Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 727





Chương 724

Cả người Hứa lão phu nhân run run, hít sầu rất nhiều lần, mới duy trì được bình tĩnh, chỉ trầm thấp nói: “Cái mặt dây kia…… Có thê cho ta nhìn được Cố Băng Băng gắt gao nắm chặt mặt dây, cảnh giác nhìn Hứa lão phu nhân.

Cô Câm Minh cũng phát hiện Cô Băng Băng không thích hợp, nhíu nhíu mày, nói: “Băng Băng, em đừng khẩn trương, chúng ta bình tĩnh một chút.”

Cố Băng Băng căn chặt răng, bỏ lại một câu: “Tôi không cần các người xen vào!” Dút lời liên chạy vệ phía cửa ra vào, cô ta chạy trồn rất nhanh căn bản không ai ngăn cản được.

Cố Lăng Hiên chỉ cảm thấy trên trán _ nhói đau, lập tức hô to: “Bảo người đi ngăn nó lại!”

Của lập tức bị đóng lại, Cố Băng .. Băng không thể thành công chạy thoát Lúc này đây, cho dù Cố Lăng Hiên bình thường cưng chiều cô ta tới thế nào cũng tức giận, anh đứng lên, cảm giác khí thế mạnh mẽ đánh Úp lại, Cô Băng Băng giỗng như con thú nhỏ bị năm lây cô, ngân người đứng ở nơi đó.

Cố Lăng Hiên đi đến trước mặt Cố Băng Bằng, thấp giọng nói: “Móc chìa khóa.”

Hai tay Cô Băng Băng theo bản năng đem móc chìa khóa kia đưa qua, chờ khi phục hồi tỉnh thần lại, muốn đoạt lại đã quá muộn.

Cố Lăng Hiên cầm lầy móc chìa khóa, nhưng cũng không trực tiếp đưa cho Hứa lão phu nhân, mà chỉ nói: “Lão phụ nhân, hôm nay rất xin lỗi không thể tiếp tục tiếp đãi bà, đối với chuyện bà vừa nói……” Dừng lại một chút, “Tôi sẽ điều tra kỹ càng lại một lần nữa, ngày khác sẽ tự mình tới cửa bái phỏng.”

Hứa lão phu nhân đứng lên, bước chậm đi tới trước mặt Cố Lăng Hiên, nói: “la muôn nhìn tín vật đó một chút.”



Có Lăng. Hiên nhíu mày, “Lão phu nhân……

“Đó là một mặt dây, ở phía dưới còn có một vết xước, được khảm ở dưới máy viên đá quý nhỏ, bị thiếu mát một viên.

Cố Lăng Hiên theo bản năng tìm vị trí đó nhìn nhìn, quả nhiên, giỗng hệt như lời Hứa lão phu nhân nói, anh thật sự quá kinh ngạc.

Hứa lão phu nhân từ vẻ mặt đối phương đã biết được chuyện mình muốn biết, bà xoa xoa đôi mắt chua xót, nói: “Öó là đồ năm đó ta tặng cho mẹ các cháu, ta tặng con bé rất nhiều châu báu trang sức giá trị liên thành, nhưng năm đó nó chỉ lấy đi mặt dây rẻ nhật này, nó vẫn luôn móc vào chùm chìa khóa, đi đâu cũng mang theo bên mình.”

Đến tận lúc này, Cố Lắng Hiên thật sự đã tin lời lão phu nhân nói, ngơ ngân đứng tại chỗ.

Mà lòng Cố Băng Băng giờ phút này đã như tro tàn.

Ngày thứ hai, trong nhà họ Có đã xảy ra một chuyện lớn, nhưng chỉ có số ít người biệt chân tướng sự thật, mà hai vị thiếu gia họ Cô lại đột nhiên thường xuyên lui tới với phía Hứa lão phu nhân, rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc, đây là lần đầu tiên Hứa lão phu nhân có dâu hiệu tạo môi quan hệ với một gia tộc danh vọng kê từ khi về nước.

Sau khi Hứa lão phu nhân thây được bản xét nghiệm, cũng không hệ cảm thấy bắt ngờ chút nào, từ lúc bắt đầu đã không cảm thấy đứa con gái tục tằn kia có thể là cháu gái mình.

Chỉ là vẫn có điều khiến bà thấy bát mãn, cho dù đã điều tra rõ thận phận giả của Cố Băng Băng kia, Cố Lăng Hiên cũng không trực tiếp đóng gói tiễn người đi, mà vẫn duy trì thân phận hiện tại, giữa người lại, chỉ là thân phận còn là người thân mà chỉ là nhận nuôi.

Hứa lão phu nhân cho dù bất mãn cũng không có nhúng tay vào chuyện này, dù Cố Lăng Hiên và Cố CẩmMinh là cháu ngoại của bà, nhưng cả hai đứa đều mạng họ Có, vẫn là con cháu của họ Cô, một bà già như bà cũng không xen vào chuyện của con cháu quá nhiều.

Có chuyện còn khiên bà lo lắng hơn lúc này, dựa theo lời Cô Lăng Hiên nói, năm đó khi mẹ chúng rời đi còn đang mang thai, mang theo em gái trong bụng biết mất không còn tung tích.