Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3592



Chương 3593

Đến sáng ngày thứ tám, Tô Lam đi thẳng tới công ty của Quan Triều Viễn.

Trên xe taxi, tâm trạng cô vẫn có chút thấp thỏm bất an.

Bởi vì cô thật sự không chắc lần này mình có thể gặp được Quan Triều Viễn không, cũng không chắc rốt cuộc là do anh quá bận hay vì tức giận nên không muốn gặp cô.

Ngay khi cô còn đang suy nghĩ miên man, radio trong xe taxi bỗng nhiên thông báo một tin tức vô cùng khẩn cấp.

“Xin chào tất cả mọi người, bây giờ chúng tôi sẽ thông báo xen kẽ một tin tức rất khẩn cấp. Trên sân thượng của tòa nhà tập đoàn u Thị sắp đóng cửa hình như có một người làm ăn thua lỗ tuyên bố sẽ nhảy lầu, sau khi cảnh sát khẩn trương liên lạc với người phụ trách của tập đoàn u Thị, người phụ trách tỏ ý anh ấy sẽ đến hiện trường trong năm phút nữa. Có thông tin cho rằng, người định nhảy lầu lần này vì nghe nói tập đoàn u Thị bị thu mua phá sản, lo mình mất cả chì lẫn chài, cho nên mới lựa chọn hình thức cực đoạn như thế này để thu hút sự chú ý, ép người phụ trách của tập đoàn u Thị phải ra mặt..”

Tài xế đang lái xe nghe vậy bèn nhíu mày.

“Người thời nay đúng thật là, làm gì không lo làm, cứ phải học theo người khác đi đầu tư cổ phiếu. Giờ thì tốt rồi, mất hết của cải vì đầu tư, ngay cả mạng sống cũng không cần!”

Có lẽ bác tài nghe thấy chuyện này chỉ coi như một câu chuyện đùa thôi, nhưng sau khi Tô Lam đang ngồi ở ghế sau nghe những lời này, mặt cô lập tức biến sắc, cô đột nhiên nhào tới ghế trước.

“Bác tài, công ty vừa rồi được nhắc tới trong radio là u Thị sao?”

“Đúng vậy, là tập đoàn u Thị mới bước chân vào thành phố Ninh Lâm hồi trước! Nghe nói đó là công ty nước ngoài đấy, thật không ngờ họ lại phá sản nhanh như thế!”

Tô Lam lập tức luống cuống.

“Bác tài, phiền bác đưa cháu đến u Thị..”

“Ý cô là tòa nhà của tập đoàn u Thị vừa được nhắc đến trong radio đó hả?”

Trông bác tài có vẻ hơi chần chừ.

Tô Lam vội vàng gật đầu.

“Đúng thế, là u Thị đó. Bác tài, phiền bác đi nhanh hơn một chút, cháu có việc khẩn cấp!”

Bác tài xế nhìn thấy vẻ mặt lo lắng bất an của Tô Lam bèn thâm đoán trong lòng, chắc hẳn người muốn nhảy lầu được nhắc trong radio là người thân của cô nhỉ?

“Cô gái, bên đó có vẻ đang rất lộn xộn, bây giờ cô còn đang bụng to, tôi cảm thấy tốt nhất là cô đừng nên can thiệp vào chuyện này”

Tài xế nhắc nhở cô một cách rất tốt bụng và chân thành.

Nhưng vẻ mặt của Tô Lam lúc này tràn đầy lo lẳng.

“Nhưng mà… Nhưng mà anh tôi đang ở đói”

Hóa ra là anh trai muốn nhảy lầu.

Nghe vậy, sắc mặt của bác tài xế cũng thay đổi theo.

“Cô gái, vậy cô thắt dây an toàn rồi ngồi cho vững, tôi sẽ đưa cô tới đó ngay”

Hai mươi phút sau, xe taxi đã đến phía trước tòa nhà của tập đoàn u Thị với tốc độ tên lửa.

Vì trên sân thượng có người muốn nhảy lầu, nên lúc này rất nhiều người xem đã tập trung đông đúc ở phía dưới tòa nhà.

Cảnh sát và nhân viên y tế đều lần lượt có mặt, dây cảnh báo cũng đã được chản ngang.

Đội phòng cháy chữa cháy nhanh chóng đến nơi, sau đó họ khiêng một chiếc đệm khí cỡ lớn xuống, Tô Lam vừa xuống xe taxi, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy một bóng đen nhỏ lảo đà lảo đảo đứng trên tầng cao nhất của tập đoàn u Thị.