Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 33: Nhớ Thương Hương Chi



Thẩm Miên rửa mặt xong, bưng nửa bồn nước ấm, ngồi ở nhà chính ngâm chân, Chu Tư Vũ da mặt dày lại đi tới.

“Chị, lần sau chị đi gặp Hạ Nam, dẫn theo em đi cùng nhé?”

“Lời này của ngươi có ý gì?” Vẻ mặt Thẩm Miên nghiêm túc nhìn chằm chằm cô, “Ta và anh ấy không có quan hệ gì, vì sao lại đi gặp anh ấy?”

Cô gái chết tiệt kia, tâm nhãn thật là nhiều, thế nhưng lập tức liền phát hiện cô đang nói lời khách sáo.

Cô cười mỉa một tiếng, “Em cũng chỉ nói vu vơ vậy thôi.”

“Đừng nói loại lời bậy bạ này, người khác đưa áo Quân Đại Y, đó là xem ở trên mặt mũi của trưởng thôn.” Dựa theo tính tình của Chu Lan Phương, nếu cảm thấy cô cùng Hạ Nam quen biết, không chừng lại ra chuyện xấu gì.

Người ta hảo tâm giúp cô, cô không thể mang thêm phiền toái cho người ta.

Thật tự cho chính mình là chị của cô sao, còn giáo dục cô, Chu Tư Vũ âm thầm bĩu môi một chút, bỗng nhiên ngửi được trên người Thẩm Miên có một cỗ mùi hương, “chị, trên người của chị sao thơm như vậy?”

Kỳ thật ngày hôm qua cô đã nghe thấy, lúc ấy tất cả tâm tư đặt ở bên trên Quân Đại Y, không quá để ý, tưởng mùi của dầu nghêu sò.

Hiện tại càng ngửi càng thấy không thích hợp, không phải mùi của dầu nghêu sò, mùi hương nghêu sò có chút nồng, mùi hương này thoang thoảng, đặc biệt dễ ngửi, có hơi chút giống…hương chi.

Không đúng…… Đây chính xác là mùi hương chi, thứ này cô đã ngửi được ở trên người đồng học, cô rất thích, Chu Lan Phương ngại đắt, cảm thấy dầu nghêu sò lợi ích thực tế hơn, còn hiệu quả, mua cái này chính là lãng phí tiền, không cho mua.

“Hương chi.” Thẩm Miên không mặn không nhạt trả lời hai chữ, đã sớm biết không giấu được, hai cô cháu này đều có một đôi mắt chuột.

Sự tình lúc trước Chu Tư Vũ muốn mua hương chi, cô cũng biết, tiền một hộp hương chi, có thể mua ba, bốn mươi hộp dầu nghêu sò, Chu Lan Phương đương nhiên không cho mua.



Chu Tư Vũ cũng không quấn lấy đòi, Chu Lan Phương lúc ấy còn khen Chu Tư Vũ hiểu chuyện, lúc ấy cô cũng cảm thấy là như vậy.

Hiện tại nghĩ lại, Chu Tư Vũ là thực hiểu được lấy hay bỏ, biết chịu đựng dục vọng, nghe theo Chu Lan Phương, lấy lòng đối phương, bởi vậy đạt được càng nhiều chỗ tốt hơn.

Mới 12-13 tuổi đã có loại tâm cơ này, thật là đáng sợ.

Chu Tư Vũ đỏ mắt, “Ngươi từ đâu có tiền mua hương chi?”

Mua còn giấu đi một mình dùng.

Hạ Nam là một nam nhân, khẳng định sẽ không mua cái này đưa cho Thẩm Miên, ngày thường Chu Lan Phương cũng không cho tiền, khẳng định là Thẩm Miên trộm tiền mua.

Thẩm Miên khinh phiêu phiêu nhìn cô một cái, “Cùng ngươi có quan hệ gì sao?” cô căn bản không nghĩ phản ứng Chu Tư Vũ, mỗi lần liếc mắt một cái, đều có thể làm cô nhớ tới đủ loại trong kiếp trước.

Chu Tư Vũ bị nghẹn, dứt khoát trực tiếp chất vấn, “Có phải chị trộm tiền trong nhà hay không?”

Không chờ Thẩm Miên trả lời, cô lại hòa hoãn ngữ khí thương lượng, “chị, mặt em cũng bị gió thổi khô, chị lấy hương chi ra đây, chúng ta cùng nhau dùng, chuyện chị lấy tiền, em sẽ không nói cho cô biết.”

Chỉ cần cầm vào tay, chính là của cô, ai cũng đừng nghĩ dùng.

Cô đánh bàn tính tốt, chắc chắn Thẩm Miên không dám dấu giếm, lại chưa từng nghĩ tới, Thẩm Miên chỉ lạnh lùng nói một câu, “Muốn dùng thì chính mình tự mua đi.”

Chu Tư Vũ không cam lòng, thừa dịp Thẩm Miên đi đổ nước rửa chân, đi vào trong phòng lục soát, tìm kiếm một hồi lâu, cũng không tìm được, con nhỏ chết tiệt kia, khẳng định đã mang theo ở trên người.

Cô định về sau sấn lúc Thẩm Miên ngủ sẽ đi lục Quân Đại Y, kết quả nằm trên giường không lâu lại ngủ trước, một giấc ngủ dậy trời đều đã sáng.