, lớn lên trong quân khu đại viện, chỉ còn lại thanh niên kia khiến Lục Viễn nhìn không hiểu lắm, vị này gọi Hạ Xuy, tên có chút kỳ quái, bộ dạng nhẹ nhàng thoải mái mi mục tú lệ, tính cách cũng thực im lặng, cố tình theo Điền Minh Thắng nói, vị này còn không biết là bối cảnh gì, chỉ là bên trên có người đi qua nói, hắn liền vào đoàn.

Lý Thâm cùng Viên Trừng Giang không quá tin phục vai nam chính của Từ Trạm Minh, Hạ Xuy không tỏ vẻ gì, một câu cũng không nói, Từ Trạm Giang lại là một gương mặt tính tình quá nghiêm túc –

Lục Ninh trực giác bầu không khí của đoàn làm phim lần này nhất định sẽ không rất hợp lòng người.

Đợi sau khi mọi người đổi xong quần áo đi ra, ít nhất vào thời điểm này, vài thanh niên một thân quân trang(1) đứng song song vẫn là tương đối đẹp mắt.

Chung quy lúc nam nhân mặc tây trang cùng đồng phục có thể đề cao diện mạo lên vài phần.

Lục Ninh nghĩ bộ phim này đại khái không dễ quay, không ngờ tới là, Điền Minh Thắng lại trực tiếp muốn động thật!

……

Hay là nói, ông là đang đuổi người mới làm như vậy?

Tóm lại, nhìn bên ngoài mưa ào ào cùng doanh địa được thanh lý ra, Lục Ninh thật sâu cảm thấy bi ai cho nhóm người nào đó.

Nhìn Lục Viễn đầy mặt nóng lòng muốn thử, Lục Ninh khẽ cười cười.

Lại một lần cảm tạ thân thể phi nhân loại của y đời này.

Nếu là y đời trước, là tuyệt đối không làm được như vậy.

Trùng sinh một lần, thành ma, là họa của y, cũng không hẳn không phải là phúc của y.

Ít nhất, đời này y có thể nếm thử càng nhiều.

Y không bao giờ sợ hãi bất cứ khiêu chiến nào!

.

(1) Trang phục quân đội

Bích hải lam thiên, Ninh tĩnh Trí viễn: trời xanh biển xanh, sự yên lặng gửi về phương xa