Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3702



Chương 3702

‘Vẻ mặt Smith Phạm phẫn nộ và không cam lòng, ông ta trừng đôi mắt thật to, trợn mắt nhìn hiệu trưởng Vương vẫn đang ngồi sau bàn làm việc: “Ông nhận nhiều tiền biếu của tôi như thế mà còn không thể làm được chút việc đó à! Hành động này của ông gọi là qua cầu rút ván đó, ông biết không?”

“Ông Phạm, tôi nói này, ông đắc đều được, nhưng ông có biết người nay là ai không? Ông ấy là người đứng đầu bộ Giáo dục, ông cứ muốn làm trái với ông ấy, tôi biết làm sao bây giờ! Nửa đời sau của tôi xem như đều bị ông ấy năm giữ trong tay, ông còn không biết xấu hổ nói với tôi về chút tiền biếu này của ông, ông quả thật là đẩy tôi vào hố lửa!”

Lúc này Smith Phạm cũng không hiểu ra sao: “Nhưng mà tôi vốn dĩ không quen biết ông ta! Hiệu trưởng Vương ông nhìn xem, hiện tại chúng †a đành phải ngẫm lại những biện pháp khác thôi! Điều kiện tùy ông đưa ral”

Hiệu trưởng Vương hừ lạnh một tiếng, nói: “Gòn nghĩ biện pháp gì nữa? Ông nói thì nhẹ nhàng linh hoạt lắm, tôi còn suy nghĩ được biện pháp gì? Bộ trưởng Diệp ở đây, chưa chắc tôi đã chơi trò gian ì với ông được nữa?

Ông có thời gian ở chỗ này múa mép khua môi với tôi, chẳng bãng mau chóng đi về kêu học sinh của ông chuẩn bị kỹ càng, chiều nay chúng ta cứ làm đúng khả năng của mình đi!”

Hiệu trưởng Vương suy nghĩ trong lòng, giữa trưa ông ta hẹn bộ trưởng Diệp ăn cơm rồi, tuyệt đối không thể tới trễ!

Nói xong lời này, ông ta cúi đầu phủi đồng hồ một cái, dứt khoát quay người đi ra ngoài, chỉ để lại một mình Smith Phạm đứng trong phòng làm việc.

“Tại sao có thể như vậy được?”

‘Smith Phạm tức giận đập một phát vào bàn làm việc trước mặt mình.

Ông ta chuẩn bị cẩn thận trong thời gian lâu như vậy, vậy mà bị một con nhóc miệng còn hôi sữa tính kế trong hội giao lưu, chuyện này quả thật là vô cùng nhục nhất Phải biết răng, mặc dù ông Diệp Tiến Quân đó vẫn luôn nổi tiếng khắp nơi nhờ sự công chính công bằng, nhưng mà hôm nay từ đầu đến cuối ông ta luôn khen Tô Lam.

Thái độ như thế, muốn nói ông ta không có chút quan hệ nào với Tô Lam thì có đánh chết ông ta cũng không tin!

Ngay khi Smith Phạm gần như sắp nổi khùng, Asius thấy hiệu trưởng Vương hớn hở đi ra ngoài từ trong văn phòng, anh ta lập tức đi vào văn phòng.

“Thầy, đã xảy ra chuyện gì?”

Hiện tại Smith Phạm đang nhịn đầy bụng lửa giận, ông ta đập một phát lên bàn làm Ghê tởm!”

“Thầy, có phải thầy vẫn đang phiền não về chuyện của Tô Lam không?”

“Thầy thật sự không ngờ tới, cái cô Tô Lam đó trông rất điềm đạm yếu đuối, vậy mà lại nhanh mồm nhanh miệng đến thế! Hơn nữa sau lưng còn có người làm chỗ dựa cho cô ta nữa!”

“Thưa thầy, đối phó cô ta cũng không phải việc gì khó.”

Smith Phạm vừa nghe học trò mình nói vậy, không khỏi tò mò quay đầu nhìn sang: “Em nói Ví hoạch gì “Thầy cứ yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho em xử lý”

“Xử lý là có ý gì? Chẳng lẽ em có kế sách?”

Cùng lúc đó, ở lối ra bên cửa hông của hội trường, Chu Nam Dương vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài từ cửa phía bên phải, ngẩng đầu lên đã thấy Liễu Minh Hoa đang vòng hai tay ôm ngực, lười biếng đứng dựa vào lan can cách đó không xa nhìn anh ta.

Sắc mặt Chu Nam Dương hơi thay đổi, lập tức sững sờ ngay tại chỗ.

Liễu Minh Hoa cũng không nói gì, cứ thế mà nhìn chằm chằm anh ta.