Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 710





Chương 706

Diệp Như Hề buông tay ra, cùng bọn nhỏ đi chơi, khi cô đang định bước lên vòng xoay ngựa gõ, lập tức có vệ sĩ khân trương lại đây ngăn cản.

“Phu nhân, cô không thể vận động kịch liệt.”

Diệp Như Hề mặt vô cảm nói: “Tránh ra.”

“Phu nhân, xin đừng làm khó chúng tôi.

Diệp Như Hề cười nhạt, nói: “Hiện tại gọi điện thoại cho ông chủ của các người.”

Vệ sĩ quả thật đã gọi điện thoại qua hỏi ý kiến.

Sau khi kết nói, Diệp Như Hề không đợi bên kia nói chuyện, nói thăng ra: “Tôi muôn chơi trò vòng quay ngựa gỗ.

Tạ Trì Thành trầm mặc thật lâu mới nói: “Có thê, nhưng em cân thiết phải chú ý, anh sẽ bảo bác sĩ chờ ngay ¡ bên cạnh, có bất kỳ dấu hiệu nào không thoải mái em cũng không thể cậy mạnh.”

“Được”

“Anh hiện tại sẽ trở về.”

Một câu cuối cùng Diệp Như Hề không hề đề ý đến, cô túc tiếp ngắt điện thoại, sau đó mang theo Nhạc Nhạc dứt khoát ngôi trên vòng quay ngựa gô.



Âm nhạc vui vẻ nồi lên khi vòng xoay hoạt động, cùng với tiếng Cười reo vang như chuông bạc của Nhạc Nhạc Cứu vớt cảm xúc của Diệp Như Hề.

Cô ngơ ngắn nhìn gương mặt tươi cười của Nhạc Nhạc, miệng thì cười theo nhưng trong lòng lại đau nhói.

Cô giống như tự ngược cùng Tiểu An và Nhạc Nhạc dạo qua một vòng lại một vòng.

Ngoại trừ chơi vòng xoay ngựa gô, ba mẹ con còn cùng đi chơi những trò khác, cô không miễn cưỡng bản thân đi khiêu chiên những trò quá sức mình, đôi khi cô chơi cùng các con, có đôi khi chỉ nhìn hai đứa nhỏ chơi.

Diệp Như Hề còn yêu cầu máy ảnh, giúp được rất nhiều bức ảnh.

Chơi được hồi lâu, Tạ Trì Thành vội vàng chạy tới “Daddy!”

Nhạc Nhạc thấy daddy thì hưng phấn xông tới, nhào vào lòng cha.

Tạ-Trì Thành một tay nâng Nhạc Nhạc lên, nói: “Choï vụi về lắm sao?”

Nhạc Nhạc gật đầu thật mạnh, “Vui vẻ ạt Tạ An cũng có chút vui vẻ, nhưng lúc nhìn thây daddy vẫn đanh chặt khuôn mặt nhỏ, cậu không muốn cúi đầu trước › daddy, nhưng Diệp Như Hề vẫn có thể cảm nhận được dưới vẻ mặt đầy kiêu ngạo của Tiểu An là sự cùng bái đối với cha của mình.

Cô có thể hiểu được cảm giác này, cô đã từng tồn tại cảm giác ngưỡng một cha như vậy.

Cô mỉm cười nhìn hai đứa nhỏ, khuôn mặt ôn nhu.

Tạ Trì Thành nhìn thấy khóe miệng cô có ý cười, ánh mắt ôn nhu, nỗi lo lăng trong lòng cũng nhẹ bót, trong đầu vang lên lời Anne nhắc nhở.

[ Dựa theo tình huống anh nói, tôi hoàn toàn có thể nghỉ vẫn vợ anh đang mắc chứng rôi loạn tinh thần tiền sản, anh tốt nhất mau chóng đưa cô ấy tới gặp tôi, hơn nữa anh phải AT luôn chú ý tới cảm xúc của cô äY.