Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 499





Chương 494

Tiểu An nắm tay em gái, đảo mắt, nói: “Daddy, con dắt em gái đi trước dạo quanh nhé.”

Tạ Trì Thành không ngăn cản thằng bé; dù sao sự kiện của người lớn đôi với trẻ con quả thực nhàm chán, hơn nữa, bên cạnh đại tiệc là thế giới dành riêng cho trẻ con, dù sao tầng lớp thượng lưu không phải tất cả đều là những người lớn tuôi.

Cững giống như Tạ Trì Thành muốn công khai Diệp Như Hề trước công chúng, Tạ An cũng muôn dẫn em gái của mình đến gặp một sỐ người bạn “coi như không tệ” của cậu.

“Daddy, mami, chúng con đi trước đây.”

Tiểu An và em gái vui vẻ chạy trồn.

Diệp Như Hề tựa hồ có chút lo lắng, bởi vì sự có lần trước ở trường mâu giáo, hiện tại cô vẫn luôn theo bản năng lo lắng cho bọn trẻ.

Tạ Trì Thành thấp giọng nói: “Đừng lo lắng, ở đây đều là người của anh.”

Diệp Như Hề miễn cưỡng an tâm.

Đúng lúc này, Cố ,Lăng Hiên bước tới, theo sau là Có Cẩm Minh và Cố Băng Băng đi bên cạnh.

Ánh mắt Cố Lăng Hiên nhìn về phía Diệp Như Hề, vẻ mặt anh hơi giãn ra, nói: “Trông thấy Diệp tiểu thư không có việc gì thật là quá tốt rồi.”

Diệp Như Hề biết anh. ấy đang nói tới chuyện gì nên mỉm cười, nói: “Trước đây…tôi đã gây ra nhiều phiền phức cho tổng giảm đốc Cổ rồi.”

Cố Lăng Hiên nhịn không được cười rộ lên, nói: “Không phiền phức, là do tôi không đúng.”

Thấy bọn họ định nói chuyện với nh Tạ Trì Thành trực tiếp ngắt lời: “Em gái cậu 2”



Có Lăng Hiển: “……”

Nếu như không phải biết rõ Tạ Trì Thành là người không phải người ăn nói thô tục trong tiếng Trung có một câu chửi là em gái mày , Cố Lăng Hiên sẽ nghĩ rằng anh đang xúc phạm mình.

Có Cẩm Minh không kìm được mà phá lên cười, vừa nói vừa cười: “Đúng vậy, đây là em gái tôi, Băng Băng, lân đâu tiên mang đên tham gia đại tiệc, sau này mong được chiếu cô nhiều hơn.”

Có Băng Băng thận trọng chào hỏi một tênG, ở cự ly gân mới thấy Tạ Trì Thành đẹp trai bức người, khí chất như vậy hoàn toàn khác với hai người anh trai của mình, còn…càng thêm mê người hơn.

Nhưng bên cạnh anh là một người phụ nữ cũng quyên rũ không kém.

Ngay cả khi Cô Băng Băng rất không cam tâm, cô ta cũng phải thừa nhận rằng mình không sánh bằng người phụ nữ này, chính vì nguyên nhân như thế, cô ta càng không cam tâm.

Cô ta bây giờ đã là đại tiểu thự nhà họ Cố, sao còn không sánh bằng với một người phụ nữ vô danh?

Nhưng Có Băng Băng không ngốc đến mức thể hiện điều này ra ngoài, vì vậy cô ta chỉ nhịn không được nhìn Diệp Như Hề thêm vài lần.

Diệp Như Hề cũng nhận ra, chủ động nói: Xin chào, Cổ tiểu thư, rất vui được gặp cô.’ “Xin, xin chào, cứ gọi tôi là Băng Băng.”

“Được, tôi tên là Diệp Như Hề, tên của cô nghe rất hay.”

Được khen ngợi một câu, Có Băng Băng miễn cưỡng tỏ ra thân thiện một chút.

Cố Lăng Hiên có chút cưng chiều nhìn Cô Băng Băng, nói: “Băng Băng.

vừa mới trỏ vê không bao lâu, đôi với mồi thứ vân còn chưa thích ứng kịp.

Nếu có chỗ mạo phạm, mong Tông giám đốc Tạ thứ lỗi.”