Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 633





Chương 629

Cô bé này quá ngoan, mà những đứa trẻ ngoan ngoan khóc như vậy càng khiên người ta đau lòng.

Cho nên sau đó Tạ Trì Thành cũng không cho người khác dẫn con gái đì, chính mình trực tiếp ôm con, luồn để cô bé ngôi trên đùi mình, sau đó bình tĩnh phân phó thủ hạ làm việc.

Ông chủ lạnh lùng thô bao khiến người người sợ hãi, nhưng giờ trong lòng anh còn có một bé gái nhỏ xinh, lại mang tới một tổ hợp hài hòa tới kỳ dị.

Nhạc Nhạc yên lặng ngôi trong lòng daddy, cũng không khóc không nháo, chỉ là ánh nột ảm đạm, không còn sự hoạt bát đáng yêu trước kia, cặp tay nhö kia vẫn luôn gắt gao nắm chặt góc áo daddy nhà mình.

Cô bé thấy rất bát an.

Thậm chí cả khi ngủ rồi, cũng muốn năm chặt daddy.

Tạ Trì Thành cũng rõ ràng điểm này, cho nên mỗi một ngày đêu sẽ chờ Nhạc Nhạc ngủ say, sau đó mới có thê rời đi xử lý những chuyện không thể đưa ra ánh sáng.

Cả người anh căng chặt như quả bóng có thể phát nỗ bất cứ lúc nào, tuy nhiên mây ngày đã thấy thấp thoáng dáng dập của Caesar- người mà chỉ nghe tên thôi cũng khiến người ta sợ vỡ mật.

Tần Phong không biết đây là tết hay là xâu.

Lúc này, một tòa nhà trên đảo nhỏ.

Sau khi hạ sốt Diệp Như Hề đã tỉnh lại tỉnh lại, cô thấy được Tiểu An ở bên cạnh đang cuộn tròn thân mình, tay vẫn năm chặt tay cô đầy bắt an.

Cô vừa mới động một chút, Tiểu An lập tức bừng tỉnh, ánh mắt còn mang theo kinh hoàng, lúc thấy được mami mới chuyển này ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.



“Mami! Mẹ tỉnh rồi!”

Diệp Như Hề chậm rãi ngồi dậy, giọng nói cũng khàn khàn, “Tiểu Tiểu An lập tức cầm láy á ấm nước âm bên cạnh rót một ly, thật cân thận đưa qua đó, “Mami, uông nước đi.”

Diệp Như Hề nhận lấy, uống xong một ly nước ấm, giọng nói cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường.

“Mami, mẹ còn chỗ nào thấy không thoải mái sao? Để con đi gọi người!”

Nói rồi, Tạ An liền vội vội vàng vàng chạy tới gõ cửa, rất nhanh, Lầm Tử Ngang liền mang theo bác sĩ lại đây, lại một lần kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô, xác định đã hạ sốt, bác sĩ mới rời đi, nhưng Lâm Tử Ngang thì ở lại.

Có lẽ là do thái độ của Lâm Tử Ngang vần luôn rất tốt, thậm chí còn đồng ý lập tức mời bác sĩ tới khám cho mami, thái độ Tạ An đối với anh ta không còn thù định nghiêm trọng giỗng như ngày, hôm qua như nữa, đương nhiên, sắc mặt khi nhìn đối phương cũng không thể coi như là tôt.

Nhưng mà Diệp Như Hề vẫn lập tức hiệu rõ mọi chuyện đã diễn ra thế nào, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”

Một câu cảm ơn này, nói ra cực kỳ gian nan.

Lâm Tử Ngang cười cười, nói: “Không cân miễn cưỡng chính mình, tôi biệt bản thân đã làm ra việc không để người ta thích, như: ng cứ tạm thời yên tâm đi, tôi đã nói sẽ không để cho các người xảy ra chuyện.”

Diệp Như Hề sờ sờ phần bụng, không có hé răng.

Lâm Tử Ngang nghĩ nghĩ, vẫn là nuốt xuống câu nói kia, dựa theo bác sĩ nói, tình hình cái thai trong bụng cô không tốt lắm, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra nguy hiểm vì sinh non.

“Anh muốn nhốt chúng tôi trong bao lâu?”

“Sẽ không lâu lắm đâu, tôi bảo đảm.”

„ “Được.